Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trải nghiệm đầu đời

Tiểu thuyết gốc · 1540 chữ

Chú chó nhỏ thút thít ngồi bệt xuống mặt đường, có lẽ cậu không để ý bản thân mình đang ngồi trên vũng nước. Mông cậu giờ đây ướt nhẹp trông có vẻ như vừa “đánh dấu lãnh thổ”.

Chú chó nhỏ trông rất buồn rầu, có vẻ như giờ đây cậu không quan tâm bất cứ điều gì nữa rồi. Điều này cũng phải thôi, cậu vừa trải qua nỗi mất mát đau đớn khi phải vĩnh viễn rời xa mẹ mình.

Tóm lại, chú chó nhỏ vốn chỉ mới có một tháng tuổi nhưng đã phải chịu nỗi đau cùng cực. Tất cả chỉ là do bọn trộm chó vô nhân tính đã ra tay giết chết mẹ cậu.

-Mẹ ơi, tất cả là do lỗi của con, nếu con chịu nghe lời không để cho tên trộm chó nhìn thấy bản thân, bây giờ mẹ con mình vẫn hạnh phúc đoàn tụ bên nhau. Hu hu hu...!

Chú chó nhỏ lớn giọng tức giận bản thân mình, nhưng cậu lại không biết, cho dù cậu có lộ ra trước mắt tên thủ lĩnh kia không thì sau hôm nay hắn ta cũng sẽ bắt mẹ cậu đi.

Trên đôi mắt cậu thời điểm này sưng húp cả lên, khuôn mặt khô khốc không chảy nổi một giọt lệ. Cậu đã thương tâm quá nhiều cho cái chết mẹ mình.

Rầm!

Leng keng!

Bỗng mấy cái thùng rác bên cạnh chú chó nhỏ thừa dịp cậu đang còn ngồi khóc thì bất thình lình rơi xuống. Chú cún giật bắn mình lên nhưng cái mông lại có vẻ như kéo cậu trở về vị trí cũ.

Bịch!

Mông chú chó nhỏ bị dính vào bã kẹo cao su trong vũng bùn khiến mông cậu ê ẩm. Cậu khẽ nhăn mặt.

-Gấu! Cái thứ gì hồng hồng mà đẹp thế này?

Chú chó nhỏ cảm thấy mông mình có thứ gì đó dinh dính, cậu quay sang nhìn thấy bã kẹo cao su. Đó chính là cái thứ hồng hồng mà bản thân cậu vừa nói. Chú chó nhỏ bị bã kẹo cao su thu hút ánh nhìn, cậu có vẻ như không cảm thấy khó chịu khi bã kẹo cao su dính vào mông mình mà trái lại còn tràn đầy thích thú.

Leng keng!

Lại thêm một cái thùng rác ngã xuống tiếp tục làm cho chú chó nhỏ giật mình. Không biết nội trong ngày hôm nay chú chó nhỏ đã giật mình biết bao lần rồi.

-Gâu gấu. Ai đó?

Chú chó nhỏ cất tiếng hỏi, nhưng không có ai trả lời, khung cảnh xung quanh lúc này tối mịt càng khiến cho chú chó nhỏ càng thêm cảnh giác, dù rằng chú chó nhỏ chẳng có tí kinh nghiệm cảnh giác nào.

“Lại không phải là Cún Ba Bị đấy chứ?”, cậu hoảng hồn sợ hãi nhớ về tên thủ lĩnh trộm chó cùng bọn đàn em của hắn, lo sợ bọn người đó sẽ đến đây bắt cóc cậu. Chú cún nhìn chằm chằm vào cái thùng rác ngã xuống ra vẻ chăm chú, đột nhiên cậu hoảng hồn.

Lúc này, bên cạnh cái thùng rác ngã xuống là bốn bóng đen đang chụm lại đứng kề nhau. Bốn cái bóng đen ấy có vẻ như không để ý đến cậu, bọn chúng đang tìm tòi thứ gì đó trong thùng rác.

Chú chó nhỏ nhìn bốn cái bóng đen ấy mà tái mặt. Trong đầu cậu hiện lên ba chữ: “Cún Ba Bị”.

Aaa...!

Chú chó nhỏ hét lớn bất chấp mọi thứ. Cậu sợ hãi rút vào trong góc con hẻm, cố gắng tránh xa xa bốn cái bóng đen ấy.

-Này, đừng có ồn ào nữa, nhóc im cho bọn ta thưởng thức bữa tối nào. Hôm nay vất vả lắm mới tìm được bữa ăn ngon mà lại bị nhóc cún này phá đám.

Chú cún vẫn còn đang sợ hãi thì cậu chợt nghe âm thanh cằn nhằn phát ra từ một trong bốn cái bóng đen.

“Hình như không phải là Cún Ba Bị”, chú chó nhỏ nhẹ nhõm trong người, cậu nhận ra bốn cái bóng đen này không phải là bốn tên trộm chó hồi hôm qua.

Nghĩ không phải bọn trộm chó, chú chó nhỏ tự nhiên càng thêm gan dạ, bước từng bước đến gần cái bóng đen. Ngay khi chú chó nhỏ cách bốn cái bóng đen ấy ba bước thì chú chó nhỏ dừng lại, nhận ra bốn cái bóng đen thực chất chính là bốn chú chó to lớn, chú chó ở phía bên trái toàn thân màu trắng nhưng người hơi lấm tấm bùn, chú chó bên phải là chó mực toàn thân màu đen, còn hai chú chó ở giữa là hai chú chó đốm.

Chú chó nhỏ nhìn bốn tấm thân to lớn đang chụm đầu về phía thùng rác. Cậu ngập ngừng chốc lát, bèn mở miệng hỏi:

-Xin cho cháu hỏi bốn người là ai ạ? Gâu.

Chú chó nhỏ cất giọng lễ phép.

Nghe cậu nói, chú chó mực ở bên phải quay đầu lại nhìn cậu, trên khuôn mặt mang theo vẻ bực bội giống như đang bị ai quấy rầy:

-Đó không phải chuyện của nhóc, giờ thì nhóc qua bên kia ngồi nghịch vũng nước “đánh dấu lãnh thổ” tiếp đi để bọn ta ăn xong bữa tối nào. Gâu gâu gâu.

Chú chó mực lên tiếng càu nhàu khiến cho chú cún ngượng ngùng đỏ mặt, cái vũng nước ban nãy do chính bản thân cậu… tạo ra. Tuy ngượng ngùng nhưng tiếng kêu của chú chó mực làm chú cún cảm thấy quen quen, cậu nhận ra đây chính là tiếng nói ban nãy.

-Thôi đi anh Bực, anh không phải đã thấy chú chó nhỏ này vừa rồi khóc sao, thật tội nghiệp cho cháu bé. Gâu gâu.

Chú chó mực vừa nói thì chú chó đốm bên cạnh lại vang giọng, xưng hô chú chó mực là Bực.

“Tên này đúng với tính cách của chú ấy luôn”, chú chó nhỏ nghĩ thầm.

-Chú thì biết gì mà nói hả Đốm Mặt. Gâu gâu gâu.

Bực khó chịu cãi cọ với chú chó đốm tên Đốm Mặt.

Chú chó nhỏ lại hướng về Đốm Mặt, nhận ra trên mặt chú chó này trên mặt có chấm đen thật to, chiếm gần nửa trái khuôn mặt. Quả thật tên Đốm Mặt phù hợp với chú.

-Đốm Mặt nói phải đấy anh Bực, chú cún kia thật là tội nghiệp. Gâu gâu.

Giọng nói dịu dàng như của người phụ nữ cất tiếng bên cạnh Đốm Mặt. Giọng nói phát ra từ cô chó đốm.

-Gầu. Chị em nhà này lúc nào cũng tỏ lòng thương người.

Bực tỏ vẻ khó chịu nhưng không cãi lại, chú chó mực ngầm đồng ý ý kiến hai chị em chó đốm.

Cô chó đốm vừa cất giọng lên tiếng lúc này quay về phía chú chó nhỏ từ nãy đến giờ vẫn lặng im quan sát. Cô chó đốm bước lại gần cậu, giọng hiền hoà ấm áp:

-Gâu. Xin chào cháu bé, cô tên là Đốm Cô Nương, không biết cháu tên là gì?

Nghe giọng nói dịu dàng từ Đốm Cô Nương, chú chó nhỏ đột nhiên ngây người trong chốc lát. Đốm Cô Nương làm cho chú cún nhớ về người mẹ đã qua đời của cậu.

“Mẹ ơi!”, chú chó nhỏ lại dâng lên cơn xúc động, hai mắt ngấn nước.

Đốm Cô Nương một bên thấy tình cảnh phát sinh như thế này, bèn giật mình:

-Cháu sao thế, có chuyện gì không ổn à? Gâu.

Đốm Cô Nương ra sức hỏi han chú chó nhỏ, nhưng mặc kệ làm thế nào thì cậu vẫn rơi nước mắt. Biết nói sao bây giờ. Có ai mà chịu được nỗi mất mát của đấng sinh thành đã che chở nuôi nấng ta suốt cuộc đời, đặc biệt đây chỉ là một chú chó nhỏ vừa mới được sinh ra, bản thân đã phải chịu nỗi bất hạnh này.

-Gầu. Cái bà này, không biết dỗ trẻ con thì thôi, còn làm cho nó khóc nữa. Tránh ra để tôi.

Bực nhìn thấy chú chó nhỏ khóc liền cảm thấy bực mình.

Đốm Cô Nương đứng gần chú chó nhỏ thấy Bực ra vẻ khó chịu vội vàng tránh xa, ngạc nhiên, nhưng sau đó Đốm Cô Nương nhớ ra chuyện gì, thầm nghĩ: “Cũng phải thôi, để cho Bực giải quyết thì tốt hơn. Dù sao cậu ấy đã có kinh nghiệm trong chuyện này”.

-Này anh Bực quá đáng lắm rồi. Gâu.

Đốm Mặt khó chịu với biểu hiện của Bực nhưng Đốm Cô Nương nhẹ giọng bảo Đốm Mặt:

-Gâu gâu. Để cho Bực tới an ủi chú nhóc đi. Em còn nhớ chuyện gì xảy ra với Bực không?

Đốm Mặt chứng kiến hành động của chị mình, lại nhớ về chuyện gì, đành thở dài:

-Không biết cái cảm giác ấy đau khổ đến cỡ nào. Hai chị em chúng ta không có cha mẹ nên không tài nào có thể hiểu được.

Bạn đang đọc Chú Chó Lucky sáng tác bởi ĐạiGiaTiềnLẻ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ĐạiGiaTiềnLẻ
Thời gian
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.