Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thánh khí

Tiểu thuyết gốc · 971 chữ

"Hả"

Sao bọn chúng lại hỏi như vậy nhỉ. Tôi nhận thấy đứa em gái của tôi đang giữ khoảng cách với tôi

"Anh là ai vậy"

Ê khoan đã chúng không nhận ra tôi thật sao

"Anh, Kitsune đây"

"Hử"

Hai con nhóc trưng ra một vẻ mặt đầy khó hiểu.

"Noa, Hanami em đang đùa anh phải không"

Tôi bắt đầu hoang mang.

"Anh quen Kitsune-onii-chan à, anh ấy bảo em chờ anh ấy quay lại"

Con bé không hề quên tôi mà chỉ là không nhận ra tôi thôi. Hiện tại thì tôi chắc đã ở bên ngoài rồi

"Khoan đã anh đã làm gì onii-chan rồi"

"Đợi đã Noa anh là onii-chan đây mà"

"Nói dối Kitsune-onii-chan không đẹp trai như thế này, anh ấy không có kiếm và anh ấy chỉ có mỗi chúng em"

Con bé đỏ mặt

"Hử ??"

Tôi nhìn sang bên trái thì thấy cây kiếm mà tôi thấy được và ở bên phải...

"What! Sao con bé này lại nằm ở đây và không mặc gì nữa chứ"

Tôi lùi lại về phía sau

"Đó chẳng phải người quen của anh sao"

"Đồ ngốc nó là Boss của cái mê cung đấy"

"Thế thì giết ngay và luôn"

"Nhìn kìa nó tỉnh rồi"

Con bé bắt đầu nhúc nhích rồi quay sang nhìn tôi với ánh mắt vẫn còn đang ngái ngủ

"Chủ nhân vừa nãy vui nhỉ"

"Này bình tĩnh. Hai đứa nghe anh nói"

Chưa kịp nói xong hai đứa nhóc đã nhảy bổ vào tôi

"Dám giả mạo onii-chan của tao"

"Kitsune-onii-chan không bao giờ làm trò đồi bại đó"

"A hai đứa A A A"

"Chủ nhân"

Một lúc sau

"Thì ra là vậy. Sau khi sở hữu thánh khí thì cơ thể Kitsune-onii-chan đã phát triển theo hướng trưởng thành hơn"

Tôi không biết thánh khí như thế nào nhưng có vẻ nó khá mạnh và hình như tôi đã lấy lại được cơ thể cũ rồi. Vui quá!

"Được rồi em đã nói hết nên chị tha cho chủ nhân được không"

Hai con nhóc đó đang ngồi lên người tôi

"Chỉ là hiểu nhầm thôi hai đứa tha anh đi"

Thấy tôi van xin trong nước mắt. Chúng mới chịu tha cho tôi.

"Nếu cô gọi onii-chan của tôi là chủ nhân thì cô chắc là nô lệ của tôi nhỉ"

"Chủ nhân cứu em"

Mặc cho con bé đang van xin. Tôi cầm thanh kiếm lên. Nó được trang trí một cách đầy tinh tế.

"À tôi nên gọi cô là gì nhỉ"

"Tôi chưa có tên, chủ nhân đặt cho em một cái tên đi ạ"

"Tên gì nhỉ, Miyuki nhé"

"Nếu là chủ nhân đặt cho thì dĩ nhiên nó phải tuyệt chứ"

Con bé vui sướng với các tên mới của mình.

"Vậy thì Miyuki-chan, cô không biết xấu hổ à"

Miyuki trong bộ dạng trần như nhộng đang chưng ra một vẻ mặt khó hiểu.

"Là gì vậy"

"Mặc quần áo vào"

"À chuyện đó"

Con bé xoay một vòng. Một bộ váy tuyệt đẹp hiện ra như lần đầu tôi gặp nó. Quả thật trông con bé như công chúa ngủ trong rừng vậy.

"Chủ nhân thấy thế nào"

"Hợp với em lắm đó, Miyuki"

"Miyuki-chan đẹp quá"

"Cậu lộng lẫy thật đó Miyuki-chan"

Con bé nở một nụ cười đắc ý trước sự trầm trồ của hai đứa nó.

"Ha ha cơ thể như vậy mới xứng với chủ nhân chứ"

Không biết trong đầu nó lại nghĩ cái thứ vớ vẩn gì đây. Tôi cũng muốn thử vũ khí này.

"Này Miyuki ta thử dùng nó nhé"

"Ngài biết sử dụng nó à"

"Ngươi biết không"

"Em chịu"

Đù. Tụt mất cả hứng. Thánh khí thì chắc không phải cứ rút ra là chém chứ nhỉ. Đằng nào không thử sao biết.

Tôi kiếm khỏi bao, vung kiếm thẳng về phía trước. Ngay lập tức vô số cái cây từ từ đổ xuống. Thứ này nguy hiểm quá

"Onii-chan mạnh quá"

"Ha ha với thứ sức mạnh này thì Jaot không sợ bị thất thủ nữa rồi"

Ơ thứ này của mình mà, bộ nó nghĩ là mình sẽ giết địch cho nó sao ? Quên đi. tôi đi phiêu lưu, đếch phải đánh nhau.

"Onii-chan cho em thử với"

"Không được"

Sau khi nghe Noa nói Miyuki liền lên tiếng phản đối.

"Có chuyện gì sao"

"Bởi vì nếu một ai khác ngoài chủ nhân chạm vào nó sẽ bị phản lại một lượng sát thương khá lớn"

Really, thế thì ngon

"Cả em nữa sao Miyuki"

"Không trừ cả em nữa"

"Hể tại sao vậy"

"Anh không cần biết đâu"

Tại sao tôi lại không được biết nhỉ.

"Bọn chúng kia rồi"

Bọn này vẫn chưa bỏ cuộc à. Kể ra từ lúc đó đến bây giờ cũng được một thời gian rồi đấy chứ. Đúng là bám dai như đỉa.

"Đúng lúc cần mấy bộ giáp để test sức mạnh của thứ này"

"Chủ nhân nhẹ tay thôi kẻo đoạt mạng người ta luôn đấy"

"Ta biết rồi"

Tôi đợi bọn chúng đến gần rồi vung kiếm. Ngay lập tức một đường kiếm làm tất cả bọ giáp bị biến dạng, bọn chúng bay ra sau khoảng 1 mét lộn mấy vòng rồi nằm liệt dưới đất. Tiếp theo đó là những cái cây gần đó đổ xuống. Hình như mình bắt đầu giống lâm tặc rồi đấy.

"Ha ha các ngươi thất sức mạng của Jaot chưa"

Bộ mình thành quân của nó rồi à.

"Giờ lại quay về Jaot tiếp chứ Kitsune-onii-chan"

"Vậy thì dòng suối đó ở hướng nào"

Bây giờ tôi đang ở giữa Pam. Tứ phía là cây cối

"Rắc rối rồi đây"

"Hướng nào về Jaot đây"

Bạn đang đọc Re come. Re fight. Re lose. sáng tác bởi giaosuLG
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi giaosuLG
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 20

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.