Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Những chuyện gặp được ở Tân Trịnh (2)

Phiên bản Dịch · 1034 chữ

May mà Hàn Quốc thực thi chính sách giảm sưu thuế, bớt phu dịch, chỉ trưng binh hai phần mười số dân. Người không có tước vị lại bị hạn chế số lượng đất đai được đứng tên, điều này khiến cho rất nhiều gia tộc quyền thế ở các địa phương buộc phải tìm sinh kế khác, dẫn đến việc thương nghiệp Hàn quốc vô cùng phát đạt.

Mà đối với thương nghiệp thì Hàn Quốc trưng thu thuế rất nặng!

Có điều đổi lại thì Hàn quốc sẽ sẵng sàng cung cấp sự bảo vệ cho những thương đội nước mình! Tuy rằng giá cả để thuê bảo vệ khá cao nhưng so ra lợi nhuận vẫn còn rất lớn.

Vả lại, Điền Đan hiểu rằng trong luật lệ mới ban bố gần đây của Hàn quốc quy định: đối với đất đai mới khai hoang thì trong năm năm đầu tiên người đứng tên sẽ không bị hạn chế số lượng sở hữu, theo đó cũng sẽ cho phép mua bán những mảnh đất này.

Điền Đan hiểu được ngay ý nghĩa của nó, Hàn quốc đang dùng cách này để khiến cho các gia tộc lớn rảnh rang lắm tiền ở các địa phương đi khai hoang chiếm đất thay cho quốc gia, chờ đến khi khai hoang xong thì quốc gia có thể mua lại từ tay bọn họ.

Nếu năm năm sau những gia tộc này không đạt được tước vị tương ứng để sở hữu số lượng đất đã khai phá thì hoặc là đành buông bỏ lợi ích đã chiếm được, chờ quốc gia khai thổ khuếch cương lần nữa, cứ lặp đi lặp lại như vậy. Hoặc là phải nghĩ cách lợi dụng thương đội dưới trướng của mình để lập được công lớn!

Vô hình, việc này sẽ bồi đắp nên một thế lực cực lớn. Để có thị trường càng rộng lớn, để có được đất đai càng nhiều thêm, đạt được tước vị rồi thì sẽ khao khát thăng lên tước vị cao hơn, không có tước vị thì càng khát vọng được phong tước vị.

Muốn đạt được những mục tiêu đó thì bọn họ sẽ phải thúc đẩy Hàn quốc phát động những cuộc chiến tranh không ngừng nghỉ! Trong bối cảnh như vậy, những kẻ có thế lực ở Hàn Quốc chắc chắn sẽ vô cùng khát vọng chiến tranh bởi chiến tranh sẽ liên quan mật thiết đến ích lợi của bản thân họ.

Ngay cả dân thường cũng không phải là ngoại lệ!

Đến lúc vào Tân Trịnh thành, những cảm nhận trước đó của Điền Đan càng được khắc sâu thêm.

Đường phố ngăn nắp chứng minh cho sự kiện toàn của luật pháp Hàn quốc, những dân chúng mặt mũi hồng hào chứng minh cho điều kiện sống khấm khá của bọn họ, thái độ trả lời đúng mực của thường dân khi được hỏi đường chứng minh cho sự tự tin của họ, đường phố không thấy bóng con nít chơi đùa chứng minh cho sự chú trọng của Hàn quốc với việc bồi dưỡng nhân tài.

Cảnh tượng như vậy chỉ có thể thấy được ở một quốc gia đã đạt được những thành tựu khả quan song cũng đang phát triển mạnh mẽ không ngừng.

Điền Đan thầm than trong lòng.

Chí ít thì ở Lâm Truy đâu đâu cũng thấy những người dân sắc mặt xanh xao cùng với ăn mày lang thang xin ăn.

Thoạt đầu Điền Đan không tin, một quốc gia dù có giàu mạnh đến đâu cũng phải có những dân chúng nghèo khổ, cũng phải có ăn mày ăn xin!

Lại nghĩ đến việc sau khi giành được thắng lợi ở Hán Trung, có khi Hàn quốc cố ý trưng ra dáng vẻ này cho lục quốc xem để thể hiện sự giàu mạnh của nước mình, Điền Đan bỗng nhiên hơi tỉnh ngộ!

Khi hắn sai quản gia đi "hỏi thăm", tên thường dân Hàn quốc kia nhìn hắn như nhìn thú lạ mà rằng:

- Hiện giờ vương thượng đối xử với dân chúng bọn ta tốt như thế, chỉ cần có tay có chân chắc chắn có thể ăn no thì làm sao mà thấy được ăn xin! Cho dù có đi nữa, thì kẻ đó tuyệt đối không phải người của Hàn quốc!

Quản gia lại truy hỏi đến cùng:

- Thế lỡ có kẻ ham mê bài bạc hoặc là trong nhà có người bệnh nặng thì sao, chung quy cũng sẽ có người muốn bán con bán cái để trả nợ hoặc là vay tiền chứ! Hoặc có khi là tàn tật bẩm sinh, không có năng lực lao động, những người như vậy làm sao nuôi sống bản thân được?

Vẻ mỉa mai trên nét mặt của người dân Hàn Quốc kia càng đậm hơn, nhưng lại suy nghĩ đến việc đối phương là người ngoại quốc nên vẫn tự hào mà trả lời:

- Những điều mà ngươi nói, vương thượng cùng các đại thần đã sớm liệu đến! Ở Hàn Quốc chúng ta tuyệt đối cấm việc mua bán người! Cho dù là cha mẹ bán con của mình cũng không được! Gặp trường hợp này, quan phủ quất thẳng bằng roi hoặc là phạt ba mươi gậy, rồi lại đưa đi giáo dục lao động ba năm! Kẻ tàn tật bẩm sinh thì quan phủ địa phương sẽ phụ trách giúp đỡ, cho bọn họ làm một vài việc trong khả năng của mình, chỉ cần cần cù, tuyệt đối không bị đói. Còn về đám nghiện cờ bạc phá gia thì càng dễ, đánh bạc thì lao động cải tạo năm năm, tiền nợ bài bạc của hắn quốc gia sẽ hỗ trợ một ít coi như tượng trưng, phần còn lại thì sòng bạc phải tự gánh, ai bảo sòng bạc dụ dỗ hắn lại còn cho hắn ghi nợ! Nếu trong nhà có người bị bệnh, quốc gia sẽ chữa trị, người nhà bệnh nhân có thể trả lại tiền chữa bệnh bằng cách dự chi vài năm tiền công hoặc là dùng điểm cống hiến!

Lời Nhắn Chương 451
mình sẽ mở free 4 chương tiếp theo để bù lại cho các bạn đã mua các chương bị trùng lặp nội dung
Bạn đang đọc Chiến Quốc - Nhất Thống Thiên Hạ (Bản Dịch) của Mã Trách Bất Cật Ngư
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LinhNhi.Epx
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 14

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.