Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đàn Ông Ngâm Thơ

Phiên bản Dịch · 1773 chữ

Editor: Kingofbattle.

Ngày hôm sau.

Ăn sáng xong, giọng nói của đạo diễn vang vọng khắp mấy con phố, thông báo cho mọi người tập hợp trong khách sạn, đặc biệt là Lý Đằng cùng Anna, phải chuẩn bị xuất phát đi đoàn phim địa ngục.

Những người khác nghe nói đều chạy tới, kể cả Phùng Đại Hải bị hai gã bảo an canh giữ.

Đạo diễn kéo theo một rương hành lý, bộ dạng sắp phải đi xa.

Đạo diễn dẫn theo hai gã vệ sĩ, Lý Đằng cùng Anna giống như ngôi sao màn bạc, mỗi người có thêm hai gã vệ sĩ.

Chẳng qua là mấy tay vệ sĩ này không phải bảo vệ bọn họ, mà là để canh giữ bọn họ không cho chạy trốn.

Lý Đằng cảm thấy không cần thiết phải làm vậy.

Chạy chốn ở địa phương kỳ quái này? Chạy tới đâu?

Mấy chục cái flycam bay ở trên cao, đã bắt đầu ghi hình Lý Đằng cùng Anna.

Trên mấy vách tường của khách sạn, có vài màn hình lớn sáng đèn, tiến hành phát trực tiếp toàn bộ cảnh quay hình thức địa ngục lần này, diễn viên cùng đoàn có thể thông qua màn hình lớn, bất cứ lúc nào cũng có thể theo dõi tình hình thực tế của Lý Đằng cùng Anna.

Tất cả mọi người ở đây chưa từng diễn xuất hình thức địa ngục, cũng không có ai được nhìn thấy hình thức địa ngục, đối với bọn họ mà nói, đây là lần đầu tiên bọn họ được chứng kiến cảnh người khác vật lộn trong hình thức địa ngục."

"Chúc hai người có thể bình an trở về!" Elsa cầu chúc cho hai người.

"Tốt nhất là hai người cùng về...! " Cao Phi cũng nói.

"Tiểu ca ca cố gắng lên!" Daisy lau nước mắt nói.

"Chậc chậc, hình thức địa ngục! Chúc mừng chúc mừng! Hy vọng lần sau anh còn có cơ hội ăn gà nướng." Hoàng Tấn vui vẻ chúc mừng Lý Đằng, lúc này tâm trạng của hắn rất thoải mái, suy nghĩ thông suốt, cuối cùng thì không cần gặp lại tên tra nam này.

"Tôi thì rất muốn thấy cảnh tượng kia......8 người sau cùng chỉ còn hai người bọn họ, sau đó chỉ một người có thể sống, bọn họ bắt đầu ra tay giết lẫn nhau, ha ha......" trên mặt Đỗ Khánh nở nụ cười xấu xa.

"Hừ! cẩu nam nữ ngu dốt! Liên thủ lừa tao? Giờ thì tốt rồi, cả hai cùng xuống địa ngục! Chết cũng chết chung chỗ, đúng là chó mà!" Phùng Đại Hải nguyền rủa hai người.

Một chiếc xe buýt đậu sẵn bên ngoài quán, dưới sự thúc giục của đạo diễn, Lý Đằng cùng Anna và đạo diễn đều lên xe buýt.

Sau khi vẫy tay từ biệt mọi người, tài xế đã kéo phanh đạp ga, nhanh chóng xuất phát rời khỏi tầm mắt của mọi người.

Trên đường đi Anna vẫn luôn nhìn ra ngoài cửa sổ, bộ dạng không muốn nói gì.

Lý Đằng cũng lười quan tâm, không có mở miệng.

Đạo diễn cùng hai gã vệ sĩ cũng im lặng.

Nửa giờ sau, xe buýt đã tới nơi.

Lại là một sân bay!

Sân bay này cùng loại với sân bay chuyên dụng chở hành khách ngoài đời thực.

Trong sân bay trống rỗng, chỉ có vài gã nhân viên công tác.

Máy bay đã chuẩn bị cất cánh.

Đạo diễn dẫn hai người Lý Đằng cùng Anna thông qua kiểm an, xuyên qua phòng chờ máy bay, sau đó ngồi xe đi tới máy bay, rồi bước lên.

Trong cabin trống rỗng, chỉ có vài tiếp viên hàng không.

Bởi vì cabin là trống không, đương nhiên là mọi người sẽ ngồi khoang hạng nhất.

Dưới sự sắp xếp của đạo diễn, Lý Đằng cùng Anna ngồi cạnh nhau, đạo diễn thì ngồi ở phía sau bọn họ.

Sáu gã vệ sĩ rất chuyên nghiệp mà theo dõi bọn họ sát sao, để ngăn ngừa các loại tình huống ngoài ý muốn.

Ví dụ như Lý Đằng đột nhiên nổi điên, ăn thịt đạo diễn các loại.

"Đạo diễn, nơi đây không có người khác, cô có thể tháo mặt nạ xuống rồi." Lý Đằng bắt đầu trò chuyện.

Đạo diễn không có lên tiếng, chỉ là hai mắt đang trừng Lý Đằng.

"Vẫn đeo mặt nạ không mệt mỏi sao? Tại sao cô phải đeo mặt nạ chứ?" Lý Đằng tiếp tục đặt câu hỏi với đạo diễn.

Đạo diễn chẳng thèm để ý.

"Đừng nói là......dung mạo cô rất xấu xí? Trong lòng rất mặc cảm nên đeo mặt nạ? " Lý Đằng nghĩ một chút rồi suy đoán.

Anna thấy Lý Đằng bắt chuyện với đạo diễn vốn có khinh thường, nhưng vừa nghe được lời của Lý Đằng thì không khỏi kinh hãi......Dám nói lời này với một phụ nữ, đặc biệt là người phụ nữ này còn có thể khống chế sinh tử của mình, đây là muốn muốn chết sao?

Đám người Cao Phi, Elsa đang xem trực tiếp cũng trợn trắng mắt.

Đây là Lý Đằng ngại chết không đủ nhanh? Hay là hắn cảm giác dù sao mình cũng chết, cho nên chơi liều?

"Đừng mặc cảm, lớn lên xấu xí cũng không phải lỗi của cô. " Lý Đằng tiếp tục nói.

Đạo diễn cách một lớp mặt nạ, hai mắt trừng trừng nhìn Lý Đằng.

Anna thở dài, xem ra Lý Đằng phát điên cmr.

"Dám nói chuyện với đạo diễn như vậy! ném hắn ra ngoài máy bay!" Hoàng Tấn xem trực tiếp nhịn không được mà ồn ào.

"Như vậy quá thì quá lợi cho hắn." Phùng Đại Hải thấy Lý Đằng tìm đường chết cũng lộ vẻ cao hứng.

"Đạo diễn, đừng tưởng rằng đàn ông đều thích gái đẹp, mấy cô gái xinh đẹp bình thường đều rất ngốc nghếch, đối với đàn ông mà nói cũng chỉ là bình hoa, đồ chơi mà thôi, lấy lòng các nàng, đơn giản chỉ vì muốn lừa các nàng lên giường. Mà đối với phụ nữ tài giỏi, ví dụ như nữ đạo diễn, nữ biên kịch, nữ tác giả các loại, chúng tôi sẽ tôn kính từ tận đáy lòng." Lý Đằng tiếp tục nói với đạo diễn.

Anna không biết vì cái gì, sau khi nghe Lý Đằng nói mấy đó, tự dưng có một loại xúc động muốn đấm hắn vỡ mồm.

"Ơ! Đổi từ lừa gạt sang liếm cẩu sao...? Cẩn thận liếm nhầm chỗ!" Hoàng Tấn chửi mắng.

"Đạo diễn cũng không phải trẻ con 3 tuổi, sẽ bị mấy câu của hắn lừa gạt?" Đỗ Khánh cũng không cho là đúng.

"Cậu còn không câm miệng thì tôi sẽ ném cậu xuống máy bay!" Quả nhiên đạo diễn đã mở miệng, rất là chướng mắt Lý Đằng.

"Đừng, tôi chỉ thưởng thức cô, không có ý gì khác." Lý Đằng đành phải im miệng.

"Tôi phát hiện tên này rất thích ăn đòn! Làm sao mà anh có thể sống đến giờ?" Anna thấy Lý Đằng chủ động trêu chọc đạo diễn, thậm chí cười nhạo đạo diễn xấu xí, tự ti các loại, trong lòng rất là bội phục.

Ít nhất trong mấy đoàn phim nàng từng tham gia, không có một diễn viên nào dám nói chuyện như vậy với đạo diễn.

Cho dù muốn bợ đít lấy lòng, thì rốt cuộc Lý Đằng anh có hiểu tâm lý của phụ nữ hay không? Nói một phụ nữ xấu, nói phụ nữ tự ti, đó là tối kỵ hàng đầu của phụ nữ, tiếp theo dù anh có nói gì cũng không thể bù đắp lại!

"Cô cho rằng tất cả phụ nữ đều giống cô sao? Đạo diễn chẳng giống cô đâu, nàng là người phụ nữ có tài hoa, có cá tính, có tư tưởng, hơn nữa nàng biết rõ tôi là người đàn ông hiền lành, chính trực, thẳng thắn, chân thành, tôi thưởng thức người phụ nữ giống nàng, nàng cũng rất thưởng thức người đàn ông như tôi."

"Tảo mi tài tử bút linh lung,

Thoa lạp tầm thi bạch tuyết trung,

Nhứ bất triêm nê tâm dĩ lão,

Nhâm tha phong điệp tiếu đông phong."

"Giữa tôi và nàng có cùng tần số cộng hưởng, đừng nhìn nàng đeo mặt nạ, ngay khi tôi nhìn thấy đôi mắt của nàng, tôi có thể hiểu rõ nội tâm của nàng, cảm nhận được nàng rất cô đơn và kiêu ngạo. Loại ăn ý giữa tôi và nàng, người bình thường sẽ xem mà không hiểu, tôi cũng khinh thường giải thích cho loại người tầm thường." Lý Đằng trả lời Anna.

"Anh......" Anna đột nhiên phát hiện, nàng cũng hết cách nói chuyện bình thường với Lý Đằng. Anh thè lưỡi liếm cẩu đạo diễn cũng thôi đi, tôi biết anh muốn gì, nhưng anh cũng đừng lấy tôi làm đá kê chân chứ?

"Quá xấu hổ!" Cao Phi xem trực tiếp mà che kín mặt.

"Ha ha......" Cô gái tri thức Elsa cười to.

"Đậu móa! Đây là lần đầu lão tử nhìn thấy người mặt dày như vậy! Người khác có thưởng thức mày hay không, là do mày định đoạt sao? Đời này loại người mà lão tử hận nhất chính là tra nam sơ hở một tí là ngâm thơ! Đồ đê tiện! " Phùng Đại Hải xem trực tiếp nghe được mấy lời của Lý Đằng liền tức giận đến mắng to.

"Đúng vậy! Hắn đúng là ti tiện đến cực hạn...! Tôi cũng không biết phải hình dung loại người này thế nào, còn dám cua đạo diễn! Hơn nữa thủ đoạn cực cao! Nói hắn là tra nam cũng chưa hết giận." Hoàng Tấn hùa theo Phùng Đại Hải.

Tuy rằng giữa Phùng Đại Hải và Hoàng Tấn có mâu thuẫn rất sâu, nhưng mà lập trường đối với Lý Đằng thì có chung quan điểm.

"Đừng có gấp, có lẽ đạo diễn đã rất tức giận, chẳng qua là không có bộc phát thôi? khẳng định phía sau có trò hay xem." Đỗ Khánh khuyên hai người vài câu.

"Lão tử chỉ sợ đạo diễn bị ngu muội, bị lừa gạt bởi vài câu thơ của tiểu tử kia." Phùng Đại Hải lộ vẻ phiền muộn.

Đàn ông biết ngâm thơ thật là đáng sợ, điều này khiến cho Phùng Đại Hải nhớ lại vợ cũ của hắn.

Bạn đang đọc Chiến Lật Cao Không (Dịch) của Áo Bỉ Gia
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi zxvgvádgvadg
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 4
Lượt đọc 173

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.