Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mười Năm Một Chữ “Cút” (1)

Phiên bản Dịch · 1032 chữ

Tiên vực Bích Vân, Tiên môn Kim Đỉnh.

Linh Thú phong, Từ Phong thuê sân bãi Phi Linh Dục Thú.

Từ Phong nhìn mười con Thiết Vũ Điểu trước mắt, trong mắt tràn đầy hi vọng.

- Các ngươi nhất định phải nhanh tấn cấp thành linh thú đấy, vì các ngươi mà ngay cả quan tài tiền của cha mẹ ta cũng phải móc ra.

Trong giọng nói của Từ Phong tràn đầy một cảm giác chua xót, như muốn chảy nước mắt.

Lại là mấy chục viên Tự Linh Đan do Thiên Quả Trám luyện chế thành.

Mười con Thiết Vũ Điểu bắt đầu tranh giành nhau, đồng thời sau khi ăn xong, lại dùng ánh mắt mèo con muốn ăn nhìn Từ Phong.

- Nếu như các ngươi không tấn cấp đến Kim Đan kỳ thì tài nguyên tu luyện của ta và Tiểu Kim cũng sẽ bị đoạn mất, đến lúc đó chỉ có thể bán các ngươi cho người khác.

Nghe thấy lời của Từ Phong, mười con Thiết Vũ Điểu vội vàng gật đầu.

Dựa theo thói quen hàng ngày, hắn nhất định phải trao đổi tình cảm với 10 con Thiết Vũ Điểu này.

Nhưng trong khoảng thời gian này, hắn tu luyện vừa vặn gặp bình cảnh, cho nên nói phải nắm chặt thời gian tu luyện.

Từ Phong cưỡi trên linh hạc, nhìn xuống sơn phong phong cảnh tú lệ phía dưới, còn có ngọn núi to lớn cao vút trong mây ở phía xa xa.

Trên sơn mạch, từng toà kiến trúc hùng vĩ mây mù lượn lờ.

Từ Phong vừa thưởng thức phong cảnh, vừa suy nghĩ về cảnh tượng tốt đẹp sau khi công ty thuê Thiết Vũ Điểu của hắn thành lập.

Phi hạc đáp xuống một bình đài giữa một ngọn núi nhỏ, hai tay kết ấn, một đạo linh quang bắn vào trong vách núi.

Một toà sơn môn cao ba trượng từ từ mở ra.

- Tự mình chơi đi, nhìn thấy tiên hạc của tráng mẫu thì không được cứng rắn, ngươi đánh không lại, đói bụng thì đi vào trong núi ăn chút linh quả miễn phí.

Từ Phong phất phất tay nói với linh hạc.

Linh hạc cái hiểu cái không nhẹ gật đầu, nhảy xuống đài, giương cánh bay lên trời.Linh hạc cái hiểu cái không nhẹ gật đầu nhảy xuống bình đài, giương cánh hướng lên bầu trời bay đi.

Từ Phong về tới động phủ của mình, thật ra hắn vẫn luôn không rõ một vấn đề, vì sao người tu tiên lại nguyện ý ở trong sơn động như vậy?

Sau đó, khi hắn vừa mới xây dựng một căn nhà nhỏ ở đỉnh núi, trên bầu trời thỉnh thoảng truyền đến âm thanh xé gió của linh thú và pháp bảo xẹt qua, mới khiến cho hắn hiểu được chỗ tốt của động phủ.

Pháp trận Ẩn Tế, Pháp trận Cách Âm, Pháp trận Tụ Linh, Pháp trận Thanh Khiết, Pháp trận Mê Vụ, tất cả đều là tiền.

Nếu như ở trong động phủ thì chỉ cần phong bế đại môn, bố trí một cái Tụ Linh Trận là được rồi.

Động phủ của Từ Phong, vừa vào cửa chính là một sảnh đón khách khá rộng rãi, sau đó mới là nơi Từ Phong tu luyện và bồi dưỡng linh thú con non.

Toàn bộ động phủ có tổng cộng ba tầng, chiếm diện tích khoảng hai mẫu ruộng.

Linh thú con còn nhỏ, Từ Phong nhìn Linh Quy xen lẫn trong đó, không khỏi thở dài một hơi.

- Nuôi ngươi hơn 20 năm, ngươi mới ở Luyện Khí kỳ, nuôi đến khi nào thì đầu óc mới được? Không phải đợi đến khi ta nghẻo chứ?

Một Linh Quy lưng to như cái thớt, toàn thân màu vàng kim, đang nằm trong phòng Dục Thú, chậm rãi hoạt động tay chân, nhìn thấy Từ Phong đến thì há to miệng ra, biểu thị mình đói bụng.

- Nuôi đi, cùng lắm thì truyền cho hậu thế.

Dù sao thì gia tộc bọn hắn cũng có truyền thống như vậy.

Ngón trỏ bắn ra một viên Tự Linh Đan bắn vào trong miệng Linh Quy, lại thêm vào trong ao Bách Hoa Linh Thuỷ, cuối cùng để vào khu ẩm thực ba quả Thanh Linh, một lá Linh Thái, còn có một miếng thịt bò khổng lồ nặng năm cân.Ngón trỏ bắn ra một viên Tự Linh Đan bắn đến linh quy trong miệng, lại vì đó tại trong ao tăng thêm Bách Hoa Linh Thủy, cuối cùng tại ẩm thực khu để vào ba cái Thanh Linh Quả, một thanh Linh Thái Diệp, còn có một khối nặng năm cân Cự Giác thịt bò.

- Có món mặn, có món chay, còn có đồ uống, tháng này ngươi còn uống nhuần hơn cả ta.

Khi Từ Phong sinh ra thì Kim Giáp Linh Quy vừa vặn phá vỏ, dựa theo quy củ gia tộc, ban cho hắn làm linh thú xen lẫn.

Kim Giáp Linh Quy chính là Cự Giáp Quy Địa Tiên kỳ trong gia tộc của hắn và cự quy thần bí giao phối với nhau, là Linh Quy kim sắc duy nhất trong một tổ kia, huyết mạch bất phàm.

Chỉ bồi dưỡng Kim Giáp Linh Quy này đã làm cho Từ Phong có chút tâm lực lao động quá độ, hàng năm ít nhất phải tiêu hao một nửa tài nguyên thu hoạch.

Trong phòng tu luyện, Từ Phong bất đắc dĩ mở mắt.

- Kim Đan kỳ này khó đột phá như vậy sao? Đây chính là Tiên Giới, Tiên Đế là người ngưu bức nhất!

Từ Phong phiền muộn nói.

Luyện Khí, Trúc Cơ, Kim Đan, Nguyên Anh, Hoá Thần. Những cảnh giới tu luyện này làm cho Từ Phong vừa mới bắt đầu xuyên qua được coi như là xuyên qua tiểu thuyết đồng nhân.

- Đi vào thế giới này hai mươi lăm năm, ngoại trừ một người không có ngón tay vàng ra thì cũng không khác gì một tiểu thí dân tu tiên bình thường.

- Quả nhiên là người xuyên việt nha.

Bạn đang đọc Có Thể Dựa Vào Ngự Thú Ta Quyết Chí Tự Cường (Dịch) của Dương Nhục Tam Khối Bát
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nguyensepi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.