Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Khách không mời mà tới

Phiên bản Dịch · 1047 chữ

- Sư Tử..?

Nói ra thì dài dòng nhưng Tử và Ngư quen biết nhau hồi còn học mẫu giáo. Có chuyện gì Ngư cũng kể cho Tử nghe, "Tử" này khác với "Tử" kia, nàng "Tử" này thì chảnh nhưng biết quan tâm. Chàng "Tử" kia thì ngốc ngếch, luôn nghĩ đến em gái Ngư. "Con nhà người ta" trong mắt mọi người là nàng "Tử" và chàng Yết kia... Hay nên gọi là "hôn thê" của Ngư nhỉ?

Khoảng 10 phút sau, Yết bước ra khỏi quán cafe và bắt gặp nàng "Tử" này cùng với cô gái dễ thương trong mắt anh - Song Ngư. Anh liền chạm nhẹ vào đầu Ngư rồi hỏi nhỏ vào tai:

- Ngư... Cô gái này là ai?

- Tôi là Sư Tử - công nhận cô gái này tai thính thật. Người ta thường nói Sư Tử khó tính và rất tinh mắt. Sư Tử nói vài câu với Yết mà đã khiến cuộc nói chuyện kéo dài đến tận gần tiếng làm Ngư bối rối, cô chạy vụt đi và chóng mặt. "Binh", Ngư chạy đến nỗi đầu đâm cả vào cái cột đèn giữa đường. Sau đó thì xỉu đi.

5 phút

10 phút

Rồi kéo dài tận 20 phút, Ngư mới tỉnh dậy, bên cạnh cô là Bình và Yết. Hai người hiện tại đang nói chuyện với nhau với tư cách là đối thủ:

- Tôi hỏi cậu sao cậu lại để Ngư xỉu?

- Tôi đã nói là cô ấy đâm vào cột đèn giữa đường!

- Nói dối trắng trợn thế hả bạn? Không biết giữ lịch sự sao?

- Tôi đã nói là...

- Là sao? Chính cậu làm Ngư ngất đúng không?

- Không! Tôi đã bảo là cô ấy đâm phải cột đèn giữa lúc đang chạy!

- Ô hô hô! Tôi không tin đâu!

- Tên chết tiệt!

- Thì sao? Có lẽ kiếp trước tôi là người nghe toàn lời nói dối ...

- Cậu....

- Tôi làm sao? Làm sao hả?

- Grừ......

Sau một hồi nói chuyện với nhau, Ngư mới dám mở miệng và nói:

- Xin hai anh đừng cãi nhau...

"Anh"??? Ngư gọi họ là "anh"? Chuyện này sẽ khiến họ kinh ngạc đây... Nói mới nhớ, sau khi Ngư ngất đi thì Sư Tử cũng bỏ đi luôn.

- Song Ngư! Cậu tỉnh là tốt rồi! Làm sao mà cậu ngất vậy?? - Bình lo đến nỗi nói liên tục

- Bình à... Tớ...

- Ngư! Em sao rồi! Ổn không??? - Chưa nói hết câu thì Ngư đã bị Yết ngắt lời. Ngư vội ngồi bật dậy làm trán đập vào đầu của Bình và Ngư.... Bây giờ thì đến lượt Bình và Yết xỉu. Ngư đứng dậy vội vã và "Rầm".... Cái chăn làm Ngư bị vấp chân và té trượt...ngồi đè lên Bình và Yết. Họ kêu ca run rẩy cùng một lúc:

- Ngư à... Sao em/cậu nặng dữ vậy...?

- Gì???? Em nặng sao? Mặc kệ hai anh!!!!!!!!

Ngư bỏ chạy ra khỏi phòng, lao thẳng vào phòng tắm rồi đóng sầm cửa lại. Mà cũng hay quá nhỉ? Cách xưng hô của Ngư cũng đã thay đổi... Phải chăng quan hệ giữa họ đã có chút tiến triển.

" Reng reng

"

Tiếng chuông điện thoại của Ngư vang lên, cô nhấc máy, chợt nghe được cái tiếng vô cùng thân thuộc. Chính là Sư Tử! Cô gái này rất hay biến mất giữa chừng, ở đầu dây bên kia, Sư Tử có khuôn mặt giống như là không còn hi vọng, đột nhiên Tử khóc, nhưng không để ra tiếng, nước mắt cứ lăn dài trên má, cô nói:

- Ngư.... Làm ơn... Giúp tớ với.... Làm ơn...

  • Tút tút tút.....*

- Alo! Alo! Tử à!!! Sư Tử!!! - Ngư lo lắng không biết phải làm gì, cô lại nhớ đến quá khứ của mình, cảnh này đã từng xảy ra với Song Tử. Cô không muốn lặp lại chuyện này nữa nhưng không biết làm sao. Mở cửa bước ra khỏi phòng tắm, Bình và Yết vẫn ở nguyên vị trị đó nhưng lần này, Yết ngồi đất còn Bình thì ngồi trên giường của Ngư. Ngư đi ra thất thần, ngồi bịch xuống đất.

- À... Ngư này... - Bình cất tiếng nói, Yết thấy vậy liền xen vào - Em sao vậy Ngư? Em ốm sao? - Yết đang nói thì Bình lại cắt lời - Ngư! Cậu sao vậy? Ủa mà lúc nãy cậu gọi điện cho Sư Tử à?

- Sư Tử... Cô ấy... Mất tích rồi... - Ngư thờ thẫn, trả lời câu hỏi của Bình, không khí tự dưng im ắng, bỗng nhiên có tiếng chân người bước vào nhà Ngư. Ngư rùng mình, sởn gai ốc, nắm lấy tay Yết. Bình quay ra tức tối nhưng không phải là lúc nghĩ ngợi về việc này. Cậu đứng dậy, mở cửa phòng ra, "ÁÁÁÁÁÁÁ!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!". Tiếng hét thảm của Bình làm vang cả căn phòng. Do sợ quá nên.... Ngư đã ôm Yết! Yết mặt đỏ cả lên, cậu cười thầm trong lòng, hiện tại Yết đang cảm thấy vô cùng hạnh phúc. Ngư quay qua bên Bình, cô ngạc nhiên và nói:

- "Khách không mời mà tới!" - Ngay sau đó Ngư buông tay ra khỏi Yết, chạy đến trước cửa. Mỉm cười vui vẻ, còn Bình, khi thấy Yết bị như vậy, cậu đã quay lại và cười Yết:

- Chết đi!

- C...Cậu...

- Chị Ngưu! Anh Dương! - Phải, không ai khác, chính là Kim Ngưu và Bạch Dương, những người có biệt danh "Khách không mời mà tới". Họ là đàn anh và đàn chị của Ngư từ rất lâu rồi, từ khi cô còn học lớp 1 thôi à! Bình hét lên là do họ đã cải trang thành Vampire - nỗi sợ của Bình. Một con người như Bình mà sợ Vampire sao? Khó tin thiệt đó.

- Ủa? Ngư này... Cậu con trai kia... là ai vậy? - Ngưu và Dương hỏi đồng thanh (đúng là trời sinh một cặp), họ đang ám chỉ Yết. Yết đang lo lắng không biết Ngư nói cậu là gì của Ngư. Và rồi Ngư nói:

- À... Người này chính là....

[Còn nữa....]

Hết chương 4

Bạn đang đọc Chuyện Tình Thiên Yết Và Song Ngư của nadeshiko123
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 19

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.