Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 7:

Tiểu thuyết gốc · 1051 chữ

Trên Thiên Hải đại lục có 5 tòa thánh địa, mỗi tòa thánh địa ở một vực khác nhau.

Đông vực có Côn Ngô thánh địa.

Tây vực có Xích Tiêu thánh địa.

Bắc vực có Bắc Hải thánh địa.

Nam vực có Thiên Nguyên thánh địa.

Trung vực có Phúc Vận thánh địa

Lúc này Trung vực, Phúc Vận thánh địa.

Một thanh niên cầm một tờ danh sách quan sát, nhìn tên của mình vậy mà vô cớ xuống thứ hai, lòng mày hơi nhíu lại, nhìn vào khoảng trống thứ nhất, Tiêu Thiên như có điều suy nghĩ thả danh sách xuống bàn.

Cùng lúc đó, thế lực khắp nơi cũng biết tin về thiên cơ bản biến hóa nhau nhau suy đoán người thứ nhất tên và lai lịch, có không ít thế lực hỏi trực tiếp Thiên Cơ lâu, nhưng chỉ vẻ vẹn một câu. Thiên cơ bất khả lộ.

Lúc này, thiên kiêu khắp nơi bắt đầu dị động, rụt rịch xuất thế, này dấu hiệu cho thấy, thiên kiêu tranh bá thời đại cũng bắt đầu.

Vô Tà dũi lưng một cái, đúng là ngủ một giất thật thoải mái, tinh, khí, thân đều thả lỏng một ít.

Hắn đứng dậy đi vào nhà, rửa thoáng cái mặt, nghĩ ngơi nhiêu đó cũng đủ rồi, hắn phải tranh thủ đột phá cảnh giới cao hơn, mình bây giờ còn quá yếu, nếu lỡ không may đi ra ngoài gập chuyện nguy hiểm thì cũng đủ sức để tự vệ, ừm, trước mắt phải nhanh trống đột phá luyện thần cảnh trước cái rồi tính tiếp.

Nhìn vào không gian giới chỉ, linh thạch nhìn cũng không có giảm bớt, vẫn còn chồng chất như núi, hắn lắc đầu, xài tới khi nào mới có thể đếm được số lượng đây.

Hắn bắt đầu chồng linh thạch khắp xung quanh, bầy thêm trận pháp rồi bắt đầu tu luyện.

Cảm nhận được không còn bao nhiêu linh khí xung quanh, Vô Tà hắn mới đình chỉ tu luyện, hắn khống chế số lượng để mình tu luyện đến tối để làm đồ ăn.

Không lâu sau, một bàn đơn giản thức ăn được bưng ra, Cô Diệp đang ngồi trên đất tu luyện, thấy có đồ ăn, hối hả ngồi dậy nói:

"Đồ ăn tới, đồ ăn tới !"

Nhìn hắn hưng phấn bộ dáng, Vô Tà cười cười nói:

"Được rồi, ngươi dô bưng ra thêm một đạo thức ăn, rồi ăn !"

Cô Diệp hối hả chạy vào bế, bưng ra một nồi cháo chân lang, mùi hương làm hắn không nhịn được nuốt một ngụm nước bọt, được Vô Tà ra hiệu, Cô Diệp không kiệp cờ đợi liền mút một tô cháo lớn, nồi cháo mắt thường cũng có thể thấy từ từ giảm bớt, tới sương lang hắn cũng không tha, Vô Tà nhìn thì hài lòng gật đầu.

Sau khi ăn xong, Cô Diệp thỏa mãn nằm bẹp trên đất, mồ hồi không ngừng toát ra, Vô Tà pha một bình trà rót một ly thưởng thức, nhàn nhã ngắm cảnh đêm, Cô Diệp cũng học theo cho mình một ly trà, lần này hắn cũng không có đốn ngộ, mà hưởng thụ nói:

"Đại sư huynh, đệ nghe nói ngộ đạo trà này rất quý giá, bên ngoài cho dù có tiền cũng không thể mua được, huynh từ nơi nào có được vậy ?

Vô Tà liếc hắn một cái, nhìn Cô Diệp cũng không phải hạng người xấu gì, tính tình cũng làm người ta thích, nhưng hắn không quá tinh tưởng cái miệng của hắn vẫn không đem sự thật nói ra, chỉ qua loa đáp lại, Cô Diệp cũng không để ý, hắn biết tính tình của mình ngay thẳng, lỡ miệng nói sự thật thì phiền toái, mỗi ngày có mỹ thực, trà ngon là tốt lắm roài.

Lúc này, Cô Diệp mới nhớ tới chính sự mình muốn hỏi, liền nói:

"Đại sư huynh 10 ngày sau tông môn sẽ tham gia đại hội, huynh có muốn đi cùng không ?

Vô Tà không hứng thú lắc đầu nói:

"Vẫn là thôi đi, thế giới bên ngoài rất nguy hiểm !"

Cô Diệp hơi thất vọng, hắn biết đại sư huynh là đanh ở giấu dốt, chứ tu vi của đại sư huynh mình còn không nhìn thấu được, lão hổ cũng nhìn không ra là biết đại sư huynh thâm bất khả chắt.

Màng đêm buông xuống, Vô Tà cũng vào nhà tu luyện, tu vi của hắn đã là khí hải nhị giai, kém một chút là đột phá tam giai, hắn không biết thực lực của mình bây giờ ra sao, phải tìm thời cơ thích hợp thử nghiệm mới biết chính xác.

Hắn trong đầu nói:

"Hệ thống cho ta đánh đấu !"

"Keng: đánh dấu thành công, chúc mừng ký chủ đạt được thần cấp công pháp Thái Cổ Thiên Ma Quyết.

Âm thanh vừa dứt, trong không gian liền xuất hiện một bản bí tich, có gì Thái Cổ Thiên Ma Quyết 5 chữ, Vô Tà liền lấy ra, hắn vẫn chưa chọn công pháp tu luyện, bộ công pháp này tới rất đúng lúc, lật ra xem rồi bắt đầu học tập công pháp vận chuyển.

Lúc này, vô số khí tức huyền ảo tản mát ra, thiên địa linh khí huyền phong cũng đậm rất nhiều, Cô Diệp kinh nghi nhìn về phía nhà Vô Tà phương hướng, quả nhiên hắn đoán không sai, đại sư huynh thật không đơn giản, vậy mà có thể ảnh hương thiên địa lính khí trong không gian mà không cần ngoại vật trợ giúp, với tốc độ này, không bao lâu, huyền phong sẽ thành thánh địa tu luyện.

Vô Tà không bao lâu cũng mở mắt, Thái Cổ Thiên Ma Quyết cũng đã nhập môn, tu vi cũng thuận lợi đột phá khí hải bát giai, cái tốc độ tu luyện này mà để cho người khác nhìn thấy thì không biết ra sau, hoài nghi nhân sinh, ảo giác ... Biểu hiện chắc rất đặc sắc, nhưng bọn họ mãi mãi cũng không chứng kiến được, cho nên không biết bọn họ nên vui hay buồn .

Bạn đang đọc Chư Thiên Vạn Giới: Cẩu Tại Huyền Linh Tông sáng tác bởi Quocan4655
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Quocan4655
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.