Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

7 : Bỗng Nhiên Nổi Tiếng (1)

1612 chữ

Ba tháng trôi qua rất nhanh, Diệp Tịnh Vũ mỗi ngày sau khi làm xong những công việc nặng nhọc mà Bạch Vân sơn trang an bài thì lại chăm chỉ luyện tập các loại quyền pháp như Vĩnh Xuân quyền, Tiệt Quyền đạo, Thiếu Lâm trường quyền, Hồng quyền, thậm chí ngay cả Thái Cực quyền cũng không bỏ qua. Chỉ có điều những thứ hắn luyện đều là nhờ xem trên tivi mà thôi, căn bản không thể biết được những tinh túy trong đó.

Chẳng qua, hắn làm vậy là để mê hoặc Tần Minh Long mà thôi. Dù sao hắn cũng đã ký kết thư sinh tử quyết đấu. Nếu mà không biểu hiện tích cực một chút thì Tần Minh Long làm sao tin tưởng được? Không chừng còn cho rằng hắn đang có âm mưu gì đó.

Kết quả đúng như hắn dự đoán, Tần Minh Long quả thực phái một người quan sát Diệp Tịnh Vũ, phát hiện hắn mỗi ngày đều liều mạng luyện tập, trái lại còn khiến Tần Minh Long yên lòng hơn. Trong mắt Tần Minh Long, những chiêu thức của Diệp Tịnh Vũ chẳng qua là chỉ là khoa tay múa chân mà thôi, căn bản không có chút lực sát thương nào, hắn vẫn cho rằng Diệp Tịnh Vũ khiêu chiến với mình chẳng qua là bị dồn đến đường cùng, bất đắc dĩ mới phải làm như vậy, sau khi biết rõ sinh tử quyết đấu không phải là trò đùa thì mới cảm thấy hối hận, suốt ngày không ngừng luyện tập. Để chứng tỏ bản thân rộng lượng, Tần Minh Long thậm chí còn cố ý phân phó đám hạ nhân chiếu cố, để Diệp Tịnh Vũ được ăn uống thật tốt, đến lúc thắng hắn, không phải chứng minh mình rất hào phòng hay sao?

Cũng bởi vì sự rộng lượng của Tần Minh Long mà Diệp Tịnh Vũ không cần tiếp tục ngủ ở phòng chứa củi và gặm bánh bao với húp cháo nữa, thức ăn của hắn hiện nay cũng không khác gì thức ăn của đệ tử Bạch Vân sơn trang chính thức.

Đối với một tên ăn chơi trác tác mà nói thì cuộc sống như vậy có lẽ vẫn còn hơi kém một chút. Thế nhưng, Diệp Tịnh Vũ cũng không phải là một kẻ ăn chơi trác tán, nói cho cùng thì hắn vẫn là một tên lưu manh, ngay cả bánh bao và cháo đều đã từng ăn qua nói gì đến những thứ khác?

Bởi vậy, Diệp Tịnh Vũ rất hài lòng với cuộc sống hiện nay, ban ngày trước ánh mắt của bao nhiêu người, đem những chiêu thức trong phim ra đùa giỡn, đến đêm thì âm thầm ngồi trong phòng của mình tu luyện Phách Nguyên Quyết.

Không thể không nói Phách Nguyên Quyết quả đúng là một bộ công pháp bá đạo và cao minh. Võ giả chỉ có thể hấp thu linh khí thuần khiết trong thiên địa để mở rộng kinh mạch cho bản thân, sau đó mới lại chuyển hóa thành chân khí. Còn Phách Nguyên Quyết thì không chỉ hấp thu các loại linh khí trong thiên địa mà còn hấp thu các loại năng lượng khác, sau đó dẫn toàn bộ thông qua giới chỉ trước ngực chuyển hóa toàn bộ thành lực lượng tinh thuần đưa vào thân thể.

Chỉ có điều, lúc vừa mới bắt đầu tu luyện, tốc độ tu luyện của Diệp Tịnh Vũ cũng không nhanh lắm, những năng lượng kia giống như những chiếc xe đi trên đường một chiều, không ngừng chen chúc nhau, khiến Diệp Tịnh Vũ phải hao tốn mất mười ngày mới có thể thuận lợi luyện hóa Anh phách của Hải Để luận. Sau này một đường mới biến thành hai đường, tốc độ tu luyện cũng vì vậy mà tăng gấp đôi.

Thế nhưng, Diệp Tịnh Vũ phải mất hơn hai mươi ngày mới luyện hóa xong Tinh phách, tức là gấp đôi thời gian luyện hóa Anh phách.

Đây là thành tích tháng đầu tiên của Diệp Tịnh Vũ, Tinh phách và Anh phách làm chủ thân thể. Luyện hóa hai phách này thành công khiến Diệp Tịnh Vũ cảm thấy khí lực và tinh thần của bản thân tiến bộ rõ rệt, tầm nhìn và tri giác cũng tăng lên rất nhiều. Mặc dù không biết tiến bộ đến trình độ nào, nhưng hắn biết mình đã không còn là thiếu gia yếu đuối trước kia nữa rồi. ]

Sau khi thuận lợi luyện hóa Tinh phách tốc độ tu luyện đề cao trên diện rộng, từ hai đường thành bốn đường, tốc độ nhanh hơn gấp mấy lần, nhưng không biết tại sao lúc kỳ hạn ba tháng sắp hết thì Diệp Tịnh Vũ mới thuận lợi luyện hóa xong Lực phách.

Nói cách khác mỗi một phách hắn luyện hóa thành công thì tốc độ tu luyện lại tăng thêm vài phần, thế nhưng độ khó mỗi phách cũng tăng gấp nhiều lần, thời gian luyện hóa càng lúc càng lâu.

Hơn nữa, hắn vốn cho rằng sau khi luyện hóa Tinh phách và Anh phách thì sẽ luyện hóa Trung Xu phách của Tề luân, không nghĩ rằng lại nhảy vọt, trực tiếp tu luyện Lực phách của Tâm luân.

Trung Xu phách là trung tâm của bảy phách, Diệp Tịnh Vũ mơ hồ cảm thấy đây chính là phách luyện hóa cuối cùng.

Sau khi luyện hóa Lực phách, Diệp Tịnh Vũ rõ ràng cảm thấy khí lực của mình lớn hơn rất nhiều, toàn thân tràn đầy lực lượng, dường như tùy thời đều có thể bạo phát. Hắn từng lén kiểm tra lực lượng của mình, phát hiện lúc này có thể dễ dàng nâng một tảng đá mấy trăm cân ở dưới chân núi.

Có thành tựu như vậy, Diệp Tịnh Vũ hoàn toàn tự tin với trận quyết chiến sinh tử sắp đến. Cho dù bản thân không biết bất cứ chiêu thức võ công nào nhưng thân thể nhanh nhẹn và lực lượng cường đại hơn người bình thường gấp mấy lần, việc đối phó với Tần Minh Long cũng hoàn toàn nắm chắc phần thắng.

Dù sao Tần Minh Long cũng không phải là hạch tâm đệ tử của Bạch Vân sơn trang, hơn hai mươi tuổi thì hắn có thể làm được chuyện gì?

Hôm nay chính là ngày ước định quyết chiến của Diệp Tịnh Vũ và Tần Minh Long, địa điểm chính là quảng trường hôm đó Diệp Tịnh Vũ từng đến.

Lúc này, trên quảng trường sớm đã tụ tập rất đông người, đây đều là những đệ tử của Bạch Vân sơn trang, thậm chí ngay cả trưởng bối của Bạch Vân sơn trang cũng có rất nhiều người xuất hiện. Cũng không biết trong lòng bọn họ nghĩ gì mà người nào trên mặt cũng đều treo nụ cười hứng thú.

Lúc Diệp Tịnh Vũ đi đến quảng trường, chứng kiến khung cảnh như vậy, trong mắt lóe lên vẻ nghi hoặc. Theo hắn, Tần Minh Long căn bản chỉ là một tiểu nhân vật, mà bản thân hắn thì ngay cả tiểu nhân vật cũng không phải, như thế nào lại có nhiều người đến xem như vậy?

Hắn cũng không biết rằng sinh tử quyết đấu mặc dù là loại phương thức giải quyết ân oán được cả Đấu Hồn đại lục công nhận, thế nhưng Bạch Vân sơn trang nhiều năm qua chưa từng có người nào dùng phương thức quyết đấu này, dù sao không phải đến lúc vạn bất đắc dĩ, có ai lại muốn đề xuất sinh tử quyết chiến cơ chứ?

Chỉ có loại trẻ tuổi thiếu suy nghĩ như hắn mới có thể đề xuất sinh tử quyết chiến mà thôi. Chẳng qua, cho dù là sinh tử quyết chiến của tiểu nhân thì vẫn có chút kích thích, mà mọi người căn bản đều là những sinh vật thích những chuyện kích thích. Các trưởng bối ngày thường rảnh rỗi không có chuyện gì làm tự nhiên cũng đến xem náo nhiệt. Trong mắt họ, Diệp Tịnh Vũ và Tần Minh Long chẳng qua đều là đối tượng dùng để tiêu khiển mà thôi.

Cũng không quản những người chung quanh, Diệp Tịnh Vũ tràn đầy tự tin hướng đến giữa lôi đài trên quảng trường đi đến. Lúc này, Tần Minh Long một thân khoác áo võ sĩ màu đen đang đứng ở nơi đó, vẻ mặt tươi cười, nhìn về phía Diệp Tịnh Vũ, trong mắt tràn ngập sự khinh thường. - Ngươi thật muốn cùng Minh Long sư huynh quyết đấu sao?

Lúc Diệp Tịnh Vũ sắp lên đài, bỗng có một thanh âm lo lắng truyền đến.

Diệp Tịnh Vũ quay đầu lại liền nhìn thấy tên mập lúc trước từ trong đám người chui ra, vẻ mặt lo lắng hướng về phía mình hỏi.

- Ừm….

Diệp Tịnh Vũ không biết tại sao chỉ mới gặp mặt vài lần mà tên mập lại lo lắng cho mình, thoải mái gật đầu.

- Nhưng ngươi căn bản không phải là đối thủ của hắn, ngươi đến đó chẳng khác gì nộp mạng…

- Ha ha, tin ta đi, ta nhất định sẽ thắng.

Không đợi tên mập nói xong, Diệp Tịnh Vũ đã mỉm cười cắt lời, nói xong lại lấy tay vỗ vai tên mập một cách thân mật, sau đó dưới ánh mắt khinh thường của mọi người nhảy lên lôi đài.

Bạn đang đọc Chiến Hồn Thần Tôn của Vẫn Lạc Tinh Thần
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TiểuBạchLong
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 165

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.