Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thú Vương

Phiên bản Dịch · 1515 chữ

Người phụ nữ này có khí chất vô cùng quyến rũ. Mọi cử động đều tràn đầy vẻ quyến rũ của sự trưởng thành. Con ngươi màu bạc, mắt phượng xinh đẹp, sống mũi cao, đôi môi đỏ thẫm và một nốt ruồi duyên xinh đẹp giữa đôi môi đỏ mọng kia. Những thứ đó đã khiến cho nàng có khí chất vô cùng.

Nhưng đó lại không phải là những điều mà Oliver quan tâm. Thứ mà hắn quan tâm đó là người phụ nữ này đang cầm một cây trượng dài màu tím. Trên đầu pháp trượng được khảm một viên đá quý màu đỏ, bên trên đang tụ tập năng lượng.

Pháp lực cao, thuộc tính nguyên tố cũng cao, người phụ nữ này là Thi pháp giả. Oliver bỗng cảm thấy yên tâm hơn. Có Thi pháp giả ở đây thì lo gì không thắng cơ chứ?

- Boris tiên sinh, mau phát động tấn công càng sớm càng tốt. Ta đã cảm nhận được năng lượng Hỗn Độn, là Vạn Ma Nham! Có Vạn Ma Nham ở gần đây, Liệp Ma Nhân sa đọa sẽ khởi động Vạn Ma Nham để kêu gọi càng nhiều Dã Thú Nhân hơn!

Nữ Thi pháp giả hoàn toàn không để ý đến thương nhân đế quốc. Nét mặt của nàng rất lạnh lùng, vừa mở miệng ra đã là giọng điệu ra lệnh. Nhưng thủ lĩnh Dong binh đoàn lại vẫn cung kính nói.

- Vâng, thưa nữ sĩ Trovik.

- Cẩn thận sau lưng! Dã Thú Nhân rất thích đánh bọc và phục kích!

Nói xong, nữ Thi pháp giả liền bắt đầu niệm chú, chuẩn bị thi triển pháp thuật. Pháp lực màu xanh da trời đang hội tụ lại trên thân thể của nàng. Thấy vậy, thủ lĩnh Dong binh đoàn không còn do dự nữa mà vẫy tay ra lệnh.

- Tấn công!

- Đã rõ!

Các dong binh ở hàng sau dương cung lên bắn. Còn các tên dong binh ở phía trước đã bắt đầu chiến đấu nảy lửa với những con Liệt Giác Thú kia. Đám Liệt Giác Thú xếp thành hàng, có không ít Liệt Giác Thú đã bị bắn trúng rồi ngã quỵ xuống đất khiến đội hình trở nên hỗn loạn. Dong binh lợi dụng tình thế lao vào trong đàn thú rồi đánh tay đôi với bọn chúng. Tiếng la hét thảm thiết và tiếng gầm rú không ngừng vang vọng bên tai.

- Hàn Băng Hộ Thể!

Sau khi trận chiến tay đôi bắt đầu, pháp thuật của nữ Thi pháp giả cũng tiến đến. Tinh thể rắn màu trắng giống như băng sương bỗng xuất hiện trên cơ thể của những người dong binh. Khi ngọn giáo của Liệt Giác Thú đâm vào những tinh thể băng sương này thì đã bị bật ra. Những người dong binh đắc ý cười. Một tên dong binh dùng khiên chặn ngọn giáo lại rồi giơ trường kiếm xuyên thẳng vào đầu của Liệt Giác Thú. Sau đó hắn đã đã văng nó ra xa. Một con Liệt Giác Thú thừa cơ đã đâm trường mâu trong tay về phía sườn của hắn nhưng lại bị tinh thể băng sương đánh bật ra. Tên dong binh này còn có thời gian dùng tấm khiên phá tan một con Thế Đao Thú đang nhào đến rồi mới giơ trường kiếm đối đầu với con Liệt Giác Thú kia.

- Ngươi qua đây đi.

Đôi khi thứ khiến cho con người sợ hãi không phải là thứ gì khác mà chính là nỗi sợ của bản thân. Ma pháp là một sức mạnh vô hình, đồng thời cũng là một sức mạnh vô cùng mạnh mẽ. Đám Liệt Giác Thú thấy mình không thể gây tổn thương cho những con người này bèn kêu lên một tiếng rồi quay đầu chạy trốn.

Tình trạng tương tự cũng xảy ra ở nhiều nơi trên chiến tuyến. Dưới sự tấn công của dong binh, những con Liệt Giác Thú trở nên hỗn loạn, chạy thoát khắp nơi. Nhuệ khí của Dong binh đoàn càng lúc càng cao, đuổi theo chém giết kẻ thù đang chạy trốn. Nhưng mà thủ lĩnh Dong binh đoàn lại hét lên.

- Đừng đuổi theo nữa, đừng đuổi theo quá xa.

Mệnh lệnh của thủ lĩnh vẫn còn có tác dụng, các dong binh không còn truy đuổi nữa. Nhưng khi bọn họ đang chuẩn bị rút lui thì sâu trong rừng rậm đã truyền đến tiếng bước chân nặng nề và tiếng rống gầm lớn hơn.

“Gào gào gào!”

Một sinh vật khổng lồ nửa người nửa thú lao ra khỏi khu rừng rồi xuất hiện trước mặt mọi người. Nó có thân thể cao gấp đôi người bình thường, tay cầm một chiếc rìu lớn, trên đầu mọc ra chiếc sừng dài như sừng dê, phía dưới là một khuôn mặt dã thú, thân hình cường tráng và móng guốc khổng lồ. Hơi thở nóng hổi không ngừng tỏa ra từ lỗ mũi. Nó khinh thường nhìn những con Liệt Giác Thú đang chạy trối chạy chết rồi thản nhiên tóm lấy một con Liệt Giác Thú đang chạy trốn và xé nó thành hai nửa.

Thi thể bị ném xuống đất, Chiến Khuyển Hỗn Độn và Thế Đao Thú cùng nhau tiến lên và nuốt chửng máu thịt của Liệt Giác Thú này ngay lập tức.

- Là Thú Vương! Là Thú Vương!! Rút lui, mau lùi lại, sắp xếp đội hình!

Thủ lĩnh Dong binh đoàn thấy vậy thì hoảng hốt, không ngừng hét lên. Hắn giơ chiếc rìu lớn của mình lên rồi sẵn sàng chiến đấu.

Dong binh nhanh chóng lùi lại phía sau. Những sinh vật nửa người nửa thú hết tên này đến tên khác lao ra khỏi khu rừng. Mặc dù bọn chúng không có cơ thể cao lớn và cường tráng giống như Thú Vương nhưng cũng cao hơn ba mét. Đám Dã Thú Nhân cười lạnh rồi xông vào chiến trường. Mặt đất hơi rung lên, dường như cũng sợ hãi những nguồn tai họa này.

- Đó là Giác Thú, bọn chúng đều là những chiến sĩ mạnh mẽ, là chiến lực chủ yếu của bộ lạc Dã Thú Nhân!

Oliver lui về một phía rồi thầm mặc niệm. Thương nhân đế quốc lùi về phía nữ Thi pháp giả kia. Bên đó có nhiều người.

Bây giờ, chỉ có Thi pháp giả mới có thể khiến cho Oliver có cảm giác an toàn mà thôi.

Vì truy đuổi quá xa, tên dong binh vừa rồi còn tỏ vẻ đắc ý lại rút lui chậm nhất. Hắn vừa chạy vừa nghe thấy tiếng gió bên tai, khi hắn quay đầu lại thì cảm thấy toàn thân ớn lạnh. Thú Vương kia đã đến trước mặt hắn rồi.

Một chiếc rìu lớn quét ngang qua khiến hắn ta phải giơ chiếc khiên lên chặn lại. Kết quả là, chiếc khiên bị vỡ thành hai nửa, tên dong binh thét lên thảm thiết, bay ra xa mấy mét rồi mới rơi xuống đất.

- Tay ta bị đứt rồi, tay ta bị đứt mất rồi! Mau cứu ta với, ai đó đến cứu ta với!

Cánh tay trái của dong binh đã bị biến dạng nghiêm trọng. Hắn nửa ngã nửa ngồi trên mặt đất rồi không ngừng lùi về phía sau. Thủ lĩnh Dã Thú Nhân cười gằn rồi càng lúc đến càng gần.

Khi nó sắp chặt đầu tên dong binh kia thì thủ lĩnh Dã Thú Nhân lại cảm giác được nguy hiểm, nó vô thức giơ rìu lên cản lại.

- Hàn Băng Tiễn!

Một giọng nói vang lên. Thủ lĩnh Dã Thú Nhân đã bị đóng băng.

Nhưng đáng tiếc nó chỉ bị đóng băng trong vòng hai giây mà thôi. Thủ lĩnh Dã Thú Nhân gầm lên giận dữ, băng sương trên người hắn lập tức vỡ tan. Nó đè tên dong binh không ngừng giãy giụa xuống rồi vung rìu. Một cái đầu bay xoẹt qua không trung.

Nó nhìn về phía nữ Thi pháp giả với vẻ mặt u ám đang bị Dong binh đoàn quay quanh. Nó chỉ về phía nàng rồi gọi bầy đàn của mình.

- Tiêu diệt... Nữ... Thuật sĩ...

- Ngươi đóng băng ta... Ta muốn mạng của ngươi!

Thủ lĩnh Dã Thú Nhân trực tiếp bốc trái tim của tên dong binh ra khỏi lồng ngực, trái tim vẫn còn đang đập một cách yếu ớt. Thủ lĩnh Dã Thú Nhân cắn đứt một nửa trái tim, máu đỏ nóng rực bắn tung tóe khắp mặt. Nó thỏa mãn cắn nuốt, khung cảnh khiến cho người khác không rét mà run.

“Hống hống hống hống!”

Nói xong, tiếng gào thét của thủ lĩnh Dã Thú Nhân vang vọng khắp rừng, làm rung chuyển vô số tuyết rơi. Những con Liệt Giác Thú đang chạy trốn nghe thấy tiếng gọi của thủ lĩnh bỗng xoay người quay lại tham gia cuộc chiến rồi đánh lùi Dong binh đoàn.

Dịch: Thảo Hiền

Biên: Khangaca

Bạn đang đọc Chiến Chùy Thần Tọa (bản dịch) của Hán Triều Thiên Tử
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Khang_a_ca
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 52

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.