Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lâm Viễn cùng Lâm Sở cá cược

Tiểu thuyết gốc · 2894 chữ

Lâm viễn lâu năm trước hắn đã không bước ra ngoài đường, hắn bở ngỡ nhìn xung quanh.

- nơi này thật đẹp à, ta nghĩ nếu mà có thể ở đây thì sướng quá. "Trong lòng Lâm Viễn nói.

Bớt chợt Lâm Viễn suy nghĩ, mình là chưởng khống sáng tạo giả mà, sao lại không thử vài thứ nhỉ.

Nói là làm, Lâm Viễn hắn mặc niệm ra tấm thẻ ngân hàng, và chuyển cầu nói vào số điện thoại vào, rồi bắt đầu rót từng số tiền ảo vào trong, nhưng số tiền này có thể sử dụng, hắn bắt đầu khống chế từng con số chục ngàn, trăm ngàn, 100 tỷ, nghìn tỷ, rồi Lâm Viễn hắn mới ngừng.

- thật không dễ dàng mà, chuyện này thật khó, cảm giác đầu mình hơi đau.

Lâm Viễn hắn bắt đầu kiểm tra, hệ thống điều cho hắn ra những điểm đỏ để trị, Lâm Viễn bắn đầu mặc niệm xoa dịu, từ đỏ sang vàng rồi tới xanh, hắn mới thấy thoải mái trở lại.

Lâm Viễn hắn bắt đầu đi vòng quanh khắp nơi, cảm giác đi trên đường nắng chói không làm cho Lâm Viễn cảm giác nóng, còn làm hắn hưởng thụ lấy ánh sáng chiếu vào người.

Trong lúc Lâm Viễn đang hưởng thụ đi quanh nơi công viên, thì đột nhiên có nhiều người nơi gần đó.

Họ bu quanh, nhiều người hô to có ai cứu là bác sĩ cứu lấy gia gia của cô gái này khôn, mặc cô gái trắng bệch, nàng khóc nước mắt nàng chảy xuống, cực kỳ đau thương.

Những người đều nhìn nàng một cách thông cảm, nhưng không ai có thể giúp, cũng đã gọi xe cứu thương, nhưng bệnh tình của gia gia của cô gái như là đã cạn dầu.

- có ai cứu gia gia ta không, ta sẽ báo đáp hậu ta, chỉ cần gia gia ta sống là được, nàng khóc lên cầu xin trong đáng thương vô cùng.

Nàng tên Liễu Nhược Hi, ông của nàng tên là Liễu Hào, trong lúc nàng cùng ông nàng đang đi trên đường, trò chuyện vui vẻ thì ông nàng ôm lấy bộ ngực trái nơi trái tim, rồi ngã quỵ xuống, rồi từ từ cũng có nhiều người quay quanh, cũng có người kêu xe cứu thương.

Tới giờ cũng đã 5 phút, mà xe cứu thương vẫn chưa tới, còn Liễu Nhược Hi nàng khóc sướt mướt.

Bỗng dưng có một người đàn ông tới, người đó ăn mặc bình thường dạng dị, không có gì nổi bật, hắn đi tới gần chỗ Liễu Nhược Hi ngồi xuống.

- này anh giúp ông ta đúng không, Liễu Nhược Hi nắm lấy cánh tay Lâm Viễn mà lây động.

Nhưng vì Liễu Nhược Hi tới gần một cổ thanh mát hương thơm đập vào mũi Lâm Viễn, làm hắn hưởng thụ lấy mùi hương trên cơ thể nàng.

Một lúc sau bị Liễu Nhược Hi loay động cánh tay, Lâm Viễn mới tỉnh lại, người con gái này mê hoặc lấy hắn, đúng là hô ly mà, Liễu Nhược Hi nàng đẹp đẻ, phong cách thời trang, như là tiểu thư nhà giàu, mà nhìn lại Lâm Viễn như là một cái phổ thông thường thường.

- được rồi buông tay ra để ta cứu lấy người nữa, nếu cô muốn ông cô chết thì cứ nắm lấy tay ta đi, Lâm Viễn khó chịu, hắn tới cứu mà nàng còn mê hoặc lấy hắn, như làm nũng, nếu còn tiếp tục nữa sao hắn cứu người.

Liễu Nhược Hi ý thức được mình làm quá, nàng xấu hổ buông tay Lâm Viễn ra, bổn tiểu thư từ trước giờ nắm tay người đàn ông nào họ cũng không mắng nàng, nhưng tên đàn ông này lại mắng nàng, nhưng vì ông của nàng nên nàng cũng không đôi co Lâm Viễn.

- xin lỗi, ta quá lo cho ông quá, anh mau có cách gì trị bệnh cho ông ta đi, muốn gì ta cũng chịu.

Lâm Viễn chỉ gật đầu, nếu mà muốn trị bệnh tình của Liễu Hào cũng rất dễ, hắn chỉ cần mặc niệm là xong.

Nhưng Lâm Viễn cũng phải giả vờ, Hắn bắt đầu chỉ vào những chấm đỏ của ông lão, rồi dùng mặc niệm, làm nó biến mất, trái tim ông lão từ màu đỏ đậm từ từ thành màu vàng, rồi xuông màu xanh, rồi hắn chỉ những đường ở chỗ gần như bị thương của ông lão, cũng trị từ màu đỏ thành màu xanh.

Rồi một lúc sau hắn buông ra, chỉ thấy hơi thở của ông lão bắt đầu nhẹ nhàng lại, khuôn mặt bắt đầu hồng hào, mọi người vô tay chúc mừng.

Liễu Nhược Hi ôm lấy ông nội của nàng, mà lúc này Liễu Hào cũng đã tỉnh lại, Liễu Nhược Hi khóc um xùm, cho tới Liễu Hào vỗ vai nàng nói ông không sao, nàng mới yên tâm.

Khi Liễu Nhược Hi nói người cứu ông là Lâm Viễn, thì không thấy hắn đâu.

Lâm Viễn lúc này đã chạy xe về nhà, hắn làm một điều tốt, hắn rất hạnh phúc khi giúp được người đã sắp chết đi sống lại, còn lời Liễu Nhược Hi hắn không để trong lòng.

Mà lúc này xe cứu thương cũng tới, Liễu Hào kêu Liễu Nhược Hi phải tìm được vị thần y đó, để báo đáp ân tình cứu hắn.

Thế là Liễu Nhược Hi bắt đầu tìm kiếm Lâm Viễn, mà lúc này Lâm Viễn cũng đã về nhà, hắn nằm trong nhà, hôm nay cũng là ngày mệt mỏi, hắn ngủ trong nhà.

Lúc này là buổi chiều, Lý Dương hẹn Lâm Sở ra, hai người đi chơi tới gần tối, Lý Dương đã mướn một phòng khách sạn.

Mà Lâm Sở cũng bị anh trai mình hãm hiếp, nàng không nói cho Lý Dương, mà còn mướn phòng, khi hai người vào căn phòng, thì Lý Dương phát tiết lên người nàng, chơi vào cái l-n nàng.

Hắn đều lăng nhục đánh vào mông nàng một cách tàn bạo, Lý Dương hắn hận và hỏi Lâm Sở, người hòi sáng đi với nàng là ai, nhưng Lâm Sở nói là anh trai mình.

Hắn không tin mà hung ác hành hạ nàng, Lâm Sở nàng cũng chỉ biết rên ư ử, nàng đau đớn, nhưng không sung sướng khi làm với anh trai.

Lâm Sở nàng khóc, tên Lý Dương này đúng như lời anh trai nàng nói, nếu như lấy hắn về làm chồng, nàng sẽ khổ như thế nào, mà không biết tương lại nàng và hắn có thể đến với nhau không.

Nàng giận dữ đá hắn một cước, rồi nàng thay bộ đồ chạy đi, để lại mình Lý Dương ôm lấy con cc của hắn mà đau đớn.

Hắn gào lên, nếu như Lâm Sở mà bỏ đi, hắn sẽ chia tay nàng, và cho nàng một bài học.

Lâm Sở nàng do dự, nhưng rồi nàng nghĩ tới Lý Dương hành hạ nàng như một con chó, không có tí xíu yêu thương gì, nàng cũng mặc kệ mà bỏ ra khách sạn.

Khi nàng về tới nhà, mẹ nàng với cha nàng chưa về, Lâm Sở nàng đi lên phòng nàng, nhưng đi ngang qua phòng Lâm Viễn nàng nhìn lại, bắt đầu cảm giác Lâm Viễn cùng nàng đ-t nhau hiện lên trong óc nàng.

Lâm sở nàng cảm thấy bối rối, nhưng khi nàng nhìn vào cách cửa Lâm Viễn đang ngủ, không mặc quần áo, hắn để lộ con chim lớn của hắn ra.

- sao mình lại có một anh trai biến thái như vậy, đã không mặc đồ còn đưa cái đó ra nữa, Lâm Sở nàng mặt đỏ lên.

Nhưng khi nàng càng nhìn lấy nó, như là một cổ hấp dẫn lấy nàng, Lâm Sở bắt đầu đi vào phòng Lâm Viễn, nàng còn khóa cửa phòng lại.

Nàng nhìn anh trai mình, gương mặt phổ thông, nhưng khi nhìn kỹ hắn cũng đẹp trai, vì hôm qua giờ, Lâm Viễn đã cường hóa thân hình của hắn, Lâm Viễn sợ cường hóa quá mức cha mẹ và em gái sẽ nghi ngờ hắn.

Nhưng giờ Lâm Sở nhìn hắn nàng càng si mê, nhưng nàng nhìn vào con cc hắn nàng càng mê mẫn hơn, nàng bắt đầu sờ mó lấy con cc, trượt lên xuống

- nó thật to làm người ta cầm không hết, Lâm Sở thẹn thùng mặt đỏ nói nhỏ, tiếng nói của nàng thật nhẹ nhàng và đầy nũng nịu.

- đồ anh trai đáng ghét, nếu đã hiếp em rồi, em sẽ hiếp lại anh, xem anh sẽ như thế nào.

Không chừng chờ nữa, nàng bắt đầu vuốt về mân mê, con cc của Lâm Viễn bắt đầu cứng lên, Lâm Sở nàng càng hưng phấn mà sờ nhanh hơn.

Trong mơ màng, Lâm Viễn cảm giác sung sướng nơi phía dưới con cc của mình, hắn bắt đầu mở mắt.

Khi nhìn thấy em gái hưng phấn vuốt lấy con cc hắn, nàng bắt đầu đưa cái miệng nhỏ bao trọn lấy con chim lớn hắn.

Cảm giác quen thuộc ấm áp truyền tới, làm Lâm Viễn thoải mái không thôi, hắn bắt đầu sờ vào đầu nàng.

- sao hả Lâm Sở mày thích bú con cc của anh mày lắm à, cảm giác ngon không nói cho anh mày biết đi, Lâm Viễn vừa trêu chọc nàng, vừa lấy tay nhấn đầu nàng xuống, con chim lớn hắn như tới cổ họng nàng.

Làm cho Lâm Sở nàng chỉ biết nhịn lấy, môt lúc sau Lâm Viễn mới buông nàng ra, nước bọt nàng chảy trên con chim lớn hắn.

Lâm Viễn thích thú nhìn nàng, còn khen nàng làm rất tốt, mà sắc mặt của Lâm Sở đen lại nàng nói.

- ai mà thèm con chim lớn này của anh chứ, em không làm nữa em đi đây, nói xong Lâm Sở nàng đi bước ra, thì bàn tay của Lâm Viễn bắt lại kéo nàng vào trong ngực hắn.

Cảm giác mùi đàn ông xong vào mũi, làm cho Lâm Sở nàng, như muốn ở trong ngực hắn mãi thôi.

Lâm Viễn thấy vậy, em gái bé ngoan, mày xoay người lại, để anh hưởng cho mày, không đợi nàng phản bác, Lâm Viễn kéo nàng ngược lại.

Lâm Sở lại thấy con chim lớn của Lâm Viễn rồi, nàng không do dự mà bú lấy nó, Lâm Viễn thấy nàng như vậy hắn cười tà ác.

Hắn bánh l-n nàng ra. Khi l-n nàng chảy nước dâm thủy lê láng.

- xem mày kia, l-n của mày chảy nước dâm nhiều đấy, để tao hút nó cho, vừa dứt lời Lâm Viễn đưa miệng vào trong cái l-n từng lượt hút sùn sụn vang lên, còn có tiếng rên la của Lâm Sở.

- giờ anh mày có một trò chơi, nếu người nào làm người đó ra trước, người đó sẽ thắng, và sẽ mua một món bất kỳ người thích còn lại, mày thấy sao hả em gái.

- được thôi em sẽ không thua anh đâu, anh trai biến thái, hiếp dâm em gái, em sẽ thắng anh và bắt anh mua cho em những đồ mắc nhất.

- vậy thì bắt đầu thôi, để anh mày đếm tới 3 là chơi nha, 1 . . .2 . . . 3, bắt đầu, Lâm Viễn kêu bắt đầu.

Lâm Sở nàng bắt đầu nuốt gọn lấy con chim lớn của Lâm Viễn mà hút lên hút xuống, Lâm Viễn cảm giác sung sướng tê dại trong hắn.

Cảm giác này làm hắn như phát điên, nhưng hắn cũng không dễ dàng thua được, hắn lại hút lấy l-n Lâm Sở, hắn còn đưa lưỡi khuấy đảo l-n nàng.

Hai anh em bắt đầu chiến đấu cho nhau, một bên bú sùn sụn, môt bên lè lưỡi liếm sung quanh, hút lấy dâm thủy của nàng.

Nhưng Lâm Viễn đã đánh giá thấp sự bất chấp của Lâm Sở, hắn bị Lâm Sở hút chuẩn lấy con chim lớn của hắn, một cổ tê dại từ chiếc lưỡi nàng cùng miệng nàng mang lại đã kích quá lớn, nàng càng hút, Lâm Viễn hắn càng sung sướng mà kêu lên, hắn đưa mông nhấp lên trên để cho Con chim lớn vào sâu bên trong cổ họng nàng.

Một cổ tinh dịch bắn thẳng vào bên trong, nó ra làm Lâm Sở chỉ biết nuốt hết vào bụng, từng tiếng ùng ục từ cổ họng Lâm Sở.

Mà lúc này Lâm Sở nàng bị Lâm Viễn dùng sức le lưỡi vào trong nàng hút lấy dâm thủy nàng, chịu không nổi nữa, một cổ tê dại tràn trong người nàng bắn ra ngoài, cảm giác thoải mái làm cho Lâm Sở nàng tê dại nằm xuống hưởng thụ khoái lạc nơi l-n nàng mang lại.

Lâm Viễn cũng hút sạch lấy chất ngọt dâm tinh nàng mang lại, hắn liếm bờ môi ngồi dậy.

Con chim lớn hắn lại cứng lên, hắn để nàng chổng mông lên như kiểu chó, mà bắt đầu tần mãnh vào cái l-n ướt át của nàng.

Lâm Sở nàng lúc nàng bị Lâm Viễn đ-t vào cái l-n nàng chỉ biết rên rỉ . . . Ư . . . .ư. . . sướng quá anh ơi . . . con chim lớn. . . . .ân a . . . anh thật là tuyệt vời . . . nó làm em thật thoải mái . . . đúng rồi bóp lấy bầu vú em . . . ân a. . . .thật sướng quá . . . con chim lớn . . . ân a . . .anh thật là to . . . đ-t vào cái l-n em thật sướng.

Khà khà, sướng lắm hả em gái, anh mày cũng sướng nữa, cái l-n mày thật khít, chơi thật là đã, cái l-n mày bóp tao sướng quá, thật là thoải mái.

Lâm Viễn kêu to thoải mái, hắn vẫn không ngừng như vũ bão mà lấy con chim lớn ra, dập vào cái l-n đầy dâm đãng của nàng.

Giờ phút nàng, Lâm Sở chỉ có mình anh trai mình thôi, Lâm Viễn chơi vào l-n nàng thật sướng.

Cảm giác này làm cho Lâm Sở như tê dại, mỗi lược con chim lớn Lâm Viễn đâm vào làm nàng như muốn điên lên, Lâm Sở nàng uống éo cơ thể.

Lâm Viễn xoay người Lâm Sở lại, hai mặt đối mặt nhau, Lâm sở bắt đầu đưa đầu con cc vào l-n nhỏ nhắn của nàng cạ sát, rồi bắt đầu đi vào mãnh liệt tiến công.

Lâm Viễn nhìn thấy khuôn mặt xinh đẹp của nàng, hắn nhịn không nổi mà cúi xuống hôn lên bờ môi nàng.

Bên dưới hắn tấn công mạnh bạo vào cái l-n nàng dâm thủy của Lâm Sở chảy ra ướt cử giường hắn, tiếng kêu bạch bạch vang lên.

Cái lưỡi của hai người quấn chặt nhau, họ trao cho nhau từng nước bọt cùng cái lưỡi mềm mại, Lâm Viễn kéo lưỡi nàng ra hút lấy nước bọt thơm tho của nàng.

Trên dưới tấn công mạnh bạo, Lâm Sở không chịu được nàng hét lớn lên, em ra mất thôi . . A . . A .

Nàng bắn từng đợt dâm tinh ra ngoài, người nàng như được siêu thoát, linh hồn được tẩy rửa, cảm giác sướng như điên cùng thoải mái, làm nàng chỉ biết co giật lấy.

Lâm Viễn cũng bị một cổ từ con chim lớn truyền lại, hắn bắn ra đầy bên trong cái l-n nàng, thật là cảm giác bóp chặt, cảm giác thoải mái này, thật là sướng.

Hai anh em thở hôn hển, rồi nhìn nhau, hai người không nói gì mà hôn lấy nhau, tiếng chùn chụt vang trong phòng.

Một tiếng cửa vang lên, Lâm Sở sợ hãi nàng thay đồ vào, tóc tai nàng tùm lum, nàng không biết làm sao, thì Lâm Viễn ôm nàng vào lòng nói, đừng hoãn.

Nghe được Lâm Viễn nàng mới bình tĩnh lại, khi hai người thay đồ xong, Lâm Viễn bắt đầu mở cửa, khi không thấy ai hắn mới kêu nàng chạy về phòng, mà Lâm Sở cũng nhắc nhở hắn vụ cá cược.

Lâm Viễn cũng cười khổ gật đầu, sau một lát Lâm Viễn từ trên lầu đi xuống, thì thấy mẹ hắn, Diệp Sương, nàng đang bận bịu đồ ăn, Lâm Viễn lại gần ôm lấy nàng.

- mẹ để con phụ mẹ cho, xong rồi Lâm Viễn cũng vào bếp, nhưng vì không rành hắn làm đỗ lấy mấy cái chén.

- mẹ về rồi à, anh hai làm gì thế, bộ anh muốn làm bể mấy cái chén hết luôn à, Lâm Sở cười trộm nói hắn.

- được rồi Lâm Viễn cùng Lâm Sở hai con cứ ngồi chơi đi, để mẹ làm đồ ăn ngon cho hai đứa ăn, nghe được đồ ăn ngon Lâm Sở dơ tay lên hô, mẹ làm cơm là ngon nhất.

- con bé này chỉ biết nịnh mẹ, Diệp Sương nàng cười nhìn Lâm Sở nói.

Thế là buổi tối cũng xong, nhưng Lâm Thần không về được, hắn bảo có công việc rất bận anh sẽ về trễ.

Thế là 3 mẹ con ngồi chung bàn, ăn uống nói chuyện vui vẻ với nhau.

Bạn đang đọc Chưởng khống sáng tạo tà thần sáng tác bởi phongquan
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi phongquan
Thời gian
Lượt thích 16
Lượt đọc 1184

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.