Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương : 561

2837 chữ

"Cổ quái? Có cái gì cổ quái ?" Đường Thiên hiếu kỳ hỏi.

"Năng lượng của Thánh Vực so với Thiên lộ thì nồng đậm hơn nhiều , nhưng rất kỳ quái là tài liệu nơi đây lại không có hồn. Ở trên Thiên lộ, chỉ cần thứ gì hơi có chút năng lượng thì sẽ dễ dàng sinh ra hồn . Mặc dù rất nhiều võ hồn có phẩm giai rất thấp , nhưng võ hồn lại là thứ thường thấy nhất . Bí bảo có võ hồn, võ giả có võ hồn, đến cả nững tài liệu cao giai cũng ẩn chứa mảnh nhỏ võ hồn . Thế nhưng trong toàn bộ đồ vật ở đây ta không hề nhìn thấy võ hồn."

Nghe xong cái thanh âm bập bà bập bẹ của Tiểu Nhị nói , khuôn mặt Đường Thiên đầy ngập sự khiếp sợ, hắn thì thào tự nói: "Sao lại không có võ hồn chứ?"

"Ví dụ như Hồng mao tủy căn, năng lượng mà nó ẩn chứa bên trong có độ tinh khiết cực cao ngay cả trên Thiên lộ cũng rất hiếm thấy . Trước đây chúng ta luôn nói năng lượng sinh hồn, nơi có năng lượng nồng đậm thì dễ dàng sinh ra võ hồn. Nhưng Thánh vực lại không như vậy , bên trong Hồng mao tủy căn không hề có chút võ hồn nào đến cả mảnh nhỏ cũng không có. Hơn nữa, càng kỳ lạ hơn chính là bên trong nó không ngờ lại ẩn chứa kiếm ý. Ta chưa bao giờ nghe nói qua có loại thực vật gì lại có thể ẩn chứa kiếm ý."

"Nghe tới nghe lui có vẻ rất có ý tứ a." Hai mắt Đường Thiên tỏa sáng, bỗng hắn nghĩ tới một vấn đề: "Nếu chúng ta mang những thứ này chuyển tới Thiên lộ thì chẳng phải là kiếm được lợi lớn rồi sao?"

Tiểu Nhị không nói gì mà chỉ nhìn Đường Thiên.

Đường Thiên thấy ánh mắt Tiểu Nhị có vẻ gì đó khác thường, hắn kỳ quái hỏi : "Tiểu Nhị , ánh mắt của ngươi là thế nào thế ?"

Giọng nói của Tiểu Nhị đầy ngập sự trách cứ : "Thiên Huệ của ngươi thì sao ? Lý tưởng của ngươi thì sao ? Hành trình của ngươi thì sao ? Sao ngươi lại nghĩ đến tinh tệ ? Dã tâm ở đâu rồi ? Ánh mắt nhìn đi đâu thế ? Bố cục của ngươi thì sao ? Ngươi là thương nhân à? Van ngươi đấy ! Hiện tại ngươi đang là bá chủ một phương đấy ! Cả ngày chỉ nghĩ đến mấy cái chuyện thấp kém , chẳng một chút suy nghĩ cầu tiến , toàn những việc bất nhập lưu như thế quả là quá mất thân phận rồi!"

Trên mặt Đường Thiên đầy vẻ vô tội: "Lẽ nào ngươi không cảm thấy kiếm tiền là một việc hết sức lợi hại sao ?"

Tiểu Nhị đã triệt để không biết nói gì nữa rồi , được rồi, mình mà đi thảo luận với con nhị hàng này về vấn đề thâm ảo như vậy thì đúng là đầu mình cũng thần kinh mất rồi .

Cuối cùng, Tiểu Nhị rất bất đắc dĩ nói: "Lẽ nào ngươi không lo lắng về Lam chu nho sao?"

"Lo lắng?" Đường Thiên nhếch miệng cười, lộ hàm răng trắng như tuyết với những chiếc răng nanh lởm chởm như dã thú , một luồng khí tức hung ác độc địa và khát máu xộc lên : "Điều ta lo lắng chính là không tìm ra bọn chúng!"

Tiểu Nhị hoàn toàn bị rung động.

Đường Thiên đứng dậy ly khai lưu lại một bóng lưng thật dài.

Trên thực tế, không riêng gì Tiểu Nhị phát hiện ra Thánh vực và Thiên lộ có sự khác biệt, mà Binh vốn là người chu đáo tỉ mĩ cũng rất nhanh nhận ra hiện tượng này . Chẳng qua đối tượng mà Binh nghiên cứu lại là đám thôn dân, vì để bố trí phòng tuyến tốt hơn hắn cần phải hiểu biết về thực lực của đám thôn dân .

"Thế nào?" Đường Thiên hỏi Binh.

Sắc mặt Binh nặng trĩu : "Không tốt như trong dự tính. Đám người nơi này tuy trời sinh đã là thánh giả nhưng bọn họ lại không có hồn vực."

"Không có hồn vực?" Đường Thiên giật nảy mình, không có hồn vực sao lại có thể trở thành thánh giả?

"Ân, hồn vực của chúng ta do võ hồn hóa thành , có thể giúp việc vận chuyển năng lượng thoát khỏi sự trói buộc của kinh mạch , do đó có thể trực tiếp bắt chước pháp tắc thiên địa. Thế nhưng vấn đề là căn bản bọn họ không có kinh mạch . Thân thể của bọn họ tựa như một đồ chứa thật lớn có thể trực tiếp dung nạp năng lượng. Bọn họ được sinh ra trong hoàn cảnh như thế này lên khả năng tương hợp với năng lượng còn mạnh hơn võ giả Thiên lộ . Bọn họ căn bản không cần phải dùng kinh mạch để hấp thu và luyện hóa năng lượng, phương thức vận dụng năng lượng của bọn họ chính là phương thức của thánh giả ."

Binh để ý thấy vẻ kinh ngạc trong mắt Đường Thiên hắn chỉ biết cười khổ nói: "Rất kỳ quái phải không , nhưng sự thực chính là như vậy, ta đã kiểm tra thân thể của bọn họ, tất cả đều như vậy. Nhưng thánh giả của bọn họ so với thánh giả của chúng ta thì yếu hơn rất nhiều."

"Vì sao?" Đường Thiên lại thấy kinh ngạc lần nữa.

Binh giải thích: "Bọn họ vừa ra đời đã có thể trực tiếp điều động năng lượng. Bọn họ không cần phải lo lắng về số lượng năng lượng , vốn dĩ trời sinh bọn họ đã có thể dung nạp rất nhiều năng lượng , việc bổ xung cũng rất thuận lợi,chính điều này làm bọn họ căn bản không cần phải cân nhắc vấn đề về hiệu suất của năng lượng. Khả năng lợi dụng hiệu suất của năng lượng trong công kích của bọn họ cực kỳ thấp. Hồn thuật của chúng ta vốn được phát truyển từ vô số vũ kỹ tầng tầng mà thành , vì thế chúng ta rất hiểu việc dùng số ít năng lượng để đạt được kết quả đáng thỏa mãn . Nhưng còn bọn họ thì hoàn toàn là lãng phí năng lượng, cho tới tận bây giờ ta cũng chưa bao giờ nhìn thấy võ giả nào lại có hiệu suất lợi dụng năng lượng thấp như thế ."

Đường Thiên mở lớn miệng, những điều vừa nghe thấy khiến hắn phải trợn mắt há hốc mồm, hiện tượng này của Thánh vực đã hoàn toàn phá vỡ thường thức của hắn.

"Vì vậy, tốt nhất ngươi không nên trông cậy vào cái gọi là sức chiến đấu của bọn họ." Binh rất bất đắc dĩ nói.

"Tình huống không có kém như vậy chứ ? Tốt xấu gì thì nhân gia cũng là thánh giả." Đường Thiên bị kết luận của Binh làm cho giật nảy mình, lúc trước hắn định trông cậy vào đám người này để cố thủ sau đó phản công tiến vào Lam triều rồi trực tiếp tấn công hoàng tuyền.

Binh nhìn thấy vẻ mặt của Đường Thiên rốt cuộc cũng cười ha hả : "Ha ha, hù dọa được ngươi rồi. Tuy những tên gia hỏa công kích quá lãng phí nhưng khống chế năng lượng gần như đã thành bản năng hơn nữa mỗi người trong bọn họ tựa như một cái bao năng lượng hình người , quả đúng là vì tuyệt thế danh tướng như ta mà chuẩn bị."

"Các ngươi định giết vào hư không?" Tiểu Nhị nhẹ nhàng đi tới : "Lẽ nào các ngươi cho rằng chỉ dựa vào thực lực của mấy người chúng ta có thể chống lại toàn bộ Lam chu nho tộc quần?"

Những lời này của Tiểu Nhị là nói với Binh , cái tên nhị hàng kia là tên tâm thần, việc lại lập lại sai lầm đã mắc phải có thể xảy ra , nhưng Binh vốn là một gã võ tướng xuất sắc vào những thời điểm mấu chốt luôn giữ được cái đầu lạnh.

"Đương nhiên!" Chiến ý của Đường Thiên dâng trào: "Ta cùng Hạc, tiểu Húc Húc có võ hồn khế ước, bọn họ không chết! Nhất định bọn họ đang chờ ta cứu bọn họ!"

Giọng nói của hắn chắc nịch như đinh đóng cột.

Tiểu Nhị nhìn Thiên Không Hổ.

Trầm mặc trong chốc lát, một thanh âm trầm thấp vọng ra từ bên trong Thiên Không Hổ : "Một vạn năm trước ta rời khỏi chiến hữu của ta, bọn họ đã chết còn ta sống, vô số năm tháng qua ta sống trong hối hận, ta tự nói với mình tuyệt đối không bao giờ tái hiện sai lầm đó lần nữa."

"Dù chết sao ?" Tiểu Nhị nhướng nhướng bờ mi.

Binh cười khẽ , tiếng nói từ trong Thiên Không Hổ vọng ra: "Ta là võ tướng, không có mộ địa nào thích hợp hơn chiến trường . Có người sống có kẻ chết , có người thắng lợi có kẻ thất bại, ngươi cũng là ngươi, vì sao lại sinh ra , vì sao lại chết đi , tất cả đều trong lòng ngươi."

"Thật đúng là... khiến người bất đắc dĩ a." Tiểu Nhị lạnh lùng nhìn hai con nhị hàng, hắn cũng lười chẳng muốn khuyên bảo nữa, dù sao quyền chủ đạo cũng chẳng nằm trong tay mình.

"Nếu như muốn đối phó Lam chu nho ." Tiểu Nhị lấy ra một đồ vật ném cho Đường Thiên: "Loại vũ khí này tương đối hợp tay."

Đường Thiên tiếp nhận, đồ vật này một một sợi xích to cỡ cánh tay , hai đầu sợi xích là hai khỏa đồng cầu phủ đầy những mũi nhọn có hình thù kỳ lạ .

"Đồ tốt !"

Hai mắt Đường Thiên tỏa sáng , từ từ căng sợi xích ra, sợi xích có độ dài tới mười thước, hai đồng cầu hai bên lớn cỡ cái thớt cực kỳ nặng nề .Cứ cách ba tấc lại đan một thanh đoản kiếm , chỉ cần rung lên , là vô số đoản kiếm dầy đặc chi chít khua động giống như con rết vậy . Hung khí như này chỉ cần nhìn qua cũng khiến người ta cảm thấy run sợ da đầu tê dại rồi.

"Ta cũng lười đặt tên , cứ gọi là 【 rết chùy 】 đi. Đồng chùy là bí bảo Sơn án tọa , 【 toái sơn chùy 】bạch ngân giai. Cũng chỉ là mặt hàng phổ thông , ưu điểm duy nhất là nặng. Những thanh đoản kiếm này thì hỗn tạp chòm sao nào cũng có , phẩm giai đều rất thấp, thuộc tính mỗi cái không giống nhau. Ta cảm thấy binh khí như này đối phó với Lam chu nho rất không tồi . Rết chùy cần người dùng có lực lượng rất lớn, nhưng ta tin là chút ít sức lực này thì ngươi vẫn có."

Tiểu Nhị dùng cái giọng nói đầy lãnh đạm giới thiệu.

Đường Thiên vô cùng vui mừng, không thể không nói thanh binh khí này cực thích hợp để đối phó với Lam chu nho. Số lượng Lam chu nho có rất nhiều , thể hình mỗi con lại nhỏ , khả năng phòng ngự năng lượng tương đối cao nhưng thân thể lại yếu ớt.

Về phần khí lực, Đường Thiên cảm thấy toàn thân đầy lực lượng không có chỗ phát tiết !

Lúc này hắn hận không thể xông vào trong đám Lam chu nho đại sát tứ phương.

"Một thanh hung khí tốt !" Binh không khỏi tán thán, thể hình Lam chu nho nhỏ bé , cơ quan hồn giáp lại lớn như vậy ngược lại trông giống dùng nắm tay đi đánh con kiến. Còn cái rết chùy này quả giống như một cái lược lớn , có thể tưởng tượng ra một khi thi triển thì cảnh tượng đó tuyệt đối là huyết nhục tung tóe khắp nơi.

Bỗng hắn phát hiện ra điều gì đó liền quay mặt, trong tầm mắt hắn là cảnh tượng Lam triều đã lướt qua tuyến cảnh giới .

"Chuẩn bị chiến đấu!"

Hắn quát lớn một tiếng rồi bay lên thiên không.

Đám thôn dân phía dưới cũng đứng hỗn loạn khắp nơi, bọn họ được an bài trên nóc nhà, sau tường đất, tuy chằng chịt đan xen vào nhau nhưng tất cả đều có mục đích , vị trí của mỗi người đều đã trải qua an bài tỉ mỉ . Tiếc là những thôn dân đều là tay mới nhưng cũng may tuy bọn họ không phải là chiến sĩ xuất sắc nhưng đại đa số đều là thợ săn hợp cách .

Thương châu nằm ở nơi hẻo lánh , mà Hồng thảo thôn lại càng hẻo lánh thêm , hoàn cảnh sinh tồn ác liệt, đại đa số thôn dân đều lấy việc đi săn là thu nhập chính để sống.

"Chú ý vị trí của mình, không nên rời khỏi vị trí của mình ."

Binh liếc mắt nhìn Lam triều phía xa xa, địch nhân đã tiến vào phạm vi cách bọn họ hai mươi dặm. Tuy rằng đám thôn dân đã kiệt lực khắc chế nhưng Binh vẫn có thể nhìn thấy rõ vẻ kinh sợ trên mặt bọn họ.

Binh rất hiểu tân binh, sự thật là trong chiến đấu cường độ cao như vậy tân binh không có không gian để sinh tồn . Nhưng bây giờ trên tay chỉ có những lá bài này hắn không còn lựa chọn nào khác.

Viễn chiến trở thành lựa chọn duy nhất .

Một khi để Lam chu nho áp sát thì chắc chắn đám thôn dân này sẽ sụp đổ.

Bên trong Thiên Không Hổ , Binh âm thầm lắc đầu, từ khi đi theo Đường thần kinh dường như mình chưa bao giờ được đánh một trận chiến nhẹ nhàng vui vẻ thoải mái , mỗi lần chiến đấu đều vô cùng biệt khuất .

Tân binh, tân binh, tân binh, mỗi lần đều là tân binh, chẳng lẽ bởi vì trước đây mình là huấn luyện viên tân binh hay sao ? Lần này thì càng không xong rồi , ít ra tân binh còn hoàn thành được huấn luyện hằng ngày còn những thôn dân này thì đến thứ thường thức cơ bản nhất cũng không có.

Đến lúc nào mình mới có thể suất lĩnh đại quân vô địch đại sát tứ phương a...

Nhớ lại năm đó...

Được rồi, làm người vẫn phải hiện thực một chút, không đúng, làm Hồn tướng cũng phải hiện thực chút.

Nhìn Lam triều phía xa xa, Binh hít sâu một hơi, ánh mắt bỗng trở lên sắc bén hẳn , hắn vung cánh tay lên cao giọng quát: "Nhớ kỹ nội dung ta vừa mới nói lúc trước ? Tới, trước tiên chúng ta thử một lần!"

"Chuẩn bị!"

Binh ra lệnh một tiếng.

Trên người các thôn dân bố trí ở các vị trí liên tục sáng lên quang mang sáng ngời có mầu sắc khác nhau. Chỉ thấy ở các ngóc ngách của thôn trang có những quang đoàn liên tục sáng lên .

Ba động năng lượng mạnh mẽ khiến Đường Thiên không khỏi ghé mắt nhìn qua .

Cho dù những thôn dân này không có hồn vực nhưng mà ba động năng lượng mạnh mẽ như vậy thật sự quá cường hãn đủ để người cảm thấy kinh hãi a. Nếu chỉ luận cường độ năng lượng thì thánh giả Thiên lộ chắc chắn có thúc ngựa cũng đuổi không kịp .

"Rất tốt, đúng là như vậy! Chú ý khống chế năng lượng phát ra, phải đều đều, rất dễ ." Binh lớn tiếng cổ vũ đám tên thái điểu(gà mờ) này , hắn nói tiếp: "Chú ý khẩu lệnh của ta."

"Một, hai... Ba!"

Mỗi một quang đoàn liền bay ra tạo thành một đạo cột sáng bay về phía Thiên Không Hổ trên bầu trời. Đứng từ trên bầu trời nhìn xuống sẽ thấy có hơn trăm đạo cột sáng có mầu sắc khác nhau, cùng tụ lên thân Thiên Không Hổ,cảnh tượng vô cùng đồ sộ .

Vào khoảnh khắc khi năng lượng truyền đến thân thể sắc mặt Binh đột nhiên biến đổi !

Không tốt! Chơi đùa lớn quá rồi!

Bạn đang đọc Chiến Thần Bất Bại của Phương Tưởng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 99

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.