Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Giải thưởng đặc biệt< tiếp >

Tiểu thuyết gốc · 1013 chữ

Chương 22: Giải thưởng đặc biệt

< Tiếp >

Sau khi Tiểu Vân đọc xong bức thư liền nhìn lại bốn tấm vé trong hộp nói:" nhưng đây cũng chỉ là vé vào cổng thôi còn nếu muốn chơi trò gì thì chúng ta phải bỏ tiền túi ra mua vé đó!" Tuyết Nhi nghe vậy thì nhanh chóng trả lời:" Không sao! Thế cũng được, cũng lâu rồi cũng chưa được ra ngoài chơi. Mấy ngày dưỡng bệnh trên giường mình sắp chán chết rồi!" Tiểu Vân nghe vậy suy nghĩ một lát rồi cũng đồng tình nói:" Ừ! Cậu nói cũng có lý. Ở nhà hoài mình cũng sắp chán chết mất rồi!"

Khải Phong lúc này vẫn không quên trọc Tuyết Nhi, cậu cười tươi nói:" Thế thì đi chơi thôi, đằng nào ở đây tuy có rộng nhưng cũng không sợ ai đó bị lạc rồi lại va vấp khiến thương tích đầy mình!" Tuyết Nhi nghe vạy chưa kịp cho Khải Phong một trận vì tội cà khịa thì nghe tiếng của Dương Kỳ hùa theo nói:" Cũng mong không có hồ nước nào sâu để cho ai đó khỏi rơi xuống!" Tiểu Vân nghe có người nói xấu mình thì không khỏi tức giận cô cố nén cơn tức xuống rồi nhìn Dương Kỳ một cách dịu dàng khiến cho mọi người xung quanh không khỏi lạnh sống lưng tất cả đều cầu nguyện cho Dương Kỳ cô không nhanh cũng không chậm nói:" Tảng băng trôi ngàn năm như cậu dạo này cũng bắt đầu học theo Khải Phong cách cà khịa người khác rồi đó ha! Xem ra lâu nay tôi và Tuyết Nhi có vẻ hiền với hai cậu rồi thì phải?" Nói rồi cô và Tuyết Nhi chuẩn bị cho hai thanh niên gợi đòn một trận thì Khải Phong nhanh chóng nói:" hai cô còn không mau đi chuẩn bị đi!"

Tiểu Vân và Tuyết Nhi nghe vậy thì liền dừng lại mọi hành động nhìn nhau, Tiểu Vân nói:" Ừ ha! Tiểu Tuyết đi chúng ta đi chuẩn bị!" rồi cô quay sang chỗ hai chàng trai nói:" Tạm tha cho hai người các cậu!"

Khải Phong nghe vậy thì lại bắt đầu chứng nào tật nấy nham nham nhở nhở được ngay mà quên mất mình vừa thoát chết trong gang tấc, cậu chắp hay tay ra đằng trước hơi khom lưng giống như những vị công tử trong phim cổ trang nhẹ nhàng nói:" Vậy tại hạ xin đa tạ nhị vị cô nương đã rời khỏi!" Tiểu Vân và Tuyết Nhi nghe vậy vừa quay lưng rời đi thì liền không nói gì chỉ nhìn nhau cười.

Tiểu Vân nhìn Tuyết Nhi rồi nhẹ nhàng gật đầu, Tuyết Nhi hiểu ý của Tiểu Vân cô cũng mỉm cười gật đầu lại rồi cả hai nhẹ nhàng tới gần hai vị công tử đó dịu dàng nói:" vậy chúng tiểu nữ xin phép cáo từ nhị vị công tử!" nói rồi hai cô nương tặng cho hai vị công tử "nho nhã" cú dẫm vào chân một cách đầy "thiện cảm" rồi cười tươi đi lên nha để lại hai trai đang ôm chân mà nhảy cà tưng vì đau

Khải Phong nén đau nói vọng lên:" Hai người định hại chết hôn phu của mình đấy à?" Tuyết Nhi chưa lên hẳn nhà cô liên nói vọng lại:" chỉ là hôn phu trên danh nghĩa đằng nào còn có bốn tháng nữa là kết thúc!"

Sau khi nghe Tuyết Nhi nói lời này cả bốn người bọn họ đều cảm thấy tim nhoi nhói khó tả.

Gần tiếng sau mấy người bọn họ cũng chuẩn bị xong chỉ việc đợi tài xế Trần lấy xe. Hai chàng trai chọn trang phục tương đối giống nhau cả hai đều chọn mặc áo phông có cổ kết hợp với quần jean đen.

Tuyết Nhi hôm nay lại chọn phong cách tinh nghịch không kém phần đáng yêu với chiếc váy yếm bò màu xanh mặc bên trong là áo phông trắng tóc buộc lại một phần còn lại để xõa cài một cái nơ trắng ở đằng sau.

Tiểu Vân lại vô cùng dịu dàng, nhẹ nhàng trong chiếc váy cổ voan, tay lửng màu xanh ngọc dài qua đầu gối, tóc uốn gợn sóng nhẹ để xõa cài một cái kẹp ngọc trai ở một bên tóc.

Hai cô gái vừa xuất hiện, hai chàng trai đang đứng trong lúc đợi hai cô nàng thì tranh thủ nói chuyện, bất chợt họ quay người lại nhìn họ tự dựng lại đứng hình, trái tim của họ tự nhiên đập nhanh và mạnh một cách lạ thường.

Tuyết Nhi thấy hai chàng trai cứ đứng đờ ra thì liền đi tới vừa nói vừa vẫy tay trước mặt Khải Phong:" Ê này! Hai cậu có tính đi không vậy? Tự nhiên lại đứng đờ ra làm gì?" Khải Phong bị Tuyết Nhi làm cho bừng tỉnh cậu vội nói:" Tuyết Nhi à! Phù thủy như cô hóa ra có lúc lại ăn mặc như thế này à! Trông cũng được đấy!" Tuyết Nhi nghe vậy thì không hiểu liền hỏi lại:" Ăn mặc như thế này là như thế nào?"

Khải Phong chưa kịp nói gì Tiểu Vân đã đến chỗ cậu và Tuyết Nhi nói:" Được rồi, đi thôi chú Trần đến rồi!" Tuyết Nhi và Khải Phong nghe vậy thì liền đi ra xe, Tiểu Vân cũng nhanh chóng đi ra theo.

Khi đi qua Dương Kỳ thấy cậu vẫn đứng đờ đẫn ra đó quá Tiểu Vân nhẹ nhàng nở một nụ cười nói:" Dương Kỳ cậu còn không mau đi hay cậu muốn ở nhà đây?" nói rồi cô cầm tay Dương Kỳ kéo ra ngoài xe cùng vơi mọi người.

Tiểu Vân không biết rằng hành động của cô đã khiến trái tim của đó đập lệch đi một nhịp, cô vẫn cứ vô tư nắm lấy bàn tay của cậu mà đi ra ngoài.

Bạn đang đọc Chờ anh nói tiếng yêu sáng tác bởi Nguyenthu1010
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Nguyenthu1010
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.