Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sư môn luận bàn (thượng) (2)

Phiên bản Dịch · 1411 chữ

- Tiểu tử Bắc Mặc kia tại sao còn chưa tới? Không lẽ tên này đã tu luyện tới tẩu hỏa nhập ma rồi, ha ha ha...

Dương Thanh Sơn nhếch miệng cười ha hả.

Mấy vị đồng môn cũng lửa. trên cơ bản đã tới đông đủ, chỉ còn lại Bắc Mặc là chưa tới. Lúc này, Dương Thanh Sơn đột nhiên thuận miệng nhắc tới.

Nam Cung Phàm cũng cảm thấy bất lực, thế nhưng thực lực của vị Dương sư huynh này e rằng chỉ mạnh chứ không yếu hơn mình.

- Đến rồi!

Dương Thanh Sơn thấp giọng hô lên.

Chỉ thấy bên ngoài đình viện có một thiếu niên trầm mặc bước vào, chính là Bắc Mặc.

- Bắc sư đệ, cuối cùng ngươi cũng tới,Nam Cung Phàm thở phào một hơi.

Bắc Mặc liếc nhìn mọi người một cái, sau đó khoanh chân ngồi xuống, bắt đầu tu luyện nội công.

Ba người Triệu Phong lập tức hai mặt nhìn nhau, Nam Cung Phàm và Dương Thanh Sơn thì ngược lại không hề oán trách.

Sau khi mấy vị đồng môn sư huynh đệ đến đông đủ, tất cả bắt đầu thảo luận hoặc biểu diễn một phen.

Trong đó, chủ yếu là Nam Cung Phàm và Dương Thanh Sơn thảo luận.

Ba người Triệu Phong chỉ ngẫu nhiên xen vào.

Về phần Bắc Mặc thì phảng phất như một khúc gỗ, từ đầu đến cuối vẫn chìm trong tu luyện.

Chỉ chốc lát sau, vài tên sư huynh đệ lại bắt đầu luận bàn.

- Ba vị sư đệ, sư muội mới tới, có ai ra chơi với ta không?

Dương Thanh Sơn mỉm cười vui vẻ, bộ dạng rất nhiệt tình.

-Ta! Phong Ngâm Nguyệt bước ra, cũng đối chiến với Dương Thanh Sơn.

Dương Thanh Sơn đem tu vi của mình áp chế tại thất trọng đỉnh phong rồi cũng quyết đấu với Phong Ngâm Nguyệt.

Hai đạo thân ảnh ở bên trong đình viện không ngùng giao thoa và va chạm với nhau.

Sơn Nhạc Thức!

Dương Thanh Sơn đột nhiên thi triển một chiêu thức võ học Thánh Phẩm, bổ ra một chưởng, áp bách như núi cao đè xuống không khí xung quanh “ầm ầm" tách ra, chấn động như sóng gợn.

- Thiên Huyễn Thức!

Phong Ngâm Nguyệt cũng thi triển ra tàn thức của võ học Thánh Phẩm, hư ảnh thân pháp như huyễn nguyệt chồng chất lên nhau, thế nhưng dưới lực áp bách của Dương Thanh Sơn, thân thể của hắn vẫn bị kim hãm.

Giao phong khoảng hai chục chiêu thì Phong Ngâm Nguyệt đã thở gấp, mồ hôi tuôn rơi như mưa.

Đây còn là dưới tình huống Dương Thanh Sơn đã khống chế tu vi của mình.

Sau đó đến lượt Triệu Vũ Phi thượng tràng, cũng luận bàn với Dương Thanh Sơn.

Dương Thanh Sơn vẫn áp chế tu vi ngang với đối phương

Mà biểu hiện của Triệu Vũ Phi thì lại nằm ngoài dự liệu, dưới sự áp bách của Dương Thanh Sơn mà võ học thân pháp vẫn phát huy tiềm lực cực lớn.

Chẳng qua, sau hơn mười chiêu thì Triệu Vũ Phi cũng bị thua.

- Dương Thanh Sơn đã tu luyện môn võ học Bán Thánh Phẩm này nhiều năm, cảnh giới hỏa hầu cực cao, trong đó dường như còn có chiêu thức võ học Thánh Phẩm nguyên vẹn.

Triệu Phong đang quan chiến cũng nhìn thấy rõ nội tình trong đó.

Sau khi Phong Ngâm Nguyệt và Triệu Vũ Phi thua, Dương Thanh Sơn lại mỉm cười nhìn Triệu Phong

Đến lượt ta?

Triệu Phong đứng dậy.

- Ha ha, để ta!

Khóe miệng Nam Cung Phàm nhếch lên một nụ cười quỷ dị, thân hình nhoáng lên một cái, thay thế Dương Thanh Sơn.

Dương Thanh Sơn cảm thấy có chút kỳ quái, tại sao Nam Cung Phàm hết lần này tới lần khác lại muốn ra tay với Triệu Phong?

Tuy nhiên hắn cũng không cự tuyệt, liền nhường vị trí cho Nam Cung Phàm.

Trong lòng Triệu Phong thoáng cảm thấy lạnh lẽo, hắn biết rõ, lúc trước mình rời khỏi Linh Vũ điện, ngón từ của mình có chút chống đối Nam Cung Phàm, cho nên đối phương vẫn cảm thấy khó chịu với hắn.

- Triệu Phong sư đệ, ngươi cứ yên tâm ra tay đi, tu vi của ta đã khống chế tại thất trọng cũng tương đương với ngươi.

Trên mặt Nam Cung Phàm đầy vẻ vui mừng, bộ dạng và giọng điệu giống như đang chỉ giáo sư đệ.

Vụt...

Triệu Phong cũng không nói nhảm, thân hình nhoáng lên một cái, vô thanh vô tức xuất hiện sau lưng Nam Cung Phàm.

Toàn bộ quá trình hầu như không nghe thấy chút âm thanh nào, người phản ứng chậm thì thâm chí còn không thể nhìn thấy bóng dáng của Triệu Phong

Thật nhanh!

Vẻ mặt của Phong Ngâm Nguyệt và Triệu Vũ Phi đều khẽ động

Triệu Phong vừa thi triển võ học Bán Thánh Phẩm “Yên Ba vô Ảnh Bộ”, lặng lẽ vô ảnh, khó lòng phòng bị.

Điểm Tinh chỉ!

Triệu Phong lập tức thúc dục Điểm Tinh chỉ tới tầng thứ tư đỉnh phong chỉ kình phun ra nuốt vào, một tia tinh quang xẹt qua, đâm thẳng tới trước người Nam Cung Phàm.

- Trình độ cũng không tệ lắm!

Nam Cung Phàm cười nhạt một tiếng, tay áo khẽ phất một cái, sóng khí vô hình hóa thành cuồng phong “phù” một tiếng, càn quét sạch chỉ kình của Triệu Phong

Nhẹ nhõm vậy sao?

Trong lòng Triệu Phong lập tức trở nên ngưng trọng e rằng đối phương đã tu luyện một môn nội công tâm pháp Thánh Phẩm, mỗi cái giơ tay nhấc chân đã đủ đập tan Điểm Tinh chỉ mà mình ngưng tụ tới tận cũng.

Sau khi phá tan công kích, lòng bàn tay của Nam Cung Phàm nhẹ nhàng vỗ ra một cái, sóng khí màu trắng xoay tròn, từng đợt tràn về phía Triệu Phong

Lúc Triệu Phong muốn tránh thì đột nhiên phát hiện một luồng hấp lực khó hiểu chặn mình lại.

Nam Cung Phàm đứng ở vị trí trung tâm, giống như một cơn lốc, hút vào bụi đất và lá khô xung quanh, uy thế kinh người.

- Chậc chậc, công lực của “Qua Luân Thần Công” mà Nam Cung sư đệ tu luyện, dường như lại tinh tiến rồi.

Dương Thanh Sơn bật cười.

Điểm Tinh Nhất chỉ!

Triệu Phong không lùi mà tiến, mượn luồng hấp lực này để phát động chiêu bài tuyệt kỹ của Điểm Tinh chỉ.

Viu... Phụt...

Trong quá trình tiến công, đầu ngón tay của Triệu Phong liên tục điểm ra, giống như tinh quang đầy trời, sinh diệt không ngừng.

Một số chỉ kình trong đó còn liên tục phá không, giống như lưu tinh quét qua, huyễn lệ động lòng người.

- Lực công kích tạm được, thế nhưng lại không có tác dụng nhiều đối với ta.

Nam Cung Phàm cười nhạt, đứng yên tại chỗ, hai tay liên tục vẽ ra.

Vù vù...

Từng đợt sóng khí màu trắng nhấp nhô liên tục, lục hút trên người Nam Cung Phàm càng lúc càng lớn, không ngừng xoay tròn.

Triệu Phong cảm thấy chỉ kình của mình như đá ném vào biển, vừa tiếp cận đối phương liền suy yếu, sau đó biến mất.

Hơn nữa, sau khi rơi vào khí tràng nội công của đối phương, hành động và công kích của hắn đều bị kìm hãm sâu sắc.

Mắt thấy Triệu Phong đã rơi vào thế bị động chỉ có thể chờ bị đánh.

Tùy Phong Thức!

Thân pháp và công kích của Triệu Phong đột nhiên dược dung nhập vào trong đó một loại ý cảnh kỳ lạ, không ngừng biến ảo bất định trong luồng lục hút của sóng khí màu trắng theo gió mà động hết sức tự nhiên.

Điểm Tinh Nhất chỉ!

Công kích của Triệu Phong cũng tràn ngập linh động và biên số, vờn quanh người Nam Cung Phàm, mỗi lần tiến công đối phương đều phảng phất như mượn sức gió để trợ công.

- Tiểu tử này không ngờ có thể phá giải nội công Thánh Phẩm của ta!

Nam Cung Phàm rốt cuộc đã động dung.

Bạn đang đọc Chúa Tể Chi Vương của Khoái Xan Điếm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi sudo
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 9
Lượt đọc 946

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.