Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đây Là Thế Giới Tu Tiên (2)

Phiên bản Dịch · 1006 chữ

Sao hắn có thể ngu ngốc làm chuyện đó theo lời đối phương được.

- Ai, hiền chất, ngươi phải suy nghĩ cho kỹ, bỏ lỡ cơ hội lần này sẽ không còn cơ hội khác đâu, đây chính là cơ hội thúc thúc ta vất vả lắm mới tìm được.

Lưu Đông vẫn cố gắng khuyên can:

- Dựa theo tư chất linh căn của ngươi, nếu tự ngươi tu hành thì đời này e rằng vô vọng với Trúc Cơ, nhưng nếu gia nhập Tiên Hà tông thì nói không chừng còn có một chút hi vọng, chạm đến đại đạo trường sinh.

- Không được, không được, ta không có vọng tưởng gì với đại đạo trong trường sinh, hiện tại ta là dòng dõi của Chu gia, độc truyền chín đời, cha mẹ chỉ hy vọng ta có thể sống bình an, là Chu gia khai chi tán diệp, về phần tu hành nha, tùy duyên là được rồi.

Chu Toại khoát khoát tay.

Hắn không nói thêm gì với đối phương, lập tức trở về nhà của mình.

Nói thật, hắn cũng không sợ Lưu Đông ra tay với mình, dù sao thì thành Mật Vân cũng là một thành của tán tu đại danh đỉnh đỉnh, thành lập một trăm hai mươi năm, sau lưng càng là có một đại tu Trúc Cơ nâng đỡ.

Nhiều tán tu đều sinh sống ở đây, bảo vệ trật tự nơi này, nếu như cả gan ra tay trong thành thì nhất định sẽ bị phát giác, đến lúc đó đối phương chắc chắn phải chết không nghi ngờ.

- Cái này!

Lưu Đông tâm tình bất định, nhưng hắn vẫn không dám động thủ, chỉ có thể trơ mắt nhìn Chu Toại đi vào trong nhà.

- Thôi bỏ đi, Lưu Đông, xem ra cháu của ngươi giống như không thể nào tin ngươi, có cần ta động thủ giúp ngươi hay không.

Lúc này, trong bóng tối có một tu sĩ trung niên đi ra, vẻ mặt âm tàn, trên người hắn tràn ngập sát khí, xem ra chính là loại tà tu, giết người như ngóe kia.

- Im miệng, ngươi dám động thủ ở thành Mật Vân à?

Nghe nói như vậy, Lưu Đông hừ lạnh một tiếng.

- Cái này!

Tu sĩ trung niên kia á khẩu không trả lời được, nói thật hắn đúng là không dám động thủ, dù sao thì hắn cũng không muốn chết, tiền đồ của hắn rất rộng lớn, nói không chừng trong tương lai còn có hi vọng Trúc Cơ.

Nếu thật sự động thủ ở đây, vậy thì hắn chính là đồng quy vu tận với một tiểu quỷ, hắn sẽ không ngu xuẩn như vậy.

- Chỉ là một tiểu quỷ Luyện Khí tầng một mà thôi, tính là thứ gì chứ, hơn nữa linh căn của đối phương chỉ là cửu phẩm, có thể thăng cấp Luyện Khí tầng sáu trước năm mươi tuổi cũng xem như là không tệ rồi, trong thời gian ngắn căn bản không thể uy hiếp đến chúng ta.

Lưu Đông cười lạnh một tiếng:

- Chúng ta căn bản không cần gấp gáp như vậy, chỉ cần chậm rãi mưu toan, đây chính là nhà có giá trị mấy ngàn khối linh thạch, nếu có thể lấy được, trong thời gian ngắn chỉ sợ ta có thể thăng cấp Luyện Khí tầng tám, thậm chí là Luyện Khí tầng chín.

Mắt hắn lộ ra một chút dã tâm.

- Khặc khặc, không ngờ ngươi lại tàn nhẫn như vậy, ngươi không phải là bằng hữu của cha mẹ hắn sao?

Tu sĩ trung niên cười khặc khặc nói.

- Ha ha, chỉ là sơ giao thôi, mà cho dù là bằng hữu thì như thế nào, làm trường sinh đại đạo, bỏ vợ con người đều có, ta lại coi là cái gì.

Lưu Đông chẳng thèm nhìn tới:

- Chúng ta không thể động thủ ở thành Mật Vân, vẫn là tìm lý do dẫn tiểu tử này ra khỏi thành Mật Vân đi, đến lúc đó sẽ có thể tiêu diệt hắn mà thần không biết quỷ không hay.

Nói xong, hai người lập tức rời khỏi nơi này.

Trong nhà.

Vẻ mặt Chu Toại bắt đầu trở nên nghiêm trọng, tuy hắn không biết rõ cuộc đối thoại giữa Lưu Đông và một tu sĩ trung niên bên ngoài, nhưng sao hắn có thể không nhìn ra ác ý của hảo hữu này của phụ mẫu với hắn.

Có lẽ là bởi vì là người xuyên việt nên linh hồn của hắn rất cường đại, đây cũng là nguyên nhân hắn có thể cảm nhận được đối phương thiện hay ác.

Cho dù đối phương có mang một chút ác ý thì cũng sẽ bị hắn phát hiện ra.

Đó là lý do mà từ đầu đến cuối, hắn đều không tin tưởng Lưu Đông chút nào.

Nhưng một tu sĩ Luyện Khí tầng bảy vẫn quá đáng sợ, quả thực là như có gai ở sau lưng.

Đúng là thành Mật Vân không cho phép tu sĩ động thủ trong thành, nhưng mà tu sĩ chó cùng rứt giậu thật ra cũng không ít.

Cái gọi là thân mang lợi khí, sát tâm từ đó mà ra.

Nếu đối phương thật sự không nhẫn nại được, như vậy mạng nhỏ của hắn coi như xong rồi.

Cho dù là ở thế giới cũ, quốc gia có an toàn thì án giết người cũng không phải thường xảy ra sao?

Bởi vậy hắn đương nhiên không thể hi vọng người khác nghĩ tốt.

- Vật liệu cũng gần như chuẩn bị tốt, là lúc luyện cổ rồi.

Lúc này, Chu Toại vung tay lên, trên tay của hắn lập tức xuất hiện một cái bát màu vàng sậm, phía trên hiện lên đầy hoa văn, ẩn chứa khí tức sâu không lường được.

Mà đây cũng là bí mật lớn nhất trên người hắn, đây là chí bảo Cổ Thần Bát.

Bạn đang đọc Cổ Đạo Trường Sinh: Bắt Đầu Tu Luyện Từ Si Tình Cổ (Dịch) của Thiên Hồ Chân Nhân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nguyensepi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.