Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 90: Nha đầu chết tiệt

876 chữ

Editor: Diệp Tử

Converter: Twinsyl

..............

P/s: Mình đang muốn tìm một bạn Edit chung bộ truyện này, nếu bạn nào muốn thì nói với mình trên instagram [ yv.zz ] nhé, bạn không có mình nghiệm cũng đc ( vì mình lúc đầu cũng ko có kinh nghiệm ), có kinh nghiệm thì càng tốt, cầu kết hợp QAQ.

............

Cam Viện một lần nữa quay trở lại xe, thắt dây an toàn cho tiểu gia hỏa ở ghế sau, cô liền ngồi lên ghế điều khiển, khởi động xe đến hướng sân bay.

Một bên lái xe, một bên liền lấy điện thoại di động để gọi.

"Chào anh." Cô nói bằng tiếng Pháp , "Đặt cho tôi một vé máy bay rời đi Paris trong vòng 1 giờ, điểm đến...... Không thành vấn đề, chỉ cần không phải nơi này là được."

Cúp điện thoại, cô liếc mắt nhìn Cam Đường đang ngủ yên trên ghế sau, chậm rãi dẫm xuống chân ga, xe nhanh chóng hòa nhập vào làn đường.

......

......

Bên ngoài phòng thí nghiệm.

Hoàng Phủ Quyết lấy miếng bông gòn Will đưa cho, ấn ngón tay lấy máu ra từ miệng vết thương.

"Hãy để bọn họ bắt đầu ngay lập tức, tôi sẽ đợi ở đây!"

Buổi tối hôm nay, anh nhất định phải biết được, đứa bé kia rốt cuộc có phải là con của anh hay không.

"Được."

Will cẩn thận cầm lấy thiết bị lấy máu trong tay, cẩn thận cầm lấy ống chứa máu trong tay Hoàng Phủ Quyết, bước nhanh xuyên qua đường cái đi vào phòng thí nghiệm gien đối diện.

Bởi vì Hoàng Phủ Quyết thân phận đặc thù, mặc dù anh có kết nối và thông tin mạnh (?), nhưng lại không đích thân tới hiện trường, chỉ vì để ngăn chặn lời ra tiếng vào.

Trong phòng thí nghiệm, sớm đã có mấy vị chuyên gia đang chờ đợi, Will đưa màu máu cùng mẫu tóc lập tức đem phân biệt lấy mẫu, giao cho vài người tiến hành phân tích dữ liệu cùng một lúc, sau đó chính là ngồi đợi.

Hoàng Phủ Quyết luôn ngồi ở trên ghế sau, vẫn không nhúc nhích như một bức tượng.

Mãi cho đến Will cầm bản báo cáo chạy ra, xuyên qua đường cái chạy vội tới bên cạnh xe, mở ra cửa xe, anh mới từ trong suy nghĩ phục hồi phục lại tinh thần.

"Có còn không phải hay không?"

"Kết quả phân tích DNA cho thấy......"

Hoàng Phủ Quyết nghiêng mắt, mắt lam nhìn chằm chằm mặt hắn như lưỡi kiếm.

Nếu ánh mắt có thể giết người, Will giờ phút này sớm đã đã chết vô số lần.

Will nuốt một ngụm nước bọt, đột ngột thu thập mấy từ vựng chuyên nghiệp mà chuyên gia vừa nói cho hắn, dùng một chữ cực kì đơn giản nói ra câu trả lời trực tiếp nhất.

"Phải!"[1]

是![1]: Từ này mình không chắc là muốn nói gì, nó nhiều nghĩ quá như là, phải, đúng, vâng, nhưng với ngữ cảnh hiện tại thì mình nghĩ là như vậy.

Hoàng Phủ Quyết nhẹ nhàng gật đầu, duỗi tay qua, Will vội vàng đem kết quả đưa đến trên tay anh, người liền ngồi trên ghế điều khiển, lái xe trở lại lâu đài cổ.

Khi xe tiến về phía trước, Hoàng Phủ Quyết liền rũ mặt, nghiêm túc mà đọc bản báo cáo kiểm nghiệm trong tay.

Mấy tờ giấy A4 hơi mỏng, giữ những ngón tay, lại phá lệ nặng.

Mặc dù kết quả này sớm đã được lường trước ở trong lòng anh vô số lần, nhưng khi kết quả thực sự ở trước mắt anh, Hoàng Phủ Quyết trong lòng vẫn có vài phần ngoài ý muốn.

Vẫn luôn nhìn vào trang giấy cuối cùng, anh nâng mặt, thở sâu, siết chặt bản báo cáo kiểm nghiệm trong tay, người liền thấp giọng mà nói ra tên Cam Viện.

"Cam Viện, em cái nha đầu chết tiệt kia!"

Một câu này, có oán giận, càng nhiều lại là bất lực cùng đau lòng.

Nói cái gì là không thích, nói cái gì là phùng tràng diễn trò......

Nếu thật là như thế, làm sao cô có thể sinh con với anh?

Xe tiến vào lâu đài cổ, còn chưa kịp dừng lại, Hoàng Phủ Quyết đã chính mình kéo ra cửa xe, cất bước bậc thềm.

Vệ sĩ cạnh cửa cung kính mà cúi đầu hành lễ.

Hoàng Phủ Quyết cũng không để ý tới, chỉ là vội vã mà một bước thành hai bước, xông lên lầu hai, di qua hành lang...... Đến trước cửa phòng hai mẹ con Cam Viện.

Cửa gỗ hờ khép, mơ hồ có ánh đèn.

Anh nhướng mày, duỗi tay nắm lấy tay nắm cửa cửa bước vào.

Ánh đèn tối trong phòng khách, có ánh đèn từ trong phòng Cam Đường vọng ra tới, tạo ra một mảng tối nghiêng nghiêng.

Anh tay chân nhẹ nhàng mà đi tới, cẩn thận mà đẩy ra cửa phòng.

Ánh đèn phản chiếu lên chiếc giường trống rỗng, chăn xốc qua một bên, không thấy bóng người.

Đã trễ thế này, đứa nhỏ này đi đâu vậy?

Bạn đang đọc Cô Vợ Mang Thai Một Tặng Một của Công Tử Như Tuyết
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YUNVVY
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 233

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.