Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 48: Vũ khí thần thoại ( 4 )

Phiên bản Dịch · 2079 chữ

Chương 48: Vũ khí thần thoại ( 4 )

Hưng Nghiệp là một công ty có doanh thu hàng năm là sáu mươi tỷ. Tất nhiên, con số này là số liệu thống kê trước khi các vị Thần xuất hiện. Mặc dù doanh thu đạt sáu mươi tỷ, nhưng đây vẫn là một công ty nhỏ so với các tập đoàn lớn. Tuy nhiên, ở Kiến Dương, nó vẫn được coi là một cái tên tương đối lớn thuộc về một doanh nghiệp chất lượng cao nổi tiếng tại địa phương và một hộ nộp thuế lớn. Là một công ty gia đình, tốc độ ra quyết định của Hưng Nghiệp cũng rất nhanh. Vào ngày thứ ba sau khi các vị Thần đến, công ty chính thức quyết định tham gia thị trường và bắt đầu thu mua Bạch Tinh. Tính đến thời điểm hiện tại, một số nhân vật cốt lõi trong công ty này đã gần cấp mười và công ty đã thành lập tổ chức được hệ thống công nhận của riêng mình. Bởi vì bắt đầu sớm hơn, ít nhất ở tỉnh S cũng là một kẻ mạnh khét tiếng. Tất nhiên, "mạnh" ở đây hoàn toàn dựa trên bảng xếp hạng cấp độ.

Sau khi thanh phượng vĩ đao xuất hiện, công ty Hưng Nghiệp cũng nhận ra giá trị công khai lớn mà thanh đao này có thể mang lại. Một khi ai có được thứ vũ khí đó, tiếng vang chắc chắn sẽ tăng lên, điều này sẽ giúp ích rất nhiều cho việc quảng bá danh tiếng và sự hấp dẫn của công ty.

Tất nhiên, họ cũng biết rằng các công ty nhỏ như họ không đủ điều kiện để cạnh tranh với các công ty lớn trên toàn cầu. Lợi thế lớn nhất của họ là quay đầu sớm, nhưng lợi thế của mười ngày này vẫn còn chưa bắt kịp so với sức mạnh của các công ty toàn cầu. Các công ty lớn mạnh chẳng cần chuyển mình vẫn có thể giơ tay nghiền nát họ dễ dàng. Mặc dù vậy, công ty Hưng Nghiệp vẫn làm một "chân", định chơi một mẻ lớn được ăn cả ngã về không. Tất nhiên, họ không thể kiếm được hai trăm Huyết Hồn, vì vậy quyết định sáng tạo điều kiện mới sử dụng đất để đổi. Mảnh đất này là một trang viên nằm ở một thị trấn của quận Kiến Dương. Bao gồm một loạt các tiện nghi bao gồm khách sạn, phòng tập thể dục, ao cá và sân golf. Năm đó, Công ty Hưng Nghiệp đã chi rất nhiều tiền để mua đất ở đây và sau đó xây dựng nó để sử dụng như một dự án du lịch sinh thái. Đồng thời, nó cũng có thể “lấy lòng” một số quan chức cấp cao. Vì lý do này, họ cũng đã ném hai tỷ tám ngàn vạn đầu tư vào đây, công việc kinh doanh vẫn hoạt động tốt và cũng hồi lại một số vốn ban đầu. Nhưng sau khi các vị Thần đến, mọi thứ đã thay đổi. Cái gọi là du lịch sinh thái không còn giá trị nữa. Các chức sắc đều bị thời đại và tình hình mới xoay cho điên đảo. Kịp thời chuyển loại hình sẽ vô cùng bận bịu, còn những ai không thay đổi cũng chẳng nhàn hạ gì. Do đó, nơi này đã nhanh chóng bị bỏ hoang. Chỉ có hơn mười ngày khiến công việc kinh doanh đình trệ nghiêm trọng. Nhìn vào xu hướng này, rất khó để phục hồi lại như trước. Mỗi khi một kỷ nguyên mới và mô hình mới xuất hiện, chắc chắn sẽ có một số ngành công nghiệp bị ảnh hưởng. Du lịch là một trong số ngành điển hình. Suy tính việc trang viên xung quanh đây không còn kinh doanh được nữa, nếu bây giờ cứ tiếp tục không những không kiếm được tiền, mà ngay cả tiền chi trả cho nhân viên cũng không đủ. Nếu vậy, tại sao không bán nó? Do đó, Công ty Hưng Nghiệp đã thông báo mảnh đất này cho Nguyên Thần Phi. Họ cũng không mong đợi bên kia quan tâm. Nhưng ai ngờ lại thực sự nhận được hồi âm. Người bán bày tỏ sẵn lòng nói chuyện với họ. Để thể hiện sự chân thành, anh thậm chí còn tự nguyện hủy bỏ các chi phí cho việc liên lạc của họ. Người của công ty Hưng Nghiệp ngay lập tức nhận ra rằng người bán có khả năng là người gốc tỉnh, nếu không thì không có lý do gì để quan tâm đến đất đai ở đây. Mặc dù bên bán một mực nhấn mạnh rằng giá trị của mảnh đất này là không đủ, ngày nay giá đất không đáng tiền như xưa, nhưng công ty Hưng Nghiệp lâu đời có kinh nghiệm kinh doanh đầy mình đã nhìn ra được đối phương quan tâm đến mảnh đất của họ.

Thế là một cuộc giằng co bắt đầu.

Sau vài giờ đàm phán và hàng trăm thư qua lại trao đổi, vấn đề đã nhanh chóng được giải quyết - trang viên đã được bán bởi công ty Hưng Nghiệp đồng thời trả thêm năm Huyết Hồn và mười vạn Bạch Tinh cho người bán. Để có được quyền sở hữu vũ khí thần thoại phượng vĩ đao. Rốt cuộc, cả hai bên đều không hứng thú đến việc trì hoãn giao dịch. Dù sao, đối với Nguyên Thần Phi, thời gian càng kéo dài Huyết Hồn càng đắt. Còn đối với công ty Hưng Nghiệp, đương nhiên nhận vũ khí huyền thoại càng sớm càng tốt, bởi càng sớm càng có nhiều thời gian sử dụng - người nâng cấp nhanh nhất trong công ty là tám cấp rưỡi và không thể kéo đến tận mười mấy mới có thanh đao dùng được! Do đó, quyết định thực hiện giao dịch trực tiếp vào sáng ngày hôm sau. Đối với các thủ tục chuyển nhượng sẽ do công ty chịu trách nhiệm hoàn thành khâu rối rắm này. Họ có mối quan hệ tốt với chính quyền thành phố địa phương, đảm bảo có thể giải quyết trong ngày. Cái chính là chính quyền thành phố cũng đang rất “quan tâm” vụ làm ăn này. Đối với họ, một khi thỏa thuận này thành công, huyện Kiến Dương sẽ nổi như cồn, vì vậy chẳng lý do gì chính phủ không dốc toàn lực hỗ trợ.

Sáng hôm sau, Nguyên Thần Phi đến Kiến Dương. Hai bên gặp nhau tại địa điểm đã thỏa thuận. Thị trưởng Vương ở địa phương thành phố đích thân ra mặt đón tiếp anh. Phóng viên cũng đến, nhưng bị Nguyên Thần Phi từ chối thẳng.

- Tôi không muốn lên báo, càng không muốn tên tuổi của mình bị nhiều người biết đến, nếu không giao dịch sẽ bị hủy. Đây là những gì chúng tôi đã nói hôm qua khi liên lạc.

Nguyên Thần Phi cực nghiêm túc nói.

- Tôi hiểu, cây to hứng gió mà.

Thị trưởng Vương cũng là một người hiểu biết và thú vị:

- Đừng lo lắng, dẫu sao cũng vẫn cần làm một thông báo, nhưng chỉ quay lưng và giới thiệu là người Trung Quốc, ngoài ra không tiết lộ thêm điều gì... chuyện lớn như vậy, vẫn cần phải báo cáo.

- Vậy thì được.

Nguyên Thần Phi gật đầu.

Anh cũng biết rằng một giao dịch như thế này không tiết lộ danh tính thực sự của mình là điều rất khó, nhưng chỉ cần có khả năng anh sẽ cố gắng giảm thiểu tác động đến mức có thể.

Sau khi biết Nguyên Thần Phi là người của thành phố Văn An, thị trưởng Vương mỉm cười nói:

- Chẳng trách tiểu Nguyên lại chọn công ty Hưng Nghiệp. Hóa ra là thành phố bạn, là hàng xóm của nhau.

Thị trưởng Vương tự động tìm ra lý do cho việc giao dịch với công ty Hưng Nghiệp hộ Nguyên Thần Phi, đỡ tốn công anh phải bịa ra lý do nào đó.

Nguyên Thần Phi liền gật đầu:

- Tôi đã luôn mơ ước có một trang viên của riêng mình, bây giờ cuối cùng cũng thực hiện được điều đó.

- Hóa ra là vậy.

Chủ tịch của công ty Hưng Nghiệp Lý Thành cười tít mắt nói:

- Phải rồi, có một vấn đề không biết nên nói hay không.

- Có phải chủ tịch Lý muốn hỏi tôi làm thế nào có được vũ khí này?

Nguyên Thần Phi đáp.

Mọi người cùng gật đầu.

Đối với chuyện này bọn họ đều có chung một nghi vấn.

Nguyên Thần Phi thản nhiên đáp:

- Quay thưởng nhận được.

- Quay thưởng?

Tất cả bọn đồng loại nhìn nhau.

Lý Thành lại hỏi:

- Làm thế nào để quay thưởng?

- Cơ hội tình cờ không tiết lộ được, chỉ có thể nói với anh rằng tỷ lệ tử vong là năm mươi phần trăm.

Nguyên Thần Phi không nói dối, tham gia vào đấu trường dù thắng hay thua, nói rằng năm mươi phần trăm tỷ lệ tử vong không ngoa chút nào, vì khi lựa chọn đối thủ, vấn đề này bị tự động bỏ qua.

Vừa nghe đến tỷ lệ tử vong là năm mươi phần trăm, mọi người đều sốc.

Thị trưởng Vương lắc đầu:

- Chả trách lại nhận được vũ khí thần thoại, chẳng khác gì lấy mạng đổi kiếm.

Nguyên Thần Phi thích tư duy của anh ra liền nói đều đều:

- Phải, tôi khuyên anh không nên nghĩ về nó. Mọi người đều quen với việc được nuông chiều, sống trong thái bình, hà tất phải đánh đổi bằng cả mạng sống. Quan trọng hơn, kể cả có thoát được xác suất năm mươi phần trăm tử vong thì cũng không nghĩa là có thể có cơ hội giành giải thưởng, bởi vì không phải ai cũng có thể đạt được. Thực tế, khó khăn để có được vũ khí thuộc lớp thần thoại ít hơn một phần mười. Tôi có thể nhận được... thực sự là may mắn.

Đây đều là sự thật, nhưng đối với Nguyên Thần Phi sẽ có một vài điểm không giống. Trong khi đó nghe anh nói như vậy thì ai cũng từ bỏ ý định. Tuy nhiên điều đó không đồng nghĩa với việc Nguyên Thần Phi nói gì họ tin răm rắp cái đó, dẫu sao cũng là một vũ khí thần thoại. Vũ khí thần thoại mà dễ kiếm như vậy thì... trên toàn thế giới đã chẳng mãi mới xuất hiện một thanh. Do đó, xác suất một phần vạn vẫn còn nhỏ, phải một trong tám mươi tỷ mới được gọi là bình thường.

Vào buổi chiều, mọi người giải quyết giao dịch, trang viên chính thức được chuyển nhượng cho chủ mới, Huyết Hồn và Bạch Tinh cũng được trao cho Nguyên Thần Phi, đồng thời anh cũng bàn giao lại phượng vĩ đao.

Chủ nhân mới của phượng vĩ đao là Lý Càn, con trai của Lý Thành. Vũ khí thần thoại quý giá này Lý Thành đương nhiên không đưa nó cho người ngoài mà chỉ có thể giao nó cho con trai mình. Lý Càn năm nay hai mươi tư tuổi và là một chiến binh thiện chiến. Đây cũng là nghề nghiệp phù hợp nhất với thanh phương vĩ đao.

Vũ khí thần thoại sáng chói đầy màu sắc nhìn chất lừ, Lý Càn đứng oai phong trên sân khấu. Toàn bộ những người còn lại như bị che khuất bởi vầng hào quang đầy màu sắc. Các phóng viên gần đó liền vội vội vàng vàng chụp ảnh. Lúc này, Nguyên Thần Phi mà muốn chụp ảnh cũng không ai quan tâm đến anh. Chủ cũ của thanh đao biết điều mà lùi về sau nhường sân khấu cho người khác.

Đồ cần lấy cũng đã về tay, giao dịch thành công mĩ mãn khiến Nguyên Thần Phi thở phào nhẹ nhõm. Từng là người bán giờ đã không còn ý nghĩa, bởi hiện tại mọi người đang đổ dồn sự quan tâm tới Lý Càn và là chủ nhân mới của phượng vĩ đao.

Vậy cũng tốt. Hãy để mọi người lấy những gì họ muốn, anh nghĩ.

Bạn đang đọc Chư Thần Du Hí (Dịch) của Duyên Phận
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 20

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.