Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ai làm vương giả (trung) (1)

Phiên bản Dịch · 1309 chữ

Phong Vân quyết chiến đài.

Thương Vũ Nguyệt một thân ác to trắng đứng xa xa đối điện Lâm Thông, không khí xung quanh phảng phất như ngưng lại.

Giờ khắc này.

Trên sân lặng ngắt như tờ, chỉ còn nghe tiếng tim đập “thình thịch”.

Cho tới bây giờ, một chiêu của hai đại vương giả tân tú vẫn chưa phân được thắng bại.

Thời gian thoạt nhìn như đài đằng đặc, thực ra chỉ giằng co trong thời gian hai ba nhịp hô hấp, nhưng trong ảo giác thì hai người phảng phất đã giao phong trên trăm chiêu.

Mỗi một khoảnh khắc, Thương Vũ Nguyệt và Lâm Thông đều trải qua vô số lần giao phong, đánh cuộc.

- Tốc độ thời gian tại phương diện ý thức tỉnh thần không giống không gian vật chất. Có lẽ bọn họ đã giao phong rất lâu rồi.

Triệu Phong chăm chú nhìn lên Phong Vân quyết chiến đài.

Khuôn mặt Lâm Thông có chút vặn vẹo. trên khuôn mặt thậm chí còn hiện ra vài phần kiệt lực và dữ tợn.

Lực lượng âm lãnh vô hình thần bí, thẩm thấu khắp hư không bốn phía, trong lớp áo bào màu đen, hắn vẫn đang chiếm ưu thế, giống như ông vua không ngai.

Hàng lông mày của Thương Vũ Nguyệt nhíu chặt, dung nhan xinh đẹp tuyệt mỹ có chút vặn vẹo, hiện ra đủ loại cảm xúc chuyển động, có thống khổ, có cô độc, có bất lực....

Đôi mắt sáng ngời của nàng đang dần trở nên ảm đạm.

Cây Thanh Phong ba thước trong bàn tay trắng nõn của nàng đang dần hạ xuống.

Lực lượng tinh thần vô hình thẩm thấu vào hư không, chậm rãi dâng lên. bóng tối như muốn nuốt chừng ban ngày.

Trong mắt mọi người, thiếu nữ tuyệt đẹp mặc bộ áo tơ trắng kia phảng phất như đứng trong vực sâu, không ngừng thất thủ trong tay địch.

Cho dù rất nhiều thiên tài ở đây cũng không thể nhìn ra phương diện giao phong thực sự trong đó, nhưng bọn hắn vẫn có thể cảm nhận cán cân thắng lợi đang nghiêng về một phía.

- Sư tỷ! Cố chịu đựng!

- Tỷ chỉ cần kiên trì một lúc nữa là có thể một kiếm chém chết hắn!

Các đệ tử của Vân Kiếm Tông đều hét lên.

- Vũ Nguyệt sắp không kiên trì nổi nữa rồi. trong Tứ đại tân tú của liên minh, chỉ có nàng là không có lực lượng huyết mạch...

Vẻ mặt của đám trưởng bối đều trở nên ngưng trọng, biểu lộ không quá lạc quan.

Thương Vũ Nguyệt mặc dù là kỳ tài có một không hai, thiên tư ngộ tính không gì sánh kịp, thế nhưng nàng lại không có huyết mạch truyền thừa.

Huyết mạch truyền thừa... Quá mức quý hiếm...

Đương nhiên, cũng không thể nói rằng không có huyết mạch truyền thừa thì sẽ không thể tạo nên truyền kỳ.

Ví dụ như “Ẩn Long Tôn Giả”, chủ nhân của “Ẩn Long Hồ”, ông ta đã thành danh hơn vạn năm trước, mà bản thân ông ta cũng không hề có huyết mạch truyền thừa.

“Xích Nguyệt giáo chủ” chấn nhiếp cổ kim cũng không có huyết mạch truyền thừa, thậm chí tư chất cũng không phải là quá tốt.

Huyết mạch truyền thừa, chẳng qua chỉ là một loại ưu thế nhất định.

Nhưng trong trận quyết chiến đỉnh phong này, Thương Vũ Nguyệt lại không có ưu thế ở phương diện đó mà thôi.

Lâm Thông có huyết mạch truyền thừa đặc thù, cũng chính vì vậy mà hắn mới có thể tu thành “Thiên U Đồng”, mặt điển chí cao của Cổ U Điện.

Triệu Phọng cũng phát hiện được tinh thần nguyên của Lâm Thông rất đặc thù, so với người cùng cấp còn mạnh hơn nhiều.

Cán cân thắng lợi đang không ngừng nghiêng.

Trong hư không đột nhiên xuất hiện một tầng màu đen trong suốt, giống như hắc thủy, từ dưới bàn chân Thương Vũ Nguyệt không ngừng dâng lên.

Lúc đầu, tầng màu đen trong suốt kia chỉ bao phủ đến đầu gối.

Không lâu sau, bắt đầu lan đến nửa người Thương Vũ Nguyệt.

Loại cảnh tượng vô hình này chính là bí “thuật tinh thần thẩm thấu khắp hư không, bẻ cong ánh sáng, hiện ra trong không gian thật.

Loại cảnh tượng này gián tiếp thể hiện rõ cục diện giao phong.

Tầng màu đen vô hình này cứ bao phủ một phần thì ánh sáng trong mắt Thương Vũ Nguyệt lại ảm đạm đi một phần.

Chừng một hai nhịp hô hấp, tầng màu đen vô hình đã bao phủ đến vai Thương Vũ Nguyệt, thậm chí đến phần cổ ưu nhã.

Cuối cùng khuôn mặt bất lực giãy dụa.

Ngay lập tức, hình dáng xinh đẹp của Thương Vũ Nguyệt đã gần như bị tầng màu đen vô hình bao phủ toàn bộ.

-Vũ Nguyệt sư tỷ! - Sư tỷ! Tỷ không thể thua! Không ai có thể tiếp được một kiếm của sư tỷ hết.

Các đệ tử của Vân Kiếm Tông đều hét lên.

Ai cũng biết rằng, một khi Thương Vũ Nguyệt tỉnh lại, chỉ cần một kiếm là có thể nghịch chuyển thắng bại.

Thế nhưng, Thiên U Đồng của Lâm Thông cho tới nay còn chưa có ai có thể chống đỡ được một cái “liếc mắt”.

Mọi người đều trơ mắt nhìn Thương Vũ Nguyệt bị tầng màu đen vô hình bao phủ khuôn mặt, lướt qua chiếc mũi tinh xảo, sau đó đến hai con ngươi...

Keng keng...

Thanh Phong ba thước từ trên bàn tay trắng nõn của Thương Vũ Nguyệt rơi xuống.

Từ trên xuống dưới Vân Kiếm Tông đều cảm thấy trái tim đập “thịch” một tiếng.

Người dùng kiếm, mất đi kiếm cũng giống như mất đi linh hồn.

- Ha ha ha...

Các trưởng bối cao tầng của Cổ U Điện đều thoải mái cười lớn, thở phào một hơi.

Tầng màu đen vô hình nhanh chóng nuốt gọn thân thể của Thương Vũ Nguyệt, cuối cùng bao phủ đến lông mày, trán,...

Cả người Thương Vũ Nguyệt, cơ bản đã bị “đắm chìm” hoàn toàn.

Gương mặt giãy dụa của Lâm Thông có chút giãn ra.

Nhưng đúng lúc này...

Thương Vũ Nguyệt bị tầng màu đen vô hình bao phủ, trong con ngươi ảm đạm đột nhiên bắn ra một luồng thần quang kinh người, phảng phất có một đạo “kiếm quang” vô hình lướt qua cực nhanh.

Choang...

Kiếm thế bao trùm toàn trường lại lần nữa ngưng tụ, mắt thường phảng phất chỉ có thể nhìn một đạo “kiếm quang” trảm phá hư vô.

-Đây là... Người của Thiết Long Cường Quốc không khỏi nghẹn họng.

Từ khi bắt đầu Liên minh thịnh hội, bọn họ chưa từng động dung như vậy.

- Đây... chẳng lẽ là...

Vân Kiếm Tông chủ nói năng có phần lộn xộn.

- Kiếm ý... là hạt giống kiếm ý!

Đại trưởng lão của Vân Kiếm Tông đột nhiên thốt ra một câu kinh người.

Kiếm ý!

Hạt giống kiếm ý!

Thương Vũ Nguyệt một thân bạch y, mái tóc đón gió tung bay, trong mắt phảng phất ngưng hiện một thanh kiếm vô hình, chém diệt hết thảy quái niệm thần quỷ.

Phụt phụt...

Lực lượng vô hình thẩm thấu hư không và tầng màu đen vô hình bao phủ khắp toàn thân nàng đều bị kiếm ý vô hình này chém thành ngàn vạn mảnh nhỏ.

Ộc!

Lâm Thông thổ ra một búng máu tươi, vẻ mặt tái nhợt, “Thiên U Đồng” bắn ra một quang điểm màu đỏ sậm âm u, lập lòe như lưu tinh.

Bạn đang đọc Chúa Tể Chi Vương của Khoái Xan Điếm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi sudo
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 7
Lượt đọc 834

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.