Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phòng an ninh quản lý

Phiên bản Dịch · 1581 chữ

Người dịch: phamtdunk

-----------------

“Bộ phận quản lý? Một tháng được bao nhiêu tiền lương?” Vương Đại Đông có chút hưng phấn hỏi.

Tần Tuyết duỗi ra hai ngón tay.

“2000? Hẳn là quá ít đi.” Tuy đã có chuẩn bị tâm lý từ trước khi về nước, nhưng Vương Đại Đông cũng không nghĩ là lương bèo đến mức độ đấy. Trước kia khi hắn chấp hành nhiệm vụ dù là số lẻ của tiền thưởng thôi cũng hơn số này gấp mười gấp trăm lần.

“Không, 20 ngàn.” Tần Tuyết lắc đầu, lộ ra ánh mắt tự tin. Nàng tin tưởng con số này chắc chắn sẽ đủ để động lòng Vương Đại Đông.

Vương Đại Đông đúng thật có chút động tâm.

Trước kia xác thực hắn có rất nhiều tiền, nhưng tại trước khi về nước, tất cả số tiền hắn đều đã quyên góp cho một cái tiểu quốc gia châu Phi rồi.

“Đậu má, sớm biết vậy lúc trước lên lưu lại mấy trăm ngàn, không thì giờ cũng chẳng cần phải lặn lội làm bảo an như này.

Thực chất Vương Đại Đông nguyện ý đáp ứng Lâm Thi Nghiên đến Thi Nghiên tập đoàn làm bảo an, nguyên nhân lớn nhất cũng chính là bây giờ hắn đã không có tiền.

Nếu là không tìm một công việc, liền là tiền thuốc cũng không mua nổi.

Ngay tại khi Vương Đại Đông đang suy tư có nên đáp ứng vị mỹ nữ lão tổng này không, thì một trận âm thanh tiếng giày cao gót chạm sàn lại lần nữa truyền tới.

Lâm Thi Nghiên đồng dạng một thân chế phục OL đi tới.

Cả hai cùng thuộc dạng mỹ nữ, nhưng Lâm Thi Nghiên cùng Tần Tuyết lại có khác biệt rất lớn.

Lâm Thi Nghiên dáng người càng thêm cao gầy, mang giày cao gót, chừng 1m75. Thân thể tản phát một loại khí chất băng lãnh cao ngạo.

Mà Tần Tuyết thân hơi lùn, nhưng dáng người lại sung mãn một chút, phía dưới bộ váy nghề nghiệp là một đường cong quả thực để bất kỳ nữ nhân nào so ra đều muốn ám đạm phai mờ, tính cách cũng hơi hiền hòa một chút.

Đương nhiên, sự hiền hòa một chút này cũng chỉ là cùng Lâm Thi Nghiên tòa siêu cấp đại băng sơn so sánh.

Cho nên Lâm Thi Nghiên được xưng là băng sơn số 1, Tần Tuyết được xưng là băng sơn số 2.

Tất cả bảo an đều biểu lộ ra bộ dạng hạnh phúc, mỗi ngày lúc này là thời điểm bọn họ vui sướng nhất, bởi vì thời điểm này là thời điểm mà hai vị mỹ nữ tổng giám đốc Thi Nghiên tập đoàn cùng Tuyết Vận tập đoàn đi làm.

Từng người từng người đứng thẳng tắp bộ dạng tựa như chờ đợi lãnh đạo duyệt binh lính.

Dù rằng bọn họ biết, coi như bọn họ lại đứng đúng tiêu chuẩn quân đội, hai vị băng sơn lão tổng cũng sẽ không liếc nhìn bọn họ nhiều hơn chút nào.

“Khụ khụ, cám ơn ý tốt của Tần Tuyết muội tử, con người của ta không truy cầu nhiều lắm, làm một bảo an lăn lộn đã đủ ấm no rồi.” Vương Đại Đông vừa nói chuyện vừa quan sát phản ứng Lâm Thi Nghiên.

Thấy không, ca là vì ngươi mà liền 20 ngàn tiền lương công tác đều cự tuyệt.

Thế nhưng Lâm Thi Nghiên vẫn cứ những bước chân ưu nhã, đi qua Vương Đại Đông ngay cả nhìn cũng chưa từng liếc hắn một chút.

Không hổ là băng sơn số 1, ở trong mắt nàng hết thảy đều tựa như cặn bã tồn tại, ngay cả mình là trượng phu nàng cũng không ngoại lệ.

“Cái gì, cự tuyệt? Vương ca, cậu không phải ngốc đó chứ!” Một cái bảo an kém chút thì nhảy dựng lên.

Tiền lương 20 ngàn, đây chính là số tiền mà những người an ninh này nằm mơ cũng không dám tưởng tượng. Trên đời này nơi nào lại có dạng người này, tiền đưa tới cửa còn không muốn.

Tần Tuyết cũng hơi sững sờ, không nghĩ tới Vương Đại Đông vậy mà cự tuyệt, ném cành ô liu chính mình ra ngoài.

“Nếu như anh cải biến ý nghĩ, hoan nghênh tùy thời đến Tuyết Vận.” Tần Tuyết cũng không tiếp tục kiên trì.

Giống Vương Đại Đông dạng người này, nhìn ngoài như lười nhác, cái gì cũng như không đáng nói đến, nhưng thực tế lại tự mình ý thức rất mạnh, hắn đã quyết định không ai có thể cải biến.

Chỉ cần hắn lưu lại tại tòa Kim Đỉnh này, chính mình sẽ có cơ hội lý giải về hắn. Để lại nụ cười đối với Vương Đại Đông , Tần Tuyết cũng cất bước tiến vào trong tòa cao ốc Kim Đỉnh.

“Ta kháo a, vừa rồi Nữ Thần giống như cười phải không? Ta tới công ty hơn hai năm, cho tới bây giờ còn không nhìn thấy nàng cười qua!”

“Ta dựa vào, Vương ca, cậu thành thật khai báo, cậu cùng Tần tổng quan hệ thế nào?”

“Khụ khụ, ta cũng chỉ là cùng nàng mướn phòng một lần mà thôi.” VƯƠNG ĐẠI ĐÔNG sờ sờ đầu, rắm thối hò hét nói ra.

“Cút”

“Vậy được rồi, thật ra thì Lâm Thi Nghiên là lão bà của ta.”

“Cắt!”

Một đám bảo an cùng nhau giơ lên ngón giữa đối với Vương Đại Đông.

Nói Vương Đại Đông là biểu ca họ hàng xa của Tần Tuyết, bọn họ còn có khả năng miễn cưỡng tin tưởng.

Mướn phòng? Khả năng này so sao chổi đụng địa cầu còn thấp hơn.

Cũng không nhìn một chút toàn bộ Giang Đô thành phố, nam nhân muốn truy cầu Tần Tuyết đều có thể xếp tới tận bên ngoài tỉnh, lại có thể cùng với cái người mà ngay cả mời nàng đơn độc ăn bữa cơm đều không thể sao?

Còn Lâm Thi Nghiên là lão bà của hắn? Đừng nói giỡn, tòa băng sơn kia đoán chừng vạn năm cũng không thể hòa tan, đây chính là một nữ nhân mà so với Tần Tuyết càng khó giải quyết hơn.

Chí ít còn có nam nhân dám theo đuổi Tần Tuyết, mà Lâm Thi Nghiên thì ngay cả một người theo đuổi cũng không có.

Cũng không phải Lâm Thi Nghiên không đủ mê người, mà chính là độ khó khăn hệ số quá lớn.

Các nhân viên an ninh tự nhiên không có khả năng tin tưởng lời nói Vương Đại Đông, dù sao vừa rồi Lâm Thi Nghiên ngay cả nhìn cũng chưa từng nhìn hắn liếc một chút, đoán rằng hắn mộng mơ hão huyền đây.

Vương Đại Đông cũng không giải thích thêm, nếu quả thật để những người an ninh này biết thân phận mình, đoán chừng sau này ở chung cũng sẽ không còn nhẹ nhàng như vậy.

Huống hồ hắn dù đã cùng Lâm Thi Nghiên kết hôn, làm sao luôn có cảm giác bát úp còn chưa lật lên đây?

Tóm lại, Vương Đại Đông đã quyết định sau này sẽ cùng các đồng nghiệp hòa mình.

Qua một chút quá trình, Vương Đại Đông liền chính thức trở thành một bảo an viên của cao ốc Kim Đỉnh, đồng thời được phân đến phía trên phân đội của Lý Bình. Bởi vì là ngày đầu tiên đến nên không cần bắt đầu ngay vào cương vị, Vương Đại Đông được bảo an Dương Kiến mang đi quen thuộc hoàn cảnh.

Toàn bộ phòng an ninh có ba mươi tám người, chia làm ba tổ. Mỗi tổ một đội trưởng và mười một đội viên, thực hành ba ban luân chuyển cương vị chế độ.

Khiến Vương Đại Đông kinh ngạc nhất là phòng an ninh còn có một cái muội tử, nghe nói còn rất tươi ngon mọng nước.

“Kia chính là phòng hoa của phòng an ninh mà tôi nói với anh, Lữ Tiểu Thiến, phụ trách công tác nội cần phòng an ninh, bên cạnh cô ấy là Tằng Tiểu Chương là …” Mang Vương Đại Đông quen thuộc hoàn cảnh, bảo an Dương Kiến vừa đi vừa giới thiệu, hắn vừa nói được nửa câu ngoảnh lại đã không thấy Vương Đại Đông còn ở bên cạnh hắn.

Nguyên lai Vương Đại Đông vừa đi vào văn phòng phòng an ninh liền trông thấy một nam nhân dáng dấp cực độ héo rút, nâng cao cái bụng lớn cúi người dựa vào sau lưng nữ nhân đang ngồi trên ghế trước máy vi tính, đối với màn hình máy vi tính chỉ trỏ.

Nhìn bề ngoài giống như đang chỉ điểm công tác, trên thực tế lại là đang len lén chiếm tiện nghi.

Tuy chưa nhìn thấy muội tử kia chính diện, thế nhưng một đầu mái tóc như thác nước dài, cùng một bên người đường cong chặt chẽ uốn lượn liền có thể khẳng định đây là một muội tử xinh đẹp.

Lúc này Vương Đại Đông chỉ muốn nói một câu, “Cầm thú, buông cô ấy ra, để cho ta tới! Ách ta cũng không thể đến a, nhưng một người đạo đức tốt như ta sao có thể đứng xem được...”

Bạn đang đọc Chuyên Chức Bảo Tiêu (Dịch) của Quân Thiên Túy
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi phamtdunk
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.