Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phòng khám Yêu Thương

Tiểu thuyết gốc · 1704 chữ

Lucky và Quang theo chân bác Hải tiến sau vào bên trong bệnh viện.

Sau vài lần quanh co uốn lượn vượt qua hàng người đông nghịt, bác Hải cùng Quang và Lucky đi dọc theo hành lang dài.

Lúc đầu, Quang còn kéo Lucky cả đoạn đường khiến cho chú chó nhỏ bỏng rát lưng nên sau đó đành tự lực bản thân bước đi.

Căn phòng số 200, đó chính là căn phòng mà bác Hải, Quang và Lucky cần đến theo như sự chỉ dẫn của cái loa âm thanh ban nãy.

Dọc đường đi, Lucky có vượt qua vài phòng khám được đánh số thứ tự theo quy luật.

Lucky cố gắng ngoe nguẩy đôi tai để tập hợp toàn bộ thông tin xung quanh vào não bộ, từ đó tìm ra phương pháp ứng phó với kiếp nạn sắp tới. Hai kiếp nạn trước, kiếp nạn đầu tiên do chủ quan nên không qua khỏi, kiếp nạn thứ hai do thiếu kinh nghiệm nên cũng không qua khỏi. Cho đến kiếp nạn thứ ba này, Lucky không muốn quá khứ lặp lại như cũ.

Vì vậy, dù là âm thanh tiếng lá xào xạc, hay tiếng ve kêu, thậm chí là âm thanh gió thoảng mây bay thì Lucky cũng không muốn bỏ sót.

Nhưng dù có vểnh tai như thế nào, ngoại trừ tiếng bước chân nhịp nhàng ổn định của bác Hải và cậu chủ, Lucky đều không nghe thấy âm thanh nào khác.

Lucky ngẩng đầu lên nhìn lần lượt các căn phòng nằm san sát bên cạnh nhau. Những căn phòng sáng trưng mà Lucky có thể ẩn ẩn thấy được vài hai ba bóng người trong một căn phòng.

Thế nhưng mọi thứ im ắng một cách lạ thường, cứ như đây hoàn toàn là vùng đất xa lạ không bóng người, một thế giới tách biệt hẳn với thế giới bên ngoài vậy. Nếu như không có ông chủ và cậu chủ đi cũng, Lucky đã tưởng mình nhầm đường.

Sau vài lần quanh co uốn lượn, vượt qua hàng người đông nghịt, cuối cùng cả ba đứng trước cửa phòng khám.

Lucky nhìn về cánh cửa, ở phía trên cùng có in con số 200 màu lam nhạt, chính giữa có bốn chữ cái hai trên hai dưới màu đỏ. Chú chó nhỏ ngẩn ra khi nhìn thấy tên căn phòng.

Phòng khám Yêu Thương!

Ẳng ẳng!

Bỗng từ bên trong căn phòng truyền ra bên ngoài tiếng kêu sợ hãi của một chú chó nào đó rồi bặt im hoàn toàn giống như chưa từng xảy ra chuyện gì.

Gấu!

Ẳng!

Tiếng kêu đó một lần nữa vang lên to hơn gấp bội khiến cho chú chó nhỏ càng không thể nào kiềm chế cảm xúc run rẩy.

Cái này nào phải phòng khám Yêu Thương. Phải là phòng khám Địa Ngục thì mới đúng chứ!

Một lúc lâu sau, khi tiếng ồn ào dứt hẳn.

Cạch!

Cửa mở.

Lucky nhìn vào căn phòng. Bỗng khuôn mặt chú chó nhỏ trắng ngắt hẳn lên như vừa nhìn thấy điều gì đó vô cùng khủng khiếp.

Bên trong căn phòng Yêu Thương.

Một người phụ nữ cả người khoác lên tông màu đen huyền bí, đôi giày cao gót màu đen, váy đen, áo cũng đen, thậm chí bà còn đội trên đầu chiếc mũ rộng vành màu đen.

Lucky tuy nhìn người phụ nữ diện đồ đen không khỏi rùng mình, nhưng không đến mức làm cậu trợn trắng mắt ra như thế.

Bên cạnh người phụ nữ chính là các bác sĩ diện y phục trắng thuần khiết hoàn toàn đối lập.

Các bác sĩ cầm trong tay nào là dao, kéo, kiềm,... Kế bên cạnh là chú chó mực lông xù đang nằm bất tỉnh trên giường bệnh với cái bụng hở ra bên trong từng tơ máu dây thần kinh đan xen. Nhìn cảnh tượng này khiến cho Lucky cảm giác mắc ói. Chú chó nhỏ cảm giác bản thân chính là chú chó tiếp theo nằm trên bàn mổ đó.

“Hai năm trước chỉ là kim tiêm. Một năm trước cũng chỉ là kim chích. Sao đến năm nay các bác sĩ nổi hứng đổi đạo cụ thành dao, kéo, búa, liềm rồi”, Lucky xanh mặt muốn bỏ chạy ra khỏi nơi này ngay lập tức nhưng bốn chân cậu liên tục run rẩy không ngừng, bộ dạng tuỳ thời có thể ngã xuống.

Oẹ!

Quang ở bên cạnh có cảm giác không kém gì đã ói ra trên sàn nhà tất cả những gì cậu cho vào bụng mình lúc buổi sáng cho đến khi không phun ra thứ gì nữa, Quang lại lấy tay đập bụng mình vài cái để giữ bình tĩnh.

Bác Hải thì khá hơn chút, dù gì cũng là người lớn nên bác Hải bảo trì bình tĩnh không bày ra điệu bộ như Quang và Lucky. Thế nhưng khi nhìn thấy cảnh tượng các bác sĩ đang moi thứ gì từ trong bụng chú chó mực lông xù đang nằm trên giường, trên mặt bác Hải thoáng chốc tái nhợt hẳn đi.

-Con tưởng Lucky chỉ là đi khám sức khoẻ thôi mà ba. Sao bây giờ phải nằm trên bàn mỗ luôn vậy?

Quang tái mặt hỏi ba mình.

-Này, chỗ này người không phận sự miễn vào. Sao anh lại ở đây?

Đúng lúc này, một trong các bác sĩ ngẩng đầu lên nhìn về phía Lucky và ba con Quang với khuôn mặt bất thiện. Các bác sĩ không muốn bị mất tập trung trong quá trình mổ, bởi một khi lơ làng, có thể sẽ xảy ra sai sót khiến cho bệnh nhân tử vong ngay lập tức.

-À xin lỗi anh. Tôi tưởng đây là phòng kiểm tra sức khoẻ. Tôi rời đi ngay.

Bác Hải thấy bản thân làm phiền các bác sĩ, bèn xin lỗi chuẩn bị rời đi thì người phụ nữ diện đồ đen nhẹ nhàng nói:

-Nếu thế thì anh nên sang dãy đối diện bên kia. Đó là khu A, khoa khám sức khoẻ, thường có nhiều người nhầm lẫn sang khu B, tức khoa mổ bên này.

Bác Hải nghe thấy quay đầu lại, Lucky và Quang bắt chước nghe lời người phụ nữ đồ đen mà nhìn sang những căn phòng đối diện. Quả thật, nếu nhìn sơ qua không ai có thể phân biệt được đâu là khu A, đâu là khu B, bởi hai bên từ số lượng phòng, cách sắp xếp cho đến cách đánh số cả hai bên đều hệt như nhau. Chỉ khi nào ta để ý đến tấm biển xanh cuối đường ở cả hai bên thì mới nhận ra sự khác biệt. Ở bên trái tấm biển màu xanh lam ghi:”Khu A – Khoa kiểm tra sức khoẻ” còn bên phải cũng tấm biển xanh lam nhưng chữ lại khác:”Khu B – Khoa mổ”.

Thế mới biết, nếu như không chú ý kỹ như bác Hải cùng đôi bạn thân Quang và Lucky. Có thể chú chó Lucky sẽ chuyển từ chích kiêm tim sang rạch bụng nội soi.

-Xin cảm ơn chị!

Bác Hải cảm kích người phụ nữ diện đồ đen rồi nói:

-Quang, Lucky theo ba đi qua kia nào.

Lucky nhanh chóng cùng hai ba con di chuyển sang khu vực đối diện.

Ngẫm nghĩ đến vừa rồi may mắn lách khỏi sự nguy hiểm của Thần Dao, Thần Kéo, Thần Búa,... Lucky cả người ướt đẫm mồ hôi. Quả thật chuyến khám sức khoẻ lần này tuy chưa khám sức khoẻ nhưng đã đem đến cho chú chó nhỏ những sự kinh hỉ hồi hộp xen lẫn những điều kinh dị mà cậu không bao giờ nghĩ đến.

“Không biết người phụ nữ diện đồ đen là ai nhỉ? Cô ấy thật tốt bụng”, Lucky quay đầu nhìn về phía căn phòng lúc nãy cậu đã nhầm lẫn, căn phòng đóng lại như cách biệt với thế giới bên ngoài, mới nãy cậu còn thấy hình ảnh khó phai cùng sự tập trung của các bác sĩ và nét lo lắng trên gương mặt người phụ nữ, xung quanh cảnh vật như khoác lên mình sự thâm trầm, thế mà giờ đây khi cánh cửa khép lại rồi. Tất cả chỉ là sự im ắng đến lạ thường. Một đặc trưng thường thấy ở bệnh viện.

Lucky chạy sang khu A, nhìn vào căn phòng nơi cậu sẽ kiểm tra sức khoẻ mà ngạc nhiên:

-Ôi chà! Gâu. Sao căn phòng này lại là phòng khám Yêu Thương nhỉ?

Cậu nhìn lên cánh cửa vẫn thấy dòng chữ: “Phòng khám Yêu Thương”. Hệt như bên phía đối diện. Quả thật nếu như không chú ý kỹ sẽ không tài nào phân biệt được bên nào là phòng mổ, bên nào là phòng kiểm tra sức khoẻ.

“Ài! Tôi chẳng cần yêu thương nhiều đâu. Xin các bác sĩ hãy lạnh nhạt với tôi. Càng lạnh nhạt tôi càng cảm kích”, Lucky thở dài bởi theo chú cún, có yêu thương là sẽ có kiêm tim. Người ta thường nói ”yêu nhau lắm cắn nhau đau” mà.

Cạch!

Bỗng cánh cửa phòng mở ra.

Bác gái trung niên cùng chú chó lông xù màu đen bước ra. Chú chó mực này có bộ lông y hệt như chú chó căn phòng 200 khu B luôn.

Chú chó mực ấy vừa bước ra khỏi cửa phòng ngẩng đầu nhìn thấy Lucky bèn thều thào lên tiếng, có vẻ như cuộc kiểm tra sức khoẻ vừa rồi đã tạm thời tước đi sức khoẻ của chú chó mực lông xù:

-Này! Cậu nhớ cẩn thận nha. Gấu. Hôm nay bác sĩ không vui vẻ. Tôi vừa mới trải qua sự việc kinh khủng trong kia. Cậu nhớ cẩn thận. Gâu gâu.

Lucky nghe chú chó mực nói, bộ dạng như chẳng có gì giả dối, vội vàng gật đầu nuốt ngụm nước bọt.

-Người anh em! Gấu! Hãy cẩn thận!

Chú chó mực vỗ vai Lucky lặp lại lời nói rồi nhanh chóng rời đi cùng với chủ.

Bạn đang đọc Chú Chó Lucky sáng tác bởi ĐạiGiaTiềnLẻ

Truyện Chú Chó Lucky tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ĐạiGiaTiềnLẻ
Thời gian
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.