Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đại Thử Thách

Tiểu thuyết gốc · 2275 chữ

Trước mặt là quang hoàn lớn, Ninh Thái Thần cảm thấy ánh sáng mãnh liệt, "chẳng lẽ ta sắp thành công?"

Niềm vui sướng như chất kích thích khiến cơ thể quên đi mệt mỏi, hắn nhanh chóng lết thân thể nặng nề qua đó

Thế giới tràn ngập năng lượng hồng quang kỳ dị, từng luồng tia mỏng manh thẩm thấu như dòng nước mát gột rửa tâm hồn. Hắn đứng thẳng dậy, trong nháy mắt áp lực ngàn cân trên vai đã biến mất

Đến khi phục hồi trạng thái đỉnh phong, Ninh Thái Thần bừng tỉnh, đôi mắt thâm thúy mở ra

Trước mặt hắn, mọi vật đã trở lại vị trí cũ, vẫn con đường trải dài vô tận, thân hình bé nhỏ vẫn cô độc in bóng lưng dưới khoảng không bao la

Ninh Thái Thần mang vẻ mặt hồ nghi, "Thật sự thế giới này muốn chứng minh cho ta điều gì? Kết thúc mới chỉ là khởi đầu?"

Hắn giờ có chút hiểu cảm giác của những người tu tiên phi thăng trong mấy truyện tiên hiệp kiếp trước đọc qua, tất nhiên là các nhân vật bình thường, không nói tới nhân vật chính dùng các loại ngoại quải, thần khí

Cái cảm giác tại hạ giới kiên trì bò tới Độ Kiếp kỳ sau đó vượt cửu kiếp, gian khổ phi thăng lên tiên giới sau đó lại bò lại từ đầu

Đã trải qua tâm cảnh ảo giác, Ninh Thái Thần hiểu được cảm giác sinh ra trên quãng đường như một loại quẫy nhiễu, một khi ngươi sa vào đó sẽ không còn đường lui. Cứ mỗi bước tiến tới khó khăn càng lớn, tâm ma càng nặng

......

Hiểu được dụng ý của không gian này, hắn cũng không cần ở lại, trước mặt hắn tấm chắn giả dối như một trương lụa mỏng tùy thời có thể xé rách

Ninh Thái Thần ngang nhiên bước vào đám sương mù, nắm tay siết chặt, tâm trí hắn đã hoàn toàn xác định mục đích của mình, sự quyết đoán lóe lên trong mắt hắn như vì sao sáng giữa đêm tối

"Dù thế gian có lay chuyển, đạo tâm bất động như núi thì cho dù ảo cảnh, tâm ma cũng để mặc ta nhìn xuyên thấu! Phá cho ta!!"

Theo tiếng quát, sóng khí bạt ra bốn phía, thế giới màu trắng như tấm gương trúng phải một búa, bắt đầu vỡ ra thành tửng mảnh!

.

.

.........Tại lúc phá ra không gian sau đó......

Ninh Thái Thần mở to mắt, lần này trước mặt là vùng đất tràn ngập lửa, hồng quang thay phiên nhau múa lượn trên nền trời đầy khói bụi, vẻ mặt tỏ ra kỳ quái

"Chẳng lẽ lại là ảo cảnh, không phải dai như vậy chứ"

Hắn buồn bực nhìn xung quanh, nhưng nhanh chóng phát hiện có điểm không đúng, bên cạnh lơ lửng thanh huyết lượng nhưng mang màu vàng đề chỉ số [15352/18000]

Ninh Thái Thần trầm tư "Tinh thần lực? vậy chỗ này không phải ảo cảnh, chỗ này là của ta tinh thần hải"

-100

-100

...

Nhìn mấy giây lại trừ đi mấy điểm máu, Ninh Thái Thần có chút gấp, hắn không có kỹ năng phương diện tinh thần lực a!

Tại trung tâm hỏa diễm, một thiếu nữ chân tay bị xiềng xích trói chặt, toàn thân xích lõa như bạch ngọc không tỳ vết. Bất quá dù trông thế nào Ninh Thái Thần vẫn bảo trì thanh tĩnh, vị cô nương kia có đôi tai với cái đuôi lớn sau lưng y hệt Hồ Mị Nhi!

"Hẳn là tỷ tỷ của nàng, trách lẽ nào cứ đòi ta giao thần hồn yêu linh, ra là như vậy"

Cảm nhận nhiệt độ nóng rực xung quanh, Ninh Thái Thần cười khổ

"thân mình còn chưa xong đã đi lo chuyện người khác, thật không biết đây là lửa gì ngay cả linh hồn cũng cảm thấy khó chịu"

.

.

Đang trong trạng thái tiến thoái lưỡng nan bỗng một luồng hỏa diễm vụt tới!

Ninh Thái Thần kinh hãi, cố gắng né qua một bên, nhưng tốc độ hình tiễn quá nhanh so với phản ứng của hắn

"Bùng!"

"Hít... Aaa...zzz, h....h.hừ"

Đau đớn, cực độ đau đớn! Như thể có ai đó xé mở đầu hắn bỏ cục than nóng vào!

Tâm trí Ninh Thái Thần tê liệt, ngay cả cơ thể lúc này cũng khó cử động. Giờ hắn đã biết linh hồn dưới chín tầng luyện ngục là như thê thảm tới mức nào. Đây là hỏa tiễn mới chỉ sượt qua một phần linh hồn thể của hắn mà thôi, nếu trúng ngay tâm khảm chắc chắn đừng hòng toàn mạng trở ra

Tự thầm may mắn, nếu không phải vì đã bước qua ảo cảnh luyện tâm, chưa chắc lần này hắn có thể chịu được

"Không lẽ hệ thống chu du dị giới biết trước nên tìm cách rèn luyện thần hồn cho ta?"

Ánh mắt nhập nhòe hé mở, trước mặt Ninh Thái Thần, biển lửa chao đảo dữ dội như mãnh thú hồng hoang nổi giận. Từ những đốm lửa bắt đầu hội tụ hình thành một đầu hồ ly lớn, có thể cảm nhận rõ thái độ kinh thường hữu hình trong cặp nhãn thần của nó

Trước mặt yêu linh khổng lồ, Ninh Thái Thần chỉ như con kiến!

Chưa kịp hồi phục nguyên trạng, từng tia hỏa diễm từ người nó phóng tới, hắn chỉ còn nước né tránh, thân hình chật vật lách qua đợt đạo tiễn nóng rát

Yêu linh hỏa hồ như đang thưởng thức màn kịch vui, đã lâu lắm rồi từ khi bị phong ấn vào cơ thể tiểu nha đầu kia, nó chưa từng cảm nhận thích thú như hôm nay

Chủ thể chết, nó được trả tự do, chỉ cần chiếm lấy thân thể tiểu tử này, với kiến thức tu chân uyên thâm, hẳn một ngày nó sẽ trở về trả mối thù với đám hồ ly Linh Sơn

...

Trong lúc đó, Ninh Thái Thần vừa né tránh, tâm trí không ngừng tìm kế sách đối phó, chênh lệch đẳng cấp quá lớn, hắn cảm thấy bất lực không cam lòng, "Đã trải qua nhiều trở ngại như vậy, chẳng lẽ cứ thế chết đi?"

.

.

Dường như đã chơi chán, linh yêu phóng ra một màn mưa lửa lớn bao phủ cả khu vực, Ninh Thái Thần đứng phía dưới trông lên, nhãn quang xoay chuyển chợt nhắm lại

Né tránh ư? Còn đường sao?

Tuyệt cảnh tới gần, tâm thần hắn càng tỉnh táo, linh quang bỗng hiện lộ, "Dù thế nào cũng phải thử, cuối cùng thì ta cũng không còn gì để mất"

Ninh Thái Thần thả lỏng toàn thân, tâm trí thanh tỉnh cố gắng câu thông với hệ thống Chu Du Dị Giới. Tại lúc đó nhịp độ vùng không gian xung quanh bắt đầu chậm lại, dòng thời gian như bị đông cứng bởi một thế lực bí ẩn

Đây là lần thứ hai hắn cảm nhận thấy điều kỳ diệu này, không gian, thời gian có thể dễ dàng nắm vào lòng bàn tay, mọi thứ dường như vượt ra khỏi định luật cho phép

"Không lẽ là chiều không gian khác trong truyền thuyết? Dù sao cũng là việc tốt, phải tranh thủ thời cơ, lập tức mở bảng trạng thái"

Hắn còn nhớ sau khi đạt được danh hiệu [Exorcist] qua việc giết cả hang ổ quái vật thì hắn vẫn còn kha khá điểm tự do!

Ngay khi giao diện hệ thống xuất hiện, Ninh Thái Thần nhanh chóng tăng hết điểm thưởng vào mục tinh thần. Một luồng khí thanh lương dễ chịu như dòng nước ấm lưu thông khắp toàn thân, những vết thương trên linh hồn thể cũng được chữa trị

Từ một đám sương trắng trôi nổi, bây giờ linh hồn hắn đã có hình dáng chân thật như ngoài thế giới thực, lực lượng tràn ngập khiến hắn cảm giác dễ chịu

"Đinh đinh"

..............................

Chúc mừng ngài sở hữu điểm tinh thần thuộc tính trên 1000 mở ra Võ Linh sơ cấp

Kỹ năng mở rộng : chỉ cho phép trong trạng thái linh hồn ở thức hải của bản thân ngoạn gia

Võ Linh phụ thể : ngoạn gia tối cường hóa linh hồn thành hình tượng bất kỳ trong giới hạn chấp nhận của hệ thống, tồn tại : 30 phút, cooldown : 1 ngày

..............................

"Bất kỳ hình tượng nào sao? Đã thế ta đã có một cái, hệ thống hẳn không keo kiệt tới mức cấm kị a" Ninh Thái Thần mỉm cười tự tin "Để xem lần ai vào tay ai còn chưa biết đâu"

.

.

Không gian kỳ diệu biến mất, thời gian tiếp tục tiếp diễn..

"Ầm..ầm...ầm!"

Cơn mưa hỏa diễm trút xuống, cả vùng thức hải Ninh Thái Thần hóa thành biển lửa đỏ rực, Yêu linh hỏa hồ nhếch mép cười đắc thắng, từ nay cả cơ thể tiểu tử kia sẽ thuộc về nó

Chỉ là sung sướng chưa được bao lâu, trong đám hỏa diễm truyền ra hơi thở cường hoành bá đạo quét ngang tứ phía, trong lòng linh yêu không khỏi lạnh run. Cảm giác sợ hãi tràn ngập trong tâm trí nó từ ngàn năm trước ùa tới cứ như mới ngày hôm qua

Ở thời điểm lúc đó, nó mới chỉ là hỏa chủng bé nhỏ giữa thiên địa, dị hỏa là tạo vật thần kỳ của trời đất được ban cho sự bất tử, nhưng không có nghĩa là bất diệt. Chúng phải dựa vào cá thể mạnh mẽ để tồn tại, mà đối tượng chúng thường tìm kiếm chính là thần thú!

"Gaaaàoooooo!"

Khói bụi dần tản đi, bóng hình quái thú khổng lồ dần xuất hiện trước mặt, khí thế áp đỉnh tuyệt đối như tòa tháp lớn đè lên người, linh quang của yêu linh hỏa hồ ngày một ảm đảm, ngay cả hành động nhỏ cũng không dám

Thân hình nó so với linh hồn Ninh Thái Thần đã lớn nhưng đối với quái thú kia bé nhỏ đến đáng thương. Chỉ một trảo, yêu linh hỏa hồ đã bị tóm gọn nó trong tay, cặp mắt to như chuông đồng không ngừng đánh giá sự sống của nó

...

Ninh Thái Thần lúc này đang cười thầm, "hừ, tiểu yêu hồ láo xước, dám hỗn hào với bản thiếu gia, về luyện thêm ngàn năm, à không vạn năm mới may ra có cơ hội, trong thức hải này, ta là tồn tại vô địch!"

Hắn chính là dùng hóa thân ngũ trảo kim long đè bẹp yêu linh hỏa hồ, chỉ không ngờ khí thế phiên thiên đào hải của của mãnh long quả thật quá mạnh, Ninh Thái Thần trong hình dạng này cũng bị lây chút tính khí của nó, duy ngã độc tôn, coi rẻ thiên hạ!

Thổi ra đạo long tức, biển lửa dần biến mất trở về trong yêu linh hỏa hồ, Ninh Thái Thần ngầm đánh giá dị hỏa trước mặt, "ờ, giờ làm sao tiếp?". Câu hỏi hắn đặt ra khá ngốc nhưng thật sự chính xác, vì hiện giờ không biết làm cách nào thoát khỏi chỗ này

Trong lúc Ninh Thái Thần không để ý, yêu linh hỏa khuất phục dưới dâm uy của hắn, cả người cạ cạ vào không ngừng làm nũng

"Đinh đinh"

..............................

Phát hiện hỏa chủng có độ thân thiện lớn

Phân loại : chủ lực tinh thần, cấp độ : sơ đẳng

Thu phục ngay lập tức : Có? Không?

..............................

"A, còn như vậy nữa, tất nhiên có rồi" Ninh Thái Thần vui vẻ chấp nhận, luồng hào quang liền bao bọc cả hai lại. Tới khi quang hoàn biến mất, hắn trở về nhân hình cũ, bên cạnh là hỏa cầu màu xanh bay lơ lửng xung quanh

Ninh Thái Thần bắt lấy nó, vẻ mặt ngạc nhiên "Thì ra đây mới là nhân dạng thật của ngươi, bất quá Hồ Mị Nhi nói là mỗi người trong hồ ly tộc đều có hỏa hồ riêng biệt, ta chiếm hữu lấy hỏa chủng của tỷ tỷ nàng, như thế nói ta bất nghĩa thì phải làm sao?"

Đang phân vân, bỗng một giọng nói nhỏ nhẹ vang lên trong tai hắn, "Chủ nhân không cần phải lo lắng a, ta là dị hỏa không phải hỏa diễm của hồ yêu, ta là bị phong ấn truyền đời phục vụ cho Linh Sơn yêu tộc, bây giờ đã thoát ra ngoài, không còn phục vụ cho bọn chúng nữa"

"Ồ" Ninh Thái Thần gật đầu, "Đã thế về sau ngươi đi theo ta, đảm bảo tiền đồ vô hạn, trông ngươi màu xanh như vậy, cứ gọi là Lam Lam đi?"

"Được a" Tiểu lam lam thích thú quay tròn trên tay hắn, Ninh Thái Thần mỉm cười, tâm trí đặt lên tiểu cô nương trước mặt, "Có cách nào cứu nàng ta không?"

"Có thì có nhưng người phải chịu gian khổ đó? Chỉ cần lên tới Linh Sơn, mẫu hoàng của nàng truyền linh lực tạo ra hóa thân thì cứu được thôi, nhưng nói trước là đại di nương đó ghét nhân loại lắm, người phải hết sức cẩn thận!"

"Linh lực? Mặc kệ dù thế nào cũng phải đi một chuyến, còn cả nhiệm vụ kia nữa, ai bảo ta tốt cơ chứ? Tiễn phật là phải tiễn tới tây thiên"

Bạn đang đọc Chu Du Dị Giới sáng tác bởi MinhKinZ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi MinhKinZ
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.