Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phương Thiên Chi, biệt danh 'Chó giữ cửa' 2

Phiên bản Dịch · 1212 chữ

Chương 10: Phương Thiên Chi, biệt danh 'Chó giữ cửa' 2

Người dịch: PrimeK

“Đặc thù chỗ nào?”

Nói như vậy đi, số khác có thể chuyển đổi giữa những người khác nhau, nếu trống số đó, chỉ cần có thực lực, được tán thành, người mới có thể thế vào chỗ ấy. Nhưng ba số này, cố định cho ba đại gia hưởng quyền riêng”.

Trần Tông trong lòng khẽ động: "Cho nên số 039, có thể không chỉ một người, đúng không?"

“No,no,no, một người thôi, anh có thể hiểu là, số này là cho một công ty, nhưng người lĩnh số này là đại diện pháp nhân”.

Xem ra, người con gái ở nhà ga kia không phải số 039, cô ta chỉ là thuận miệng bịa chuyện.

Số chuyên dụng cho 3 đại gia, sau lưng tất nhiên có bối cảnh, bất quá Trần Tông không có hứng thú truy vấn những thứ này, anh thử dò hỏi: "Anh nghe nói qua tên của ông Trần Thiên Hải không? Nghe nói trước đây mang số 027”

Nhan Như Ngọc giơ tay ngăn cản: "Đừng hỏi tôi, tôi không quen với hội viên, tuy rằng số của tôi tương đối tôn quý, nhưng tôi cũng là lần đầu tiên tham dự, cái hiệp hội rách này, chọn cái nơi quỷ gì thế không biết..."

Đang nói, di động đổ chuông, Nhan Như Ngọc bấm máy, hướng Trần Tông làm thủ thế, ý bảo anh im lặng.

Nhìn ra được anh ta là người quen ra lệnh.

Trần Tông không lên tiếng, nghe anh ta nói chuyện qua điện thoại.

“Alo, con tới rồi. Ba yên tâm, Tam lão và Lý Bảo Kỳ đều đi lo lót rồi, sáng sớm không tiện, hẹn hôm khác nói chuyện, con biết, biết”.

Gọi xong, anh lại chuyển hướng sang Trần Tông.

A, đúng, nơi quỷ quái này, không nói đến việc không có sân bay, ngay cả tàu cao tốc cũng không có, chỉ có tàu hỏa, thời đại này còn phải ngồi tàu hỏa"

Trần Tông thầm nghĩ, đến cái vùng khỉ ho cò gáy này có tàu hỏa đã là phúc tổ lắm rồi.

Nhan Như Ngọc: "Tôi thuê xe từ ga tàu cao tốc gần nhất tới đây, ba tiếng đồng hồ, xương cốt đều rã rời, đến nơi vẫn không thể nghỉ ngơi, phải đi xã giao trước..."

Thân thể anh ta chậm rãi trượt đi, yếu ớt kéo chăn đắp lên người: "Quá mệt mỏi, tôi thật sự muốn nghỉ ngơi..."

Nghỉ ngơi thì nghỉ ngơi đi, có ai ngăn cản anh đâu.

Trần Tông thuận miệng nói một câu: "Có hội viên trên đường tới đây thì bị điên, anh nghe nói chưa?"

Nhan Như Ngọc sửng sốt một chút, giây tiếp theo, từ trên giường ngồi dậy, vẻ mặt hưng phấn "Nếu anh nói cái này, tôi sẽ không buồn ngủ nữa": "Ai, ai điên đấy?"

Trần Tông bị phản ứng này của anh ta làm cho hoảng sợ, dừng một chút mới nói: "Chính là một nữ hội viên”.

Anh kể sơ lược chuyện xảy ra trên tàu hỏa, đơn giản chính là người này trước khi đi ngủ thì rất bình thường như cân đường hộp sữa, trong lúc ngủ bỗng nổi điên, dù chỉ kể mấy câu nhưng Nhan Như Ngọc nghe đến say sưa, cuối cùng thì thào: "Nổi điên... Đột nhiên nổi điên, có chút kỳ quái."

Lại hỏi Trần Tông: "Người đàn bà này bao nhiêu tuổi?”

Trần Tông không quá xác định: "50, 60 tuổi”.

Nhan Như Ngọc cầm lấy điện thoại, chấm chấm vào màn hình, miệng lẩm bẩm: "Nữ... giới tính nữ, tuổi chọn... 45 đến 65, sắp xếp... theo thứ tự số hội viên từ nhỏ đến lớn, được, có tổng cộng 7 người!”

Anh ta duỗi dài cánh tay, đem màn hình điện thoại di động hướng về phía Trần Tông: "Nào, gạt sang phải để xem từng ảnh, nhìn xem là ai?"

Thật trùng hợp, không cần gạt tiếp mà chính là tấm thứ nhất luôn.

Số 013, Phương Thiên Chi.

Nhan Như Ngọc cũng không nghĩ tới nhanh như vậy đã tìm được người, anh nhìn đi nhìn lại ảnh chụp của Phương Thiên Chi: "Người này tôi không biết, nhưng số này... nghe nói, bà ta điên rồi, ừm, trên đường tới đây thì bị điên... có chút thú vị."

Anh một lần nữa kéo chăn nằm thẳng, miệng vẫn lẩm bẩm: "Có chút thú vị”.

Trần Tông kỳ quái: "Thú vị ở chỗ nào?”

Nhan Như Ngọc "He he" cười một tiếng: "Phương Thiên Chi, biệt danh trong hội là" Chó canh cửa ".

Không vội, tối về nghiên cứu, Trần Tông liếc về phía di động của Nhan Như Ngọc: "Trên di động của anh, là có hệ thống nội bộ sao?

Hai mắt Nhan Như Ngọc đều nhắm lại, lại chậm rãi mở ra, sắc mặt đột nhiên có chút cảnh giác: "Anh có ý gì? muốn xem nữ hội viên hiệp hội, còn muốn phải 'trẻ'? Anh Trần à, không phải là vòng bạn bè của anh quá hạn hẹp đấy chứ, đến’Hội người đá’ để tìm đối tượng chứ?" Không có, không xem được, tư liệu của nữ hội viên trẻ tuổi, đều luôn được bảo mật.

Huyệt thái dương của Trần Tông đập thình thịch, tim cũng đập thình thịch.

...............

Khoảng chín giờ, Nhan Như Ngọc ngủ say như chết, Trần Tông xuống tầng ăn điểm tâm.

Anh cố ý chọn giờ này, giờ này người đến ăn nhiều nhất, nếu khách sạn được "Hội người đá" bao trọn, vậy người ra vào trong nhà hàng, hẳn là tuyệt đại bộ phận đều là hội viên.

Tính chất của "Hội người đá" không rõ ràng, trước khi không có chuyên gia kết nối, quan sát thêm chút là cần thiết. Nói đi cũng phải nói lại, mặc dù có chuyên gia kết nối, đối phương nhất định sẽ nói thật sao?

Vẫn là phải dựa vào chính mình, nhìn nhiều, nghe nhiều, quan sát nhiều là trên hết.

……

Trong nhà hàng không ít người, nhưng có thể nhìn ra được, hội viên cũng không quen thuộc lẫn nhau: có vài người sẽ tụ tập ở một chỗ nói chuyện, có vài người khách khí mà xa cách gật đầu thăm hỏi, còn có một số người độc lai độc vãng, mặt lạnh như tiền.

Trần Tông nâng đĩa thức ăn, chăm chú hóng chỗ hội viên đang trò chuyện.

Trước tiên dừng lại ở quầy trứng chiên, hai ông già xếp hàng, một người trong mắt khiếp sợ một người vẻ mặt thổn thức.

“Viêm mù chết rồi hả? Chuyện khi nào thế?”

Bảy tám năm trước.

Thật đáng tiếc, đôi mắt kia của ông ta có thể nhìn thấy ngọc quý, độc nhất vô nhị! Chưa truyền nghề cho ai hả?

Nghe nói ông ta có một đứa cháu gái, cũng có tiếp xúc qua, cô ta không làm nghề này mà cùng người khác mở tiệm cơm. Hết cách rồi, nên số chuyển cho người mới.

Hai người tiếp tục thở dài thườn thượt, Trần Tông bất động thanh sắc rút lui.

Bạn đang đọc Chiếc Lồng Xương Thịt-Vĩ Ngư của Vĩ Ngư
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi 0904253568
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.