Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Giết một người (2)

Phiên bản Dịch · 1403 chữ

Thương thế của Túc lão như thế nào, Triệu Phong thông qua Thần Linh nhãn, đã nắm rõ, thương thế của ông ta thâm thấu vào căn nguyên Chân Linh căn bản của người tu hành.

Loại thương thế này, rất khó chữa trị, lại không thể vọng động khí Chân Linh, nếu không thương thế sẽ tăng lên, thậm chí khiến tu vi rơi xuống

Chẳng qua, Triệu Phong thực sự rất có lòng tin đối với Tân dịch sinh mệnh.

Theo lý luận mà nói, cho dù Tôn Giả bị trọng thương sử dụng “Tản dịch sinh mệnh” cũng thu được hiệu quả rất tốt.

Trên mặt Túc lão tràn đầy vẻ cảm kích, sau đó phục dụng Tân dịch sinh mệnh vào, khoanh chân ngồi chữa thương

Sau thời gian uống cạn nửa chúng trà.

Chân Linh khí trên người Túc lão bỗng nhiên chấn động mãnh liệt.

Triệu Phong mừng rỡ, biết rằng Chân Linh nguyên trong có thể bắt đầu khôi phục lại. Cứ như vậy một lát sau, bổn nguyên của Túc lão cũng có thể hóa giải được bảy tám phần.

Tin rằng không đến mười ngày nửa tháng Túc lão cơ bản có thể khôi phục đến thời kỳ đỉnh phong

Triệu Phong không dừng lại, hắn rời khỏi mật thất, trở về chỗ ở của mình.

Một lúc sau...

- Lần thức tỉnh tiếp theo, ta sẽ trở về Hoành Vân Thập Tam Quốc.

Triệu Phong có chút mệt mỏi, chậm rãi nhắm mắt lại.

Tĩnh công chúa được Túc lão phân phó hết lòng chăm sóc phục thị Triệu Phong

Nàng là công chúa Thiên Phong có thân phận cao quý, thậm chí còn có tư cách tham gia thịnh hội đỉnh phong như Chân Long hội, vậy mà lại phải đi chăm sóc cho một thiếu niên, trong mắt thường nhân có lẽ sẽ cho rằng nàng đang tự hạ thấp thân phận, thậm chí lãng phí

Thế nhưng trong đôi mắt sáng của Tĩnh công chúa lại lộ vẻ vui mừng, gương mặt xinh đẹp thỉnh thoảng đỏ ửng, có vài phần chờ mong ước mơ.

Đối với việc này.

Rất nhiều thành viên trong Liên minh Thiết Long, kể cả Khương lão, Tam điện hạ cũng cảm thấy khó hiểu.

Đương nhiên, đó là vì bọn họ không biết lai lịch chân chính của Triệu Phong

Thoáng cái đã nửa tháng trôi qua...

Cứ điểm của Liên minh Thiết Long ở trong một cái vực ở thâm sơn cùng cốc.

Trong khoảng thời gian này, phụ cận vực sâu này chợt dâng lên một luồng uy năng Chân Linh, mênh mông cuồn cuộn, nguyên khí thiên địa trong phạm vi mười dặm, theo đó hô ứng, sản sinh cộng minh kỳ dị.

Hư không trên đỉnh đầu nhiễm một tầng ánh sáng xích thanh, mây trên trời cuồn cuộn nhộn nhạo.

Tinh thần uy hiếp vô hình và dị thường thiên địa, khiến cho các thành viên của Liên minh Thí Long dưới vực sâu đều hãi hùng khiếp vía, rất nhiều người thậm chí còn cảm thấy hít thở không thông

- Uy năng Chân Chủ cấp!

- Quả thật là uy thế Chân Chủ cấp... Là Túc lão!

- Thật tốt quá, chẳng lẽ Túc lão đã khỏi hẳn thương thế rồi?

Các thành viên trong Liên minh Thí Long đều mừng rỡ như điên, chúc mừng lẫn nhau.

Chỉ có Tĩnh công chúa là có chút kinh dị, thương thế của sư tôn như thế nào, nàng là người biết rõ nhất, tình huống thực sự e rằng khó mà trị hết nổi.

Tại sao chỉ trong nửa tháng ngắn ngủi, sư tôn lại nhanh chóng khôi phục khí tức Chân Chủ cấp toàn thịnh như vậy?

- Chẳng lẽ... Tất cả những chuyện này đều là...

Ánh mắt Tĩnh công chúa khẽ chuyển, rơi xuống người một thiếu niên tóc lam đang an tĩnh ngủ.

Người duy nhất mà nàng có thể nghĩ đến, chỉ có thiếu niên tạo ra kỳ tích này.

Có lẽ bởi vì sự rung động của nguyên khí hô ứng, cho nên thiếu niên tóc lam trước mặt đang chậm rãi mở mắt.

- Túc lão, chúc mừng đã lành bệnh xuất quan.

Triệu Phong khẽ cười một tiếng, âm thanh truyền đến phụ cận khe vực.

Tĩnh công chúa liền thấy hoa mắt, Triệu Phong trước mặt đã biến mất, không thấy nữa.

Một khắc sau, trên đỉnh núi ở bên khe vực.

Một thiếu niên tóc lam ôn hòa đứng sóng vai bên cạnh một lão giả lông mi trắng, mặc thanh sam, hai người vui vẻ trò chuyện với nhau.

Tĩnh công chúa đứng từ xa nhìn lên cảnh tượng trên núi, trong lòng có một loại rung động không tên.

Nàng đột nhiên phát hiện, bản thân vẫn còn đánh giá thấp cấp độ của Triệu Phong

- Lúc Triệu Phong ở Thánh Vực Chân Long Hội, hắn vẫn là tu vi Chân Huyền cấp, sau khi từ truyền thừa Vực Ngoại trở về, không biết hắn đã đạt đến cấp độ gì?

Trái tim Tĩnh công chúa khó có thể ổn định lại.

Nàng thường xuyên nhìn chăm chú thiếu niên kia ngủ, nhưng trên người đối phương phảng phất như có một tầng mây che phủ, tràn đầy cảm giác huyền bí.

- Chúc mừng Túc lão xuất quan!

Tại bên cạnh khe vực, các thành viên của Liên minh Thí Long đều hướng về phía đỉnh núi hành lễ, đồng loạt chúc mừng.

- Ha ha, tất cả đều nhờ vào Triệu Phong các hạ, chính hắn đã mang đến hi vọng cho Liên minh Thí Long, tin rằng kỳ tích huy hoàng của hắn, có thể tiếp tục kéo dài ở khu vực Hoành Vân này.

Trên mặt Túc lão tràn đầy hồng quang, chậm rãi đưa tay chỉ về phía thiếu niên tóc lam, biểu đạt cảm kích, thậm chí là kính ý.

Phần đông thành viên của Liên minh Thí Long ở bên dưới đều cảm thấy tâm linh rung động, kể cả đám người Khương lão và Tam điện hạ trước đây đã quen biết Triệu Phong

Cùng lúc đó, cách ngoài mười dặm.

Một chiếc lâu thuyền đỏ sậm, dài đến hai chục trượng phiêu phù giữa không trung xung quanh bồng bềnh một tầng huyết quang nhân nhạt, có vài phần quỷ dị âm trầm.

- Không ngờ Túc lão kia đã khôi phục thực lực Chân Chủ cấp rồi

Một âm thanh khàn khàn từ mũi tàu truyền đến.

Đó là một nhân loại xấu xí y hệt cương thi, toàn thân chảy xuôi huyết dịch, trên người dày đặc đường vân u ám.

Chính là Hộ pháp Huyết Cương Đà!

- Điện Vương đại nhân, thực lực chỉnh thể của chúng ta chiếm ưu thế hơn không ít, hơn nữa, lúc này Túc lão bệnh nặng vừa khỏi, tất nhiên không phải là đối thủ của ngài.

Tại phụ cận mũi tàu, thậm chí còn có hai ba cường giả Chân Huyền cấp, cao nhân Chân Linh cảnh có không dưới mười người.

Trong mắt Điện Vương Huyết Cương Đà hiện động một tầng ánh sáng xích huyết ảm u, chăm chú nhìn thiếu niên tóc lam bên cạnh Túc lão, sắc mặt đầy lo lắng, lẩm bẩm:

- Quả nhiên là hắn...

-Điện Vương đại nhân! Tên Triệu Phong này... Hãy để ta đối phó! Một thanh niên toàn thân đen kịt, dáng vẻ lãnh khốc mở miệng, hắn chính là một trong ba đại Chân Huyền cấp dưới trưởng Điện Vương.

Thanh niên áo đen này, hai con ngươi thăm thúy thần bí, giống như vực sâu xích hắc trong Vô Gian Địa Ngục.

Hắn nhìn về phía Triệu Phong ở trên đỉnh núi xa xa, thần sắc hiện ra một luồng chiến ý không thể kiềm chế.

- Lâm Thông? Nếu như ta nhớ không nhầm, hai năm trước, tại Liên minh thịnh hội của mười ba Tông, “Thiên u Đồng” của ngươi đã bại trong tay tiểu tử kia mà?

Một vị Chân Huyền cấp ở bên cạnh trêu ghẹo.

- Hắc hắc, Lâm Thông mới trở vế từ- “Xích Nguyệt truyền thừa” không lâu, có lẽ Điện Vương đại nhân cảm thấy rất hứng thú đối với thực lực của hắn.

Bạn đang đọc Chúa Tể Chi Vương của Khoái Xan Điếm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi sudo
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 6
Lượt đọc 894

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.