Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bloody Vessel

Phiên bản Dịch · 2077 chữ

Joachim mở mắt và nhìn chằm chằm vào người đàn ông qua song sắt nhà tù trước mặt.

“…Ta không biết làm cách nào mà anh trai ta có thể kiểm soát được mọi người trong lâu đài, nhưng an ninh chắc hẳn rất tệ nếu một người có vẻ ngoài khả nghi như ngươi lại có thể đột nhập vào một nhà tù cấp cao.”

Người đàn ông đến gặp Joachim trông đầy nghi ngờ. Trong phòng giam, nơi thậm chí không một tia sáng nào có thể chiếu xuyên qua, gã mặc áo choàng che mình từ trên xuống dưới. Nhưng gã không trả lời. Thay vào đó, gã treo ngọn đuốc trên tay lên chiếc đèn treo tường bên cạnh. Sau đó gã bước một bước gần hơn đến song sắt nhà tù. Cơ thể gã đó rất lớn. So với Joachim gầy và cao thì gã đó cực kỳ rắn chắc và cao hơn Joachim khoảng một cái đầu. Tuy nhiên, Joachim nhìn thẳng vào gã mà không hề có chút sợ hãi nào trong mắt.

“Ấn tượng đấy. Đôi mắt của ngươi vẫn chưa đầy sự tuyệt vọng.

“Đừng nói nhảm nữa và đi thẳng vào vấn đề đi.”

Joachim thường xưng hô với mọi người một cách tôn trọng và kính trọng, nhưng hắn đã bỏ cách cư xử và nói năng thô lỗ với người đàn ông đó - đó là do trạng thái tinh thần của Joachim bị chấn động như thế nào. Ngoại hình bí ẩn của gã đó cũng đóng một vai trò quan trọng.

“Được rồi.” Người đàn ông không thích nói chuyện lâu. “Ngươi không muốn sửa chữa những gì đã xảy ra sao?”

“Có chuyện gì vậy?”

“Ta đang nói về tình trạng hiện tại của gia tộc Dracul. Ngươi có thực sự nghĩ rằng tình trạng hiện tại của gia tộc Dracul là bình thường không?”

Joachim không thể nào nghĩ tình trạng hiện tại của gia tộc Dracul là bình thường. Bá tước nằm liệt giường, người thừa kế bị ám ảnh bởi quyền lực và điều khiển chư hầu như những con rối. Hiện tại, mọi thứ về gia tộc Dracul đều đang gặp trục trặc.

“Ta không thể nói mọi thứ đều diễn ra bình thường. Nhưng ta không thể tin được một kẻ có vẻ ngoài khả nghi như ngươi lại lo lắng về tình trạng của gia tộc Dracul.”

“Tất nhiên, ta có lý do riêng của mình. Vậy hãy trả lời câu hỏi của ta.”

“Vậy ngươi sẽ khắc phục nó như thế nào?”

Gã mặc áo choàng lấy ra thứ gì đó từ cơ thể mình. Trong tay hắn có một viên ngọc có kích thước bằng nắm tay khép lại. Đá cẩm thạch có màu đỏ đến tận lõi, như thể nó ngưng tụ từ máu. Joachim - người mắc chứng sợ máu, nhăn mặt. Tuy nhiên, hắn không dời mắt đi.

“Cái này được gọi là ‘Bloody Vessel’.”(1)

“Nó trông giống như một thứ đáng ngại.”

“Nhưng hiệu quả rất mạnh.”

Gã nãy giờ vẫn nói bằng một giọng đều đều giờ đã có chút phấn khích trong giọng nói.

“Hấp thụ thứ này vào cơ thể và ngươi sẽ có thể nhận được một lượng sức mạnh khổng lồ. Sau đó, ngươi có thể trả thù người anh em đã xúc phạm và thậm chí cố gắng giết ngươi, cùng tất cả những người ngoan ngoãn dưới trướng hắn!”

Joachim nhìn chằm chằm vào ‘Bloody Vessel’. Như thể viên ngọc đang kêu gọi hắn, nó phản chiếu ánh sáng từ ngọn đuốc và tỏa sáng một cách đầy cám dỗ. Nhưng gã mặc áo choàng đã không thể có được câu trả lời mình mong muốn.

“Tôi từ chối.” Câu trả lời của Joachim rất chắc chắn và hắn thậm chí không hề do dự. Dưới áo choàng, gã nhíu mày.

“Tại sao?”

“Bởi vì ta không tin vào những vị tiên thần kỳ đột nhiên giúp đỡ ta trong lúc ta cần. Ta đã quá già cho việc đó rồi.”

“Ngươi có hy vọng ai đó sẽ đưa ngươi ra khỏi đây không? Cho dù ngươi có kiên trì đến đâu, số phận duy nhất của ngươi là bị hành quyết. Dù sao thì cuộc sống của ngươi cũng đã kết thúc. Tại sao ngươi không thử tin tưởng vào một vị tiên có phép thuật?”

“Nếu món quà của vị tiên kết thúc bằng việc giết chết ta, ta sẽ chớp lấy cơ hội mà không một chút do dự, nhưng ta không biết nó sẽ ảnh hưởng đến những người xung quanh mình như thế nào.” Joachim tiếp tục, “Ngay từ đầu, việc một vị tiên tặng tôi món quà này đã là điều quá kỳ lạ rồi. Ngay cả trong tất cả những câu chuyện ta đọc, không có vị tiên nào là một người đàn ông to lớn, da trâu được che phủ hoàn toàn trong chiếc áo choàng.”

“…”

Người đàn ông nhìn Joachim. Không, gã nhìn chằm chằm vào hắn. Vào lúc này, gã muốn đột nhập vào nhà tù của Joachim và táng cho Joachim một chút ý thức. Nhưng gã không thể làm điều đó. Không, gã không nên làm thế. Thất bại trong việc biến người khác thành Quỷ Nhân thì không sao, nhưng Joachim thì không. Trong tổ chức của gã, Joachim là một nhân vật quan trọng trong kế hoạch tương lai của họ.

‘Nếu mọi thứ diễn ra theo đúng kế hoạch, hắn sẽ tức giận với Biyom đến mức sẽ lấy ‘Bloody Vessel’ mà không do dự.’

Mọi việc diễn ra suôn sẻ ở trụ sở chính của họ, nhưng kế hoạch của họ ở Ospurin lại không thành công. Không ai ngờ rằng Joachim và Đội đặc nhiệm của hắn lại có thể ngăn chặn được căn bệnh Igram trong thời gian ngắn như vậy. Theo kế hoạch ban đầu, lẽ ra Joachim không thể ngăn chặn sự lây lan của căn bệnh Igram. Và trong thời gian này, tiền và tài nguyên sẽ ngừng tiếp tế từ lãnh thổ Dracul; do đó, Joachim sẽ ngày càng rơi vào tuyệt vọng vì sự bất lực của mình. Đồng thời, sự tức giận của hắn đối với Biyom sẽ tăng lên đến mức khủng khiếp - đến mức khi ai đó cho hắn đủ sức mạnh để trả thù, hắn sẽ nhận lấy nó mà không cần lý do hay suy nghĩ gì thêm.

‘Nhưng vì sự thay đổi đó mà mọi thứ đều trở nên lãng phí!’

Bất cứ khi nào người đàn ông nghĩ về biến không xác định - Zich, gã đều trở nên cáu kỉnh mặc dù không có cảm xúc. Mặt khác, họ phải thực hiện kế hoạch này một cách chắc chắn. Công việc của gã là dẫn dắt mọi người đi theo ‘con đường đúng đắn’ khi mọi thứ không ổn.

“Ngươi không lo ngại rằng lãnh thổ Dracul sẽ sụp đổ với tốc độ này sao?”

Joachim không trả lời. Mặc dù đôi mắt hắn hé mở nhưng không hề có một chút do dự nào trong đó. Hắn trông giống như một nhà tu hành không dao động trước bất kỳ cám dỗ nào. Tuy nhiên, gã mặc áo choàng không dễ dàng lùi bước.

“Ngươi đã trải qua đủ loại bệnh tật từ khi còn trẻ, thậm chí cả những căn bệnh chưa từng xuất hiện trên thế giới này và rất nhiều căn bệnh cùng một lúc. Ngươi không thấy điều đó thật kỳ lạ sao?”

“…”

“Tất nhiên, ngươi nghĩ điều đó thật kỳ lạ. Tuy nhiên, thậm chí sau tất cả những điều đó, có lẽ ngươi cũng không nghĩ rằng đó là một âm mưu chống lại mình.”

Ngay cả khi sét đánh xuống mọi ngôi làng trong nước và thiêu rụi tất cả cùng một lúc, hầu hết mọi người sẽ không nghĩ đó là kết quả của một âm mưu. Điều họ sẽ làm nhiều nhất là kêu cầu thần linh trong cơn giận dữ, và lý do cho điều đó rất đơn giản – đó là vì con người không thể thực hiện được một hiện tượng tự nhiên như vậy. Cho dù kế hoạch tổng thể của một người có vĩ đại đến đâu thì khả năng của con người cũng có giới hạn.

“Nhưng điều gì sẽ xảy ra nếu có một con người có thể kiểm soát các bệnh truyền nhiễm theo cách họ muốn?”

“!!!”

Ngay cả Joachim cũng bị sốc vì điều này. Hắn định phủ nhận rằng một con người như vậy có thể tồn tại, nhưng lời nói đó không dễ dàng thoát ra khỏi miệng hắn. Ngay khi hắn nghĩ rằng con người có thể sở hữu khả năng như vậy, mọi thứ đều trở nên logic và hợp lý.

“…Có phải các ngươi không?”

“Không, không phải chúng ta. Chúng ta chỉ cung cấp một số hỗ trợ nhỏ cho người đó.”

Người đàn ông rất vui khi Joachim thể hiện phản ứng mạnh mẽ. Tuy nhiên, gã không hề tỏ ra vui mừng mà còn cố gắng hơn nữa để làm xáo trộn cảm xúc của Joachim.

“Chính anh trai của ngươi là người trực tiếp cộng tác với con người đó. Thực ra thì, một nhà độc tài khao khát quyền lực là một điều đáng sợ.” Gã tiếp tục: “Chỉ để giết em trai mình, hắn đã tàn phá rất nhiều ngôi làng vì dịch bệnh.”

Bịch.

Khi Joachim tỏ ra phản ứng, người đàn ông cảm thấy vui mừng; nhưng gã lại che giấu cảm xúc của mình và cố gắng làm xáo trộn cảm xúc của Joachim hơn nữa.

“Anh trai ngươi chính là người đã hợp lực với một người như thế. Nỗi ám ảnh về quyền lực của một người thực sự đáng sợ.” Và gã tiếp tục, “Ý ta là, hắn đã thiêu rụi nhiều ngôi làng thành tro bụi chỉ vì giết một người: chính em trai hắn.”

Rắc!

Một âm thanh ớn lạnh phát ra từ răng Joachim, nhưng người đàn ông vẫn tiếp tục nói.

“Nhưng ngươi không chết như hắn mong muốn nên hắn đã phát tán dịch bệnh ngay cả ở Ospurin. Ngay cả một thanh niên bị quyền lực làm cho mù quáng cũng không đủ điên để đốt cháy thành phố thủ đô của mình, vì vậy hắn đã phát tán một căn bệnh truyền nhiễm yếu hơn như Igram. Và trong lúc đó, hắn đã cố gắng âm mưu chống lại ngươi, nhưng mọi kế hoạch của hắn đã bị phá hỏng hoàn toàn bởi chiến thắng của ngươi trước căn bệnh Igram. Cuối cùng, có vẻ như hắn đã quyết định dùng mọi cách có thể và cuối cùng bỏ tù ngươi.”

Khuôn mặt hốc hác của Joachim trông còn hốc hác hơn trước.

“Như thế nào về nó? Ngươi vẫn không thay đổi quyết định phải không? Nếu Biyom Dracul trở thành Bá tước, địa ngục mà ngươi trải qua sẽ tiếp tục. Vì hắn là một con lợn chỉ tham lam quyền lực nên phần còn lại của thế giới sẽ sớm gia nhập địa ngục này . Nó chắc chắn. Ngươi định vứt bỏ cơ hội duy nhất của mình để thay đổi thực tế chỉ vì lo lắng sao?”

“…Không phải ngươi nói rằng ngươi đã giúp đỡ anh trai ta sao?”

“Chúng ta đã làm việc vì sự cần thiết. Không phải là chúng ta sẽ cộng tác mãi mãi. Hơn nữa, thời gian chúng ta làm việc với anh trai ngươi đã hết rồi.”

Joachim nhìn chằm chằm vào ‘Spirit Vessel’ mà người đàn ông đang cầm. Nếu gã đó nói sự thật thì vấn đề này sẽ không chỉ kết thúc bằng cuộc tranh giành quyền lực để giành lấy vị trí Bá tước. Lời nói của gã thật khó tin, nhưng nếu Joachim nghĩ về tất cả những gì mình đã trải qua, chúng dường như không quá xa vời.

Gã thúc giục hắn tiếp tục.

“Ngươi định làm gì? Lấy nó? Hay bỏ đi?”

Nó gần giống như một con rắn đang lè lưỡi về phía hắn. Đôi mắt của Joachim run rẩy. Hắn suy nghĩ một lúc và định nói ra quyết định của mình thì—

----------------------------------------------------------------------------------------------------

(1) Bloody Vessel: Huyết Mạch

Bạn đang đọc Chúa Quỷ Trùng Sinh Làm Người Tốt của Gấu Trúc Đói
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TieuNhiTrangDai
Phiên bản Dịch
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.