Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Công pháp

Tiểu thuyết gốc · 744 chữ

.

May mắn là một điều tốt, thế nhưng sợ nhất là nó không xuất hiện lúc bản thân cần.

Ta cuối cùng cũng hiểu quá được cái may mắn ta được ban cho lúc đầu. Quay số hàng trăm ngàn quyển công pháp thế mà lại chọn dính được màu tím thiên cấp công pháp.

Cao nhất công pháp quả thực là trời ưu ái ta, thế nhưng vì sao không có được như vậy trong tưởng tượng một ngày bay vạn dặm tu vi đây ?

Không phải cao cấp nhất công pháp sẽ giúp thiên phú và tu vi bao vụt sao ? Không phải cao cấp công pháp là mạnh nhất nhanh nhất đường tắt sao ?

Vì sao của ta lại chậm như thế ? Tầng đầu tiên tiểu Nguyên Sĩ là đã đả thông một trăm cái tiểu mạch là cái tầng dễ nhất đột phá, thường thường nhân đều chỉ cần không quá một ngày đã đột phá được một hai cái rồi, còn ta vì cái gì một ngày cái đầu còn chưa làm được.

Tiểu Nguyên Sĩ cấp chính là hấp thu nguyên khí bên ngoài, mượn chúng kích phát tiểu mạch, một trăm cái tiểu mạch bình thường người chắc cũng mất chỉ tầm một năm đã đả thông xong, ta nhìn cái này tốc độ hấp thu một đống nguyên khí mà vẫn chưa đả thông được một cái đoạn nhỏ tiểu mạch của mình thì nghĩ đến mười năm ta cũng không xong.

Tinh Thiên Hải Phong, cái này tên nghe thực hay, tinh thiên gì đó ta không biết. Tốc độ tu luyện thì ta bó tay rồi, thế nhưng xem thấy nó nói có thể tăng lên ngộ tính, thế nên ta cũng không có gọi là quá bất mãn gì.

Ngộ tính là thứ ngoại trừ thiên phú tu luyện ra là thứ giúp con một kẻ trở nên mạnh mẽ hay không. Đầu óc ta đã không tốt, không quá thông minh rồi, nếu có đến cách nâng lên trí thông minh từ một hiểu lên một hiểu hai là ta đã đủ vui rồi.

Tích phân ta hiện tại là 0 tròn trĩnh thế nhưng nó biết mũ hai lên đấy. Liền ta cấp 1 có một tích phân, cấp 2 có hai tích phân, cấp 3 sẽ có bốn tích phân, lên đến cấp 4 ta sẽ có mười sáu tích phân, lại nói lên cấp 5 sẽ là 256 tích phân.

Số tích phân này một là có được khi thăng cấp, hai là dùng nguyên tệ thay vào. Một ngàn nguyên tệ một cái tích phân a…..thực ác quá đi mất. Ta nhỏ lớn đều ở trong rừng, lấy đâu ra để đổi chứ, nhưng mà nếu tích lũy từ từ thì bao giờ mới đủ đổi công pháp kiếm pháp dùng chứ.

Mười cái tiểu mạch một cấp, ta nghĩ muốn nổ lực ngày đêm thôi, nếu lên cấp rồi, thời gian chênh lệch sẽ xuất hiện trong thư viện. Cấp một liền không có gì, đến khi lên cấp hai, thời gian trong thư viện sẽ gấp hai lần, lên cấp ba sẽ gấp ba lần, cứ như thế dù rằng ta có chậm chạp rùa bò từng chút từng lên cấp cũng sẽ không bị bỏ quá xa bởi đồng lứa người đi.

Đến giờ ta suy tính làm việc, vẫn chưa thấy đến lão đầu Bất Tửu về. Dù rằng kì quái thế nhưng không có hắn ta không dám ra hỏi kết giới, không có hắn đám nguyên thú ngoài kia sẽ mần thịt ta mất. Ra ngoài kết giới bao giờ cũng là một loại mạo hiểm.

Liền không có chỉ dẫn nhất định của lão đầu không chỉ không thể ra được bên ngoài bình an mà còn lọt vào trong huyễn cảnh. Ta không dám làm liều, đành đợi lão đầu xong việc rồi quay lại.

Chính là ta không thể nào ngờ được, lão đầu đi cũng đã một năm vẫn chưa trở về, ta mỗi ngày đều làm theo hắn chỉ dẫn đi đánh kim hình nhân, giết một con nguyên thú rồi ngồi dưới thác nước rèn luyện. Ta còn nhặt đến thảo dược mà ngày nào hắn cũng bảo ta nhặt lấy, thế nhưng bây giờ đã chẳng còn người nào luyện đến đan dược cho ta ăn khi ta bị thương rồi....

Bạn đang đọc Con Đường Xuyên Qua Của Người Bình Thường sáng tác bởi Phi_Ma
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Phi_Ma
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.