Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1112 chữ

Edit: KNKD_YoginiYu

Beta: KNKD_Hi

Khương Linh Tử độc thân đến tận bây giờ nhưng luôn tin tưởng lời thầy bói phán:

“Trong tháng tư năm 2018 cô chắc chắn sẽ gặp được chân mệnh thiên tử.”

Trong lòng ấp ủ nôn nóng lâu như thế, vất vả lắm cô mới đợi đợi được đến tháng tư này.

Mùa xuân dài đằng đẵng cuối cùng cái gì đều không còn, cô một lần nữa sốc lại tinh thần. Mỗi lần ra ngoài đều trang điểm và ăn mặc thật lộng lẫy. Hằng ngày so với cây đào vườn trường còn muốn lộng lẫy hơn.

Ngay ngày đầu tiên của tháng tư, đàn anh vốn chẳng hay quan tâm gì đến Khương Linh Tử bỗng nhắn tin cho cô:

[Đàn anh: Tôi thích cậu]

“Aaaaa------“ Khương Linh Tử đang nằm ườn trên giường bỗng bất ngờ nhảy dựng người lên, một hồi liền úp mặt vào gối điên cuồng gào thét trong điên cuồng

Hành động của Khương Linh Tử ở tầng trên, làm phiền không ít đến cô nàng cùng phòng với cô.

Bạn cùng phòng nhìn lên đôi mắt đờ đẫn, mất kiên nhẫn hỏi cô : “Cậu làm gì vậy?”

Khương Linh Tử phấn khích cúi xuống, dơ điện thoại khoe khoang: “Đàn anh tỏ tình với tớ!”

Bạn cùng phòng tiến đến gần, cô bạn cẩn thận nhìn rồi tặng cho Khương Linh Tử ánh mắt đầy thương xót.

Phản ứng của cô bạn thật khó hiểu, Khương Linh Tử nhíu mi trách vấn: “Cậu không thể cảm động lây cho tớ vui vẻ à?”

Bạn cùng phòng trở lại giường bĩu môi xem thường, đem điện thoại của chính mình mở ra cho cô coi: “Tớ cũng có.”

“???? Gì cơ?” Khương Linh Tử khó có thể tin mà nhìn mấy lần.

Bạn cùng phòng thở dài: “Rõ ràng là ngày cá tháng tư nhiều người gửi tin nhắn tự động mà.”

Hôm nay là ngày cá tháng tư? Hình như là vậy….. Thật là, làm cô mất hết tinh thần. Trong nháy mắt máu dồn lên não cô cứng đờ, thẫn thờ nằm lại giường.

Ngày thứ hai của tháng tư, Khương Linh Tử bị một con chó đực đuổi theo khoảng ba dặm đường. Cô chính là trời sinh đã sợ chó, chỉ biết cắm đầu cắm cổ chạy về ký túc xá.

Bạn cùng phòng tấm tắc lấy làm đùa, “Như này cũng coi là đào hoa đi, thầy bói kia đúng là có chút tài nha.”

Khương Linh Tử chải vuốt đầu tóc rối bời, giận sôi máu: “Mẹ nó ai muốn đào hoa loại này hả!”

Ngày thứ ba của tháng tư, Khương Linh Tử trang bị đầy đủ. Hai tay cô đút túi quần khi ra ngoài còn đặc biệt cảnh giác.

Cảnh sắc tươi đẹp, trong không khí thoang thoảng mùi hoa.

Một ngày chương trình học kết thúc, hết thảy mọi thứ như cũ, cũng không khác biệt.

Lời tiên đoán của thầy bói không có tác dụng? Kéo tay bạn cùng phòng trở về ký túc xá, Khương Linh Tử không khỏi mất mác.

Ngày thứ tư trong tháng tư, các cô không có tiết học.

Khương Linh Tử chuẩn bị sẵn hành lý định về nhà sau tiết thanh minh.

Mọi thứ chuẩn bị ổn thỏa, cô bắt đầu ở trước gương trang điểm tỉ mỉ điểm kẻ lông mày.

Bạn cùng phòng đi ngang qua, “Chao ôi -----” một tiếng: “Về nhà mà còn hóa trang làm yêu quái để làm gì?”

Khương Linh Tử dùng phấn phẩy má hồng: “Nếu như trên tàu cao tốc gặp được anh đẹp trai thì sao!”

Bạn cùng phòng gật gù tỏ vẻ đồng ý: “Nghe cũng được.”

Buổi chiều, Khương Linh Tử tới trước giờ nhà ga, qua kiểm tra, cô đeo balo đến phòng chờ. Bốn phía đông đục như trẩy hội do vừa qua kỳ nghỉ dài hạn thêm chút xuân buồn làm cô có chút thở không nổi.

Vất vả lắm Khương Linh Tử mới chờ được chuyến tàu của mình. Cô nhanh nhẹn lên tàu tìm chỗ ngồi một mặt nắm chặt phiếu đi tàu bỏ vào túi , mặt khác ngó nghiêng quan sát đánh giá xem quanh đây có người khác giới nào ưa nhìn không.

Kết quả vẫn là không có.

Khương Linh Tử rũ mắt thu lại tâm tình, yên vị ngồi trở lại vị trí tùy ý vứt túi trên đùi. Chống tay nghiêng đầu nhìn qua cửa sổ tàu. Bầu trời ngoài khung cửa một màu xanh lam trong vắt.

Ánh nắng quyến rũ làm Khương Linh Tử không khỏi ngẩn ngơ.

Trong lúc còn đang thư giãn, vai phải của cô đột nhiên bị người khác vỗ một cái.

Khương Linh Tử giật mình quay lại, nhưng trong tầm mắt chỉ nhìn thấy một đôi chân dài cô phải ngẩng đầu lên mới nhìn rõ người vỗ vào vai mình.

Một cậu trai đang cúi đầu nhìn cô. Cậu mặc áo thun T-shirt ngắn và chiếc quần dài, biểu cảm trên gương mặt cũng không có quá nhiều. Cậu từ tốn hỏi: “Bạn học, có phải cậu ngồi sai chỗ rồi không?”

Không biết là bởi vì khuôn mặt người con trai quá mức ưa nhìn hay do cô bị say nắng mà mặt Khương Linh Tử bỗng nóng lên, Cô luống cuống tay chân lấy vé xe trong túi ra, không cẩn thận còn cầm ra cả chút tiền lẻ mới vừa ở bên ngoài cửa hàng mua xúc xích nướng.

Dần trấn tĩnh lại, cô đem những thứ lộn xộn cất đi chăm chú đỗi chiếu số ghế.

Haaa…

Quả nhiên nhìn lầm rồi, chỗ của cô phải là ở giữa.

Cô không khỏi lúng túng, ngượng ngùng đứng dậy nhẹ giọng xin lỗi: “Thật xin lỗi, tôi không thấy rõ số ghế”

Anh ấy càng tốt càng làm Khương Linh Tử khó xử, đành phải thăm dò hỏi một câu: “Vậy tôi … đổi lại ngồi ở giữa?”

Ý là trước tiên cậu ra ngoài đã.

Người con trai vẫn đứng ở chỗ cũ, chỉ hỏi: “Cậu thích dựa cửa sổ sao?.”

Khương Linh Tử sửng sốt: “Có thể nói thế.”

Người con trai còn nói: “Không cần đổi, cậu cứ ngồi chỗ đó đi.”

“Khỏi phiền phức nữa.” Nói xong cất bước ngồi xuống vị trí vốn thuộc về Khương Linh Tử.

Khương Linh Tử chớp chớp mắt, vẫn có chút khó xử: “Như thế được không?”

Người con trai híp mắt: “Được.’’

Khương Linh Tử gật đầu, ngoan ngoãn ngồi trở lại vị trí.

Bạn đang đọc Cô Gái, Tháng Tư Em Có Vận Đào Hoa của Thất BaBy

Truyện Cô Gái, Tháng Tư Em Có Vận Đào Hoa tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi fengruotianchuan
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.