Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 26: Quan tâm

Phiên bản Dịch · 2676 chữ

Chương 26: Quan tâm

Một trận khổ chiến lại nổ ra. Chỉ có điều Nguyên Thần Phi cuối cùng vẫn giành chiến thắng và cái giá cho điều đó là con chó hoang ban nãy vừa thu nhận về đã bị giết chết. Điều này cũng không có gì là lạ khi Nguyên Thần Phi ngay từ đầu đã có ý định lấy nó làm khiên chắn bằng thịt dùng rồi. Kỳ thực đây mới là cách mà huấn luyện viên dã thú săn mồi nên sử dụng đối với thú cưng không chút do dự tiếc nuối đẩy chiến thú vào chỗ chết. Nếu không như thế sao gọi là chuyên chế được?

Lần này con rùa già không cho Huyết Hồn, thế nhưng lại cho nguyên liệu đặc biệt - mai rùa. Đây không phải do Nguyên Thần Phi gặp hên mà là nguyên liệu đặc biệt vốn có xác suất lớn hơn nhiều so với Huyết Hồn. Vỏ mai rùa có thể được sử dụng để làm khiên hiếm cấp độ hai. Mặc dù nó chỉ là một lá chắn thứ cấp, nhưng là một lá chắn hiếm có, không có vấn đề gì khi sử dụng đến cấp mười.

Chương Trình nhìn chăm chăm vào món bảo bối như muốn thiêu đốt nó, nhưng anh biết đồ vật này không phải của mình.

Nguyên Thần Phi lại không mấy thích mai rùa liền cất lời hỏi:

- Thích không?

Chương Trình gật mạnh đầu.

- Cầm đi.

Nguyên Thần Phi tiện tay đưa luôn cho anh.

Chương Trình bỗng nhiên đứng hình:

- Cái này...

- Ta đã nói rồi, đồ tốt tới tay ta ta sẽ không giữ cho riêng mình mà sẽ chia sẻ cho các ngươi cùng hưởng.

Nguyên Thần Phi nói.

Một vật liệu khiên hiếm hạng hai, nên anh cũng chẳng tiếc mà cũng không cần. Còn Chương Trình đã cảm động tới phát khóc.

Hành động này rất thiết thực và cũng là lý do cho nhóm Thần Phong này liều mạng vì anh, chuyên tâm hướng chí cùng Nguyên Thần Phi phiêu bạt khắp nơi. Nguyên Thần Phi xử lý con quái thú lớn, ba người còn lại chơi mob. Đôi khi gặp may, giải quyết nhanh chóng xong lũ tiểu yêu, họ còn tập tành thay thế cho ba chiến thú để giúp Nguyên Thần Phi một tay đánh yêu quái.

Mặc dù hỗ trợ cuộc tấn công từ bên cạnh sẽ tách một phần năng lượng, nhưng Nguyên Thần Phi không quan tâm nhất là kinh nghiệm, anh còn mong có ai đó giúp mình phân chia kinh nghiệm nữa kìa. Anh chỉ cần Huyết Hồn mà thôi! Chính vì thế nên mọi người hợp tác với nhau trong hoà bình và vui vẻ.

Như sự phán đoán của Nguyên Thần Phi, sau một ngày đêm biến đổi, một số con hàng tinh anh đã được thăng cấp và trở thành thủ lĩnh. Chỉ trong một đêm, Nguyên Thần Phi đã giết tổng cộng mười một con thủ lĩnh và hơn sáu mươi con tinh anh. Quái thú tinh anh không cho ra một Huyết Hồn nào còn thủ lĩnh cho tổng cộng hai viên, nói chung là ổn.

Vận may của nhóm ba người cũng khá tốt.

Chương Trình nhận được mai rùa, Đoàn Phong nhận được một phần gân bò và nó là nguyên liệu để tạo ra những chiếc cung hiếm. Chương Vi gặp xui hơn và chỉ nhận được một cành liễu từ cây liễu của một con hàng tinh anh, có thể chế tạo ra một cái pháp trượng cấp tinh phẩm. Nhưng đây mới chỉ là những nguyên liệu thôi, muốn chế tạo thành sản phẩm thì cần tiếp tục thu thập thêm. Điều này cũng nghĩa là bọn họ càng không thể rời xa Nguyên Thần Phi, không có anh mà chỉ dựa vào bọn họ thì không thể đánh bại được quái thú thủ lĩnh. Về nhà lập nhóm ba mươi người rồi quay lại có khi mới thắng nổi! Nhưng tới lúc đó ai được lợi thì cũng khó nói.

Viên Huyết Hồn thứ hai cũng dùng để nâng cấp không gian chiến đấu, giờ không gian chiến đấu của Nguyên Thần Phi đã lên mười bốn cấp cũng đồng nghĩa với con chiến thú thứ tư sẽ có được một nửa sức mạnh.

Nhìn mặt trời đã ló rạng, Nguyên Thần Phi liền nói:

- Ban ngày người đông phức tạp, quái thú lại trốn biệt, không có hiệu quả cao như ban đêm. Ta đã không ngủ cả một ngày đêm và bắt đầu thấm mệt nên sẽ đi nghỉ ngơi một lúc.

- Được, vậy tối gặp lại.

Chương Trình nói với Nguyên Thần Phi.

- Không vội, nếu các ngươi vẫn còn hăng thì ta còn vài nhiệm vụ nữa muốn giao cho mọi người hoàn thành.

- Nhiệm vụ gì vậy, lão đại cứ việc dặn dò!

Đoàn Phong nhận được chút lợi lộc đang phát sầu lên vì không có nơi nào để hiến công.

Nguyên Thần Phi lấy ra cái kính viễn vọng có gắn kính mắt vạn năng và máy tính bảng rồi nói:

- Sử dụng thứ này sau đó đi đến một tòa nhà cao tầng gần đây để trèo lên, rồi tìm kiếm quái thú thủ lĩnh và tinh anh, máy tính bảng sẽ ghi lại nơi ở của chúng. Vào buổi tối chúng ta có thể dựa vào thông tin này để săn quái vật.

Chương Vi vỗ tay nói:

- Chả trách lão đại biết được chỗ nào có thủ lĩnh mà mò tới, hoá ra còn có bảo bối hữu dụng như thế này.

Nguyên Thần Phi đáp:

- Công việc này rất nhàm chán vì phải nhìn vào kính viễn vọng trong một ngày dài. Nếu ngươi không có gì để làm, có thể thay phiên nhau để trực và nhường cho người khác nghỉ ngơi. Tất nhiên, ngươi cũng có thể lười biếng, nhưng nếu tìm được ít tinh anh và thủ lĩnh cũng đồng nghĩa với việc cơ hội của chúng ta giảm xuống và những thiết bị các ngươi muốn ... sẽ không biết khi nào mới có thể thu thập đủ.

Vừa nghe thấy vậy Đoàn Phong lập tức hăng hái:

- Lão đại yên tâm đi, bảo đảm hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ, chúng tôi nhất định sẽ ghi lại toàn bộ tinh anh và thủ lĩnh xung quanh đây!

Nguyên Thần Phi bật cười rồi vỗ lên bả vai của Đoàn Phong:

- Được, vậy thì giao cho mấy người đấy. Phải cẩn thận một chút nhé, đừng có gây chuyện nhưng đừng sợ có chuyện xảy ra.

- Ok!

Cả ba đồng thanh đáp.

Sau khi để lại số điện thoại Nguyên Thần Phi về trước. Nhưng anh cũng chưa về ngủ ngay mà tới khu vực toà tháp trước để xem tình hình thu mua Huyết Hồn tiến triển tới đâu rồi. Vừa tới nơi Nguyên Thần Phi liền vui vẻ hẳn lên vì đã mua thêm được hẳn bảy viên. Hiện giờ số tiền anh đặt ở sàn giao dịch chỉ còn lại chín trăm Bạch Tinh.

- Tốt lắm.

Nói rồi Nguyên Thần Phi vội đem bán số nguyên liệu mình vừa thu thập từ đêm qua.

Mặc dù anh chỉ giết bảy tám mươi con quái vật vào ngày hôm qua, nhưng tất cả chúng đều là tinh anh trở lên và vật liệu đặc biệt cho hiệu quả cao, vì vậy giá trị không hề thấp. Hơn nữa một phần đáng kể của các vật liệu này không cần bán cho các cửa hàng mà bán cho các chuyên gia - trên sàn giao dịch đã bắt đầu có người thu mua các loại vật liệu. Mà những người có Nghề trả giá còn cao hơn cửa hàng.

Nguyên Thần Phi xem một lượt thì thấy có một số giá chào mua khá hợp lý và anh sẽ bán nguyên liệu trực tiếp cho khách hàng. Một số ngay cả khi giá có bị bán thấp hơn thì Nguyên Thần Phi cũng không quan tâm, việc trước mắt là phải kiếm tiền để mua Huyết Hồn. Anh không muốn xảy ra trường hợp có Huyết Hồn để bán mà lại không có tiền để mua nó.

Không có nhiều ngày tốt như này, vì vậy phải trân trọng!

Do đó ngay tới mật rắn anh cũng không giữ mà bán luôn cho nóng, bởi đã có người trả giá ba trăm Bạch Tinh. Mật rắn đúng là một bảo bối nhưng dù sao cũng không bì được với Huyết Hồn. Vì Huyết Hồn, bán! Quyết định mau lẹ bán phần lớn vật liệu cuối cùng Nguyên Thần Phi cũng thu về tay được hơn ba ngàn bảy trăm Bạch Tinh. Anh chỉ giữ lại một ngàn còn đâu tất cả đều để lại cho sàn giao dịch.

Sức mạnh của tất cả mọi người đang được cải thiện, và khả năng tiêu diệt quái vật tinh anh cũng tăng lên. Mấy ngày tới nói không chừng sẽ bước vào một thời kỳ bán Huyết Hồn bùng phát nên nhất định phải tích trữ tiền.

Để đạt được điều này, Nguyên Thần Phi cũng "tiễn" một số loại dược mà anh thu thập được, những loại dược này vốn bán ra tiền. Còn đối với bảy viên Huyết Hồn anh cũng không ngần ngại mà dùng luôn. Sáu viên để thúc đẩy không gian đấu tay đôi, trực tiếp nâng cấp kỹ năng không gian chiến đấu lên full level. Bằng cách này, giờ đây anh có thể thu nhận được năm chiến thú. Còn thừa lại một viên Nguyên Thần Phi dùng để thăng cấp cho liệt hoả trảm.

Có tiền thì có thể xa xỉ, liệt hoả trảm cấp bốn phát huy sức mạnh tuyệt đối phê hơn so với cấp ba, kể cả sau này không dùng được nữa cũng có sao đâu? Có tiền là vua! Ngay cả tới người không có tiền như Lý Chiến Quân cũng nâng liệt hoả trảm lên được cấp hai cơ mà. Lý Chiến Quân giờ đây chắc bất chợt có cảm giác nóng tai, nhưng anh ta sẽ sớm biết ai đang "nhớ" mình thôi, Bởi Nguyên Thần Phi đang trên đường tới tìm anh ta để tiếp tục đấu kỹ. Đấu trường đấu kỹ giống hệt với Huyết Hồn, càng đánh sớm thì càng chiếm ưu thế, để càng lâu thì chẳng ai nói trước được điều gì.

Vẫn ba con gà chọi vần Lý Chiến Quân hoa mày chóng mặt.

Các vị Thần đến xem vở kịch hôm nay đặc biệt nóng tính, và họ rất không hài lòng với kết quả của trận chiến. Từng lời hoa ý đẹp được văng ra ngập bầu trời, điều khiến Nguyên Thần Phi cảm thấy bất ngờ là hoá ra Chức Thần cũng vô văn hoá tới vậy. Nhớ lại câu nói của Mystara thì cái gọi là Thần cũng chỉ để nói đến những người có sức sống mạnh mẽ thôi, do vậy cũng chẳng có gì khó hiểu cả. Người ta còn thích chơi game nữa cớ sao không được văng bậy?

Làm xong chuyện này Nguyên Thần Phi cuối cùng cũng quay về đánh một giấc. Anh ngủ rất say mãi tới lúc mặt trời lặn mới tỉnh.

- Quả nhiên sức bền của mình vẫn chưa đủ.

Nguyên Thần Phi bất mãn nói.

Tuy nhiên, đây không hoàn toàn chỉ về sức bền mà có liên quan tới khả năng phục hồi cũng như liên quan đến khả năng tiến hóa của anh. Ngay cả khi Nguyên Thần Phi không tăng cường sức bền của mình thì khi mức độ tiến hóa của anh tăng lên, nhu cầu về giấc ngủ cũng sẽ ngày càng ít đi.

Sau khi tỉnh lại thì Nguyên Thần Phi phát hiện mình có ba cuộc gọi nhỡ và đều tới từ Lưu Lê. Anh liền bấm gọi lại:

- Là tôi đây, xin lỗi nhé vừa mới tỉnh mà điện thoại cũng không để bên người.

Đầu dây bên kia vang lên tiếng của Lưu Lê:

- Còn tưởng anh không nỡ nạp tiền cho điện thoại chứ.

Cô nói về chuyện nạp tiền tức ám chỉ nạp Bạch Tinh cho điện thoại. Giờ nạp tiền đã trở thành câu nói cửa miệng của phần đông người dân.

Nguyên Thần Phi cười đáp:

- Sao có thể như vậy được, chúng ta dù gì cũng là người biết trước tin tức và là người dẫn đầu trước hàng loạt người mà. Phải rồi, cô mấy ngày nay thế nào?

- Anh còn biết quan tâm tôi cơ đấy? Tôi còn tưởng anh đắm chìm hoàn toàn vào chuyện luyện leve rồi cơ.

Lưu Lê đáp.

- Cô cũng biết mà, game Chức Thần này thăng cấp quá nhanh cũng chẳng phải chuyện gì tốt.

- Ừ, nhưng tôi cũng không có hứng thú với việc ngày nào cũng phải đi săn giết tinh anh và thủ lĩnh.

- Vậy nên...

- Vậy nên tôi mới học anh mua đồ.

Lưu Lê cười hi hi nói tiếp:

- Đừng nói với tôi là cái người để tên giả treo biển ra giá ba trăm thu mua Huyết Hồn trên sàn giao dịch không phải là anh nhé.

- ...

Sớm biết là sẽ có người cạnh tranh nhưng không ngờ lại là Lưu Lê, Nguyên Thần Phi cũng chẳng biết nói gì.

Không ngờ đầu dây bên kia Lưu Lê hất hàm cười lớn:

- Xem anh căng thẳng kìa, đùa anh cho vui thôi. Anh là đàn ông, đối với đàn ông thì có lẽ luôn muốn theo đuổi đứng ở đỉnh cao của cuộc sống. Nhưng tôi là phụ nữ, đối với phụ nữ, chăm chỉ giết chóc không phải là sự theo đuổi của chúng tôi. Tìm một người đàn ông phù hợp với mình và có được tình yêu mới là bản chất của phụ nữ. Chỉ đáng tiếc, anh là ngọn cỏ mà tôi gửi gắm nỗi lòng nhưng tôi lại chẳng phải ánh trăng của anh.

- ...

Nguyên Thần Phi lại một lần nữa á khẩu.

Lưu Lê có cảm tình với anh, trong lòng anh hiểu rõ. Chỉ có điều trước giờ vẫn luôn trốn tránh, ngay bản thân Nguyên Thần Phi cũng cảm thấy kỳ lạ vì sao mình lại như vậy. Nhưng giờ anh đã biết lý do - bởi anh có dã tâm, anh không muốn bị một người con gái trói buộc.

- Xin lỗi.

Anh nói.

- Không cẩn xin lỗi.

Lưu Lê đáp.

- Nhưng sự chờ đợi của tôi dành cho anh cũng chỉ đến đây mà thôi. Chỉ cần trên sàn giao dịch xuất hiện thêm một người mua, cũng có thể là anh đã tiêu hết tiền và không còn đủ kinh tế để tiếp tục duy trì, lúc đó tôi sẽ gia nhập vào mua hàng, anh không phản đối chứ?

- Đương nhiên là không. Chỉ dựa vào câu nói này của cô, đợi tới lúc tôi đạt được yêu cầu trong giau đoạn đầu tôi sẽ tặng cô vài viên Huyết Hồn.

Giọng nói của Lưu Lê ngược lại không vui vẻ chút nào:

- Do vậy tôi không tranh Huyết Hồn khiến anh cảm kích mình, nên anh mới tặng tôi vài viên sao?

Nguyên Thần Phi á khẩu.

- Quả nhiên làm ăn vẫn là làm ăn.

Trong câu nói của Lưu Lê bỗng thêm vài phần giận giữ:

- Anh chẳng quan tâm chút nào tới tôi sao.

- Không phải đâu, Lưu Lê...

- Anh biết tôi giờ làm nghề gì không? Biết tôi chơi đến cấp mấy rồi không?

Nguyên Thần Phi cứng họng.

Phải vậy, anh thậm chí còn chưa hỏi Lưu Lê làm ngành gì và level mấy rồi.

Anh quả thực không hề quan tâm Lưu Lê.

Lưu Lê nói:

- Tôi là tu sĩ Druid, đối thủ truyền kiếp của anh.

Cô cười lớn rồi cúp máy.

Nguyên Thần Phi sững sờ.

Bạn đang đọc Chư Thần Du Hí (Dịch) của Duyên Phận
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 37

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.