Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tam Kiếm Trận (1)

Phiên bản Dịch · 1350 chữ

- Triệu Phong đấu với Từ Tử Huyền!

Trên Liên minh thịnh hội nhất thời dậy sóng, ánh mắt toàn trường đều tập trung về phía phân tràng số 3.

Tân tú Phong Vân rực rỡ của mười ba quốc gia, Từ Tử Huyền một thân nho nhã tuấn mỹ bước lên trận đài hắc sa.

Tứ đại tân tú của liên minh, bất kỳ người nào đăng tràng cũng đều có thể hâm nóng bầu không khí

Xung quanh sân đấu thậm chí còn truyền đến tiếng thét chói tai của các thiếu nữ.

Trong Tứ đại tân tú của liên minh.

Thương Vũ Nguyệt là một nữ lưu quá mức cô tịch.

Lâm Thông thì lãnh khốc thần bí, bất cận nhân tình.

Ngạo Thiên Nguyệt thì quá mức lãnh ngạo, thẳng thắn.

Chỉ có Từ Tử Huyền là tuấn nhã ôn hòa, bình dị gần gũi.

Nhân duyên của hắn là tốt nhất, nhân khí cao nhất, cũng là hình tượng hoàn mỹ trong suy nghĩ của tất cả nữ tử.

Đương nhiên...

Sở dĩ trận chiến này được chú ý như vậy, không chỉ vì Từ Tử Huyền rất được mến mộ, mà đối thủ của hắn cũng không phải tầm thường.

Triệu Phong! Một đầu hắc mã quỷ dị, cường đại, tàn nhẫn. Có thể nói, hắn chính là hắc mã lớn nhất trong Liên minh thịnh hội lần này. Lúc trước, trong phân tràng số 3, Triệu Phong gần như đã hủy đi dung nhan của Cốc U Nguyệt, khiến không ít nam nhân kích động và oán hận.

Thế nhưng, dưới thực cường hoành của Triệu Phong, tuyệt đại đa số người đều sợ hãi và kiêng kỵ hắn.

Sau trận chiến với Cốc U Nguyệt và Đàm Lâm, kết quả đã chứng mình sự tàn nhẫn và mạnh mẽ của Triệu Phong.

Nhưng chỉ vậy thì còn chưa đủ khiến mọi người khuất phục.

Thế nhưng, trận giằng co ngắn ngủi của Triệu Phong và Lâm Thông còn khiến cho hắn khoác lên người một chút sắc thái thần bí, khiến người khác cảm thấy rất khó lường.

Đây chính là thiếu niên thần bí khiến cho ngay cả Lâm Thông cũng sinh lòng hiếu kỳ và chiến ý.

Trong tiếng reo hò, một thiếu niên độc nhãn tóc xanh bước lên phân tràng số 3.

Tân tinh của liên minh và đệ nhất hắc mã gặp nhau, trận chiến này rất được chú ý, đáng để mong chờ.

Đồng thời, trận chiến này cũng quan hệ đến thành tựu chân chính của Triệu Phong trong Liên minh thịnh hội lần này.

Giờ khắc này...

Những người quen biết với Triệu Phong đều nhìn chăm chú về phía bên này.

Dương Càn, Bắc Mặc, Lâm Phàm, Nhiễm Tiểu Uyển, Liễu Nguyệt Nhi... Phần lớn ánh mắt của đệ tử đại biểu cho Hiểu Nguyệt Tông đều tìm đến phân tràng số 3.

- Phong nhị, mục tiêu của ngươi, thành tựu của ngươi, sự kỳ vọng của Hiểu Nguyệt Tông, toàn bộ đều nằm trong trận chiến này.

Đại trưởng lão hít sâu một hơi, gần như là nín thở.

Trong đời của ông ta, đệ tử kiệt xuất nhất đang đứng ở thời khắc soạn ra khúc nhạc huy hoàng nhất lịch sử.

Thành hay bại đều nắm trong thời khắc này.

- Triệu Phong, ngươi tàn nhẫn vô tri, tùy tâm sở dục, nếu như không trải qua va vấp thử thách, không biết sẽ gây thương tổn cho bao nhiêu người vô tội.

Trên khuôn mặt ôn nhã tuấn tú của Từ Tử Huyền chợt lộ ra một tia chính nghĩa và tàn khốc.

Lời này vừa nói ra, lập tức khiến cho toàn bộ đám người ở phân tràng số 3 hùa theo.

- Đúng vậy! Tên độc nhãn long này thật quá tàn nhẫn, nhất định phải giáo huấn hắn.

- Ngay cả mỹ nữ Cốc u Nguyệt mà hắn cũng có thể rạ tay nhẫn tâm như vậy, nếu không cho hắn nếm chút khổ sở, về sau nhất định sẽ hại càng nhiều người hơn.

Mọi người đều nhất trí công khai lên án Triệu Phong.

Nếu như dưới tình huống một chọi một, bọn họ khẳng định sẽ phải cụp đuôi.

Nhưng bây giờ có Tân tú của liên minh dũng cảm đứng ra vì chính đạo, đạo đức đạt tới đỉnh cao, thay bọn họ trừng phạt, trút đi sự căm phẫn trong lòng, hiển nhiên là thời khắc để reo hò rồi.

Nhất thời, Triệu Phong phảng phất trở thành “Ma đầu” tội tác ngập trời. Mà Từ Tử Huyền thì lại trở thành “thiếu hiệp” dương thiện trừng ác.

Nhìn Triệu Phong bị tức giận và mắng chửi, thanh danh bại hoại, vẻ mặt của đệ tử Hiểu Nguyệt Tông đều có chút khó coi.

Triệu Phong vẫn im lặng, mình đã làm gì? Không phải chỉ đả thương một mỹ nữ hay sao?

Tên Từ Tử Huyền hạng lông này thật đúng là lợi hại, mặt không đổi sắc mà có thể khiến cho đạo đức của hắn đạt tới “đỉnh cao”.

Bây giờ, trong trận chiến, hắn nói muốn giáo huấn hành vi của Triệu Phong thì lại trở thành chính nghĩa, còn được ủng hộ.

- Triệu Phong nếu như ngươi chịu xin lỗi U Nguyệt, từ nay về sau hối cải, trở thành người tốt, trận chiến này vẫn là luận bàn hữu nghị, Từ mỗ nguyện ý sẽ kết giao với người bạn ngươi.

Từ Tử Huyền mỉm cười, trên mặt tràn đầy thiện ý và chân thành.

Triệu Phong thiếu chút nữa trợn mắt, tên Từ Tử Huyền này quả thật đã xem hắn là thánh nhân quân tử rồi, thậm chí còn hóa thân thành chính nghĩa nữa.

Lập tức, trên sân liền trở nên yên tĩnh.

Thiếu niên thần bí cường đại này, liệu có thể bị Từ Tử Huyền cảm hóa hay không? Có thể biến chiến tranh thành tơ lụa, cải tà vi chánh hay không?

Chẳng những Từ Tử Huyền, mà ngay cả tất cả mọi người cũng đang chờ câu trả lời của Triệu Phong.

Dựa theo lẽ thường với bản tính tàn nhẫn, lạnh lùng của Triệu Phong thiếu niên cường đại này tất nhiên sẽ kiệt ngạo bất tuân, kích động ra tay.

Thậm chí, Từ Tử Huyền còn chuẩn bị ra tay ứng phó.

- Ta nguyện ý tiếp nhận giáo huấn của các ngươi... Có điều, còn phải xem ngươi có cái bổn sự khiến ta phải “cải tà quy chính” hay không đã.

Khóe miệng Triệu Phong nhếch lên một tia ý vị, mái tóc xanh phất phơ, lộ rõ vẻ tà mị.

Nguyện ý tiếp nhận giáo huấn?

Nửa câu đầu, liền khiến cho toàn trường phải sững sờ.

Nhưng nửa câu sau, lập tức khơi dậy lửa giận của Từ Tử Huyền và đám đông toàn trường

Tên này, quả thật là đang đùa giỡn, đùa giỡn hết sức trần trụi!

Dưới ánh nhìn chăm chú của mọi người, Triệu Phong đem Từ Tử Huyền ra “đùa giỡn” một phen.

Thoáng chốc...

Gương mặt Từ Tử Huyền lập tức trầm xuống gần giọng:

- Rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt.

Keng!

Một thanh phi kiếm vàng rực từ sau lưng Từ Tử Huyền bay ra, mang theo phong mang sắc bén không gì sánh nổi, chém về phía Triệu Phong đang bị mọi người công phẫn.

Tốc độ, sự quỷ dị, lực đạo của phi kiếm đã đạt tới trình độ không thể tưởng tượng nổi, dường như đây là kỳ chiêu mà Từ Tử Huyền bộc phát trong lúc tức giận.

Triệu Phong cũng không dám khinh thường Từ Tử Huyền chỉ xuất ra uy lực của một thanh phi kiếm, nhưng thậm chí ngay cả Thất trọng thiên Thoát Phàm Cảnh cũng khó mà ngăn cản nổi.

Huống chi, tu vi của Triệu Phong mới chỉ là Ngũ trọng thiên Thoát Phàm Cảnh cực hạn mà thôi.

Bạn đang đọc Chúa Tể Chi Vương của Khoái Xan Điếm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi sudo
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 6
Lượt đọc 1003

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.