Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tông Sư Động Phủ

Phiên bản Dịch · 2093 chữ

Thiên Địa Linh Hỏa sinh ra tại Thiên Địa, mặc dù không có linh trí, nhưng tự có bản năng tự vệ, hai loại hỏa cảm nhận được đối phương phát ra cỗ khí tức kia có thể uy hiếp tự thân, lập tức oanh đâm vào cùng một chỗ.

Bên trong biển lửa to lớn, Kim Ô Hỏa Liên hóa thành vô số Kim Ô giương cánh bay lượn, điên cuồng thôn phệ Thanh Nguyệt Diễm, Thanh Nguyệt Diễm tựa như cảm nhận được một cỗ uy hiếp cường đại, hóa thành một vòng thanh sắc nguyệt lượng, thanh sắc quang mang lưu chuyển, phảng phất vạn pháp bất xâm, đem vô số Kim Ô ngăn cản bên ngoài.

- Quả nhiên là năng lực tịnh hóa!

Diệp Thần hít sâu một cái, hắn có thể rõ ràng cảm giác được, một sát na Thanh Nguyệt Diễm hỏa diễm bị Kim Ô thôn phệ kia, kém chút mất đi liên hệ cùng với mình.

Loại năng lực này của Kim Ô Hỏa Liên cực kỳ quỷ dị, vượt xa dự liệu của hắn, còn tốt hắn bây giờ nắm giữ thực lực đến gần vô hạn Hư Linh cảnh, bằng không hậu quả khó mà lường được.

Trong lúc nhất thời, Thanh Nguyệt Diễm cùng Kim Ô Hỏa Liên giằng co tại cùng một chỗ, hư không bị một phân thành hai, một bên là Kim sắc hỏa diễm, một bên khác là Thanh Sắc Hỏa Diễm, bất quá có thể rõ ràng nhìn thấy Kim Ô Hỏa Liên áp chế Thanh Nguyệt Diễm.

Trong lòng Diệp Thần có chút sốt ruột, Thanh Nguyệt Diễm bây giờ vẻn vẹn chỉ là Huyền Hỏa đỉnh phong hỏa diễm, không cách nào hiện ra chân chính thực lực của nó, mà Kim Ô Hỏa Liên lại nắm giữ thực lực Địa Hỏa đỉnh phong hỏa diễm, tiếp theo như thế, đến lúc đó có thể không phải là Thanh Nguyệt Diễm thôn phệ Kim Ô Hỏa Liên, mà là Kim Ô Hỏa Liên tịnh hóa Thanh Nguyệt Diễm.

- Thanh Nguyệt Diễm sớm đã cùng Thần Hồn của ta hòa làm một thể, vô luận như thế nào đều phải liều mạng một lần.

Lông mày Diệp Thần nhíu lại, trên mặt lộ ra thần sắc kiên quyết.

Rầm rầm rầm ~

Lúc này, hư không đột nhiên liên tục nổ vang, chỉ thấy vô tận lập lòe Kim Liên nở rộ, hừng hực thế lửa gào thét tứ phương, vô số Thanh Sắc Hỏa Diễm bị chôn vùi, Thanh Nguyệt Diễm tựa như nhận trọng thương, quang mang của Bản Thể của nó bỗng nhiên ảm đạm xuống.

Sắc mặt Diệp Thần trắng bệch, một ngụm nghịch huyết phun ra, kinh ngạc nhìn Kim Sắc biển lửa, kinh ngạc nói:

- Kim Ô Hỏa Liên vậy mà trừ năng lực tịnh hóa, còn có năng lực bạo tạc hủy diệt?

Kim Ô Hỏa Liên đột biến, để Diệp Tam kém chút trở tay không kịp, trong lòng hắn trong nháy mắt hiểu rõ, liếm liếm máu tươi nơi khóe miệng, thần sắc trở nên lạnh lùng:

- Thì ra là thế, Kim Ô Hỏa Liên Kim Ô nắm giữ là năng lực tịnh hóa, mà Hỏa Liên lại là nắm giữ khả năng tự bạo hủy diệt! Là ta quá xem thường thế giới này! Đáng tiếc ngươi gặp phải Thanh Nguyệt Diễm!

Dứt lời, một đóa thanh sắc hỏa diễm lăng không xuất hiện ở mi tâm Diệp Thần, ngọn lửa phảng phất bất cứ lúc nào cũng sẽ dập tắt, nhưng lại tản mát ra một cỗ khí tức hủy diệt, Thanh Nguyệt Diễm hỏa diễm trong nháy mắt tăng vọt, một cỗ uy áp chí cường quét sạch tứ phía bát phương, khí thế hoàn toàn không kém gì Kim Ô Hỏa Liên.

- Mô phỏng!

Trong lòng Diệp Thần quát nhẹ, đây là thiên phú năng lực bản thân Thanh Nguyệt Diễm nắm giữ, có thể mô phỏng khí tức vạn vật, trước đó Diệp Thần lấy được Kim Ô Hỏa Liên Tàn Diễm, mặc dù cũng chưa nắm giữ năng lực của Kim Ô Hỏa Liên, nhưng đã có thể hoàn toàn mô phỏng khí tức của Kim Ô Hỏa Liên, có thể làm cho nó ngắn ngủi đạt tới tiêu chuẩn Địa Hỏa cấp đỉnh phong hỏa diễm.

Thanh Sắc biển lửa giống như nước thủy triều mãnh liệt cuộn trào ra, trong nháy mắt đem Kim Ô Hỏa Liên bức lui quay về, hai loại hỏa diễm lần nữa giằng co tại cùng một chỗ.

Bên ngoài Vân Mộng Thành, Diệp gia Đệ Tam Khoáng Trường sớm đã biến mất, chiếm lấy là một cái Nham Tương Hồ to lớn, bốn phía vô số tu sĩ tụ tập, ánh mắt sáng quắc nhìn Nham Tương Hồ, tựa như đang chờ đợi cái gì.

Mấy ngày nay, tin tức Tông Sư Động Phủ sắp hiện thế sớm đã truyền khắp Thiên Lan Phủ, ngoại trừ rất nhiều thế lực Thiên Lan Phủ chạy tới, thậm chí còn có thế lực bên ngoài Thiên Lan Phủ.

Diệp gia tất cả mọi người dưới sự hướng dẫn của Đại Trưởng Lão đóng tại một góc Nham Tương Hồ, nhìn qua cực không dễ thấy, mặc dù Diệp gia tại Vân Mộng Thành là đệ nhất gia tộc, nhưng ở toàn bộ Thiên Lan Phủ căn bản không tính là cái gì.

- Thế lực nhỏ của Thiên Lan Phủ cũng muốn kiếm một chén canh? Thực sự là trò cười!

Trên một ngọn núi đứng một áo bào trắng thiếu niên cùng một áo bào xanh nam tử trung niên, trên người áo bào xanh nam tử trung niên phát ra khí tức cực kì khủng bố, bốn phía không người dám tới gần, ánh mắt hắn lạnh lẽo liếc nhìn lấy tứ phương, trong mắt đều là vẻ khinh thường.

- Thiên Lan Phủ mặc dù chỉ là một phủ yếu nhất La Thiên Điện, nhưng dù sao cũng nắm giữ Nhất Phủ Chi Lực, nhiều người mới càng có ý tứ.

Áo bào trắng thiếu niên thần tình đạm nhiên, sắc mặt vô cùng bình tĩnh.

- Công Tử nói đúng, bất quá tin tức Huyền Lân Đại Sư phủ đệ hiện thế sớm đã truyền khắp La Thiên Điện, lần này người tới đoán chừng không ít.

Thanh bào nam tử gật đầu nói.

Quả nhiên, vừa mới dứt lời, lần lượt từng bóng người từ đằng xa kích xạ mà tới, tốc độ nhanh vô cùng, một cỗ khí thế cường đại quét sạch tứ phương, đông đảo thế lực nhỏ của Thiên Lan Phủ bị dọa liên tiếp lui về phía sau.

Đột nhiên, Nham Tương Hồ bắt đầu sôi trào lên, ngay sau đó từng đạo từng đạo ánh lửa phóng lên tận trời, nóng hổi nham tương như là mưa rào tầm tã chiếu xuống, biến cố xảy ra bất ngờ để tất cả tu sĩ trở tay không kịp, trong lúc nhất thời tiếng kêu rên khắp nơi, vô số tu sĩ chịu nổi khổ bị đốt bỏng.

- Mau lui lại!

Đại Trưởng Lão cả kinh kêu lên, đông đảo đệ tử bị đại hỏa đốt cháy, trong chớp mắt hóa thành nước mủ, những người khác hốt hoảng bỏ chạy, hậm hực tránh thoát một kiếp.

Lúc này, bên trên Nham Tương Hồ, một đạo màn ánh sáng màu vàng từ trung ương lan tràn ra, ẩn chứa một loại khí tức huyền diệu, đem Nham Tương Hồ cùng ngoại giới hoàn toàn cách rời.

Cùng lúc đó, một tòa Kim Sắc cung điện từ dưới Nham Tương Hồ bốc lên, phía trên cung điện điêu khắc một chút hoa văn cổ quái, nhìn qua đại khí rộng lớn, bốn phía kim quang lưu chuyển, rực rỡ ngời ngời.

Oanh ~ một vài tu sĩ cao giai nhao nhao xuất thủ, vô số đao quang kiếm ảnh hướng về màn ánh sáng màu vàng chém tới, nhưng mà khiến bọn họ ngạc nhiên là, màn ánh sáng màu vàng tản mát ra từng đạo từng đạo sóng ánh sáng, đem công kích của bọn hắn toàn bộ chấn khai, có vài tu sĩ bị chấn liên tục ho ra máu.

- Cấm chế thật mạnh!

Thanh bào nam tử kinh ngạc nhìn màn ánh sáng màu vàng, lau đi máu tươi nơi khóe miệng, sắc mặt vốn bình tĩnh rốt cục có một tia biến ảo, hít sâu một cái nói:

- Công Tử, cái cấm chế này phải là La Linh cảnh mới có thể cưỡng ép phá vỡ.

- Động phủ Luyện Khí Tông Sư cấp Thiên Hỏa, nếu như ngay cả điểm ấy đều làm không được, cái kia còn có cái gì có thể chờ mong.

Áo bào trắng thiếu niên khẽ lắc đầu, trong mắt tinh quang lập loè.

A Tam gật đầu nói:

- Đúng rồi, còn tốt cái cấm chế này chỉ hạn chế tu sĩ có tu vi Huyền Linh cảnh trở lên, bằng không cho dù toàn bộ Thiên Lan Phủ cũng không có ai có thể đi vào.

Áo bào trắng thiếu niên gật đầu, dưới chân dậm một cái, như là đại bằng giương cánh, tại giữa sườn núi điểm nhẹ mấy lần, chớp mắt liền đi tới bên cạnh màn ánh sáng màu vàng, động tác cực kỳ phiêu dật, hiển nhiên thực lực của hắn cực kỳ bất phàm.

Gần như đồng thời, một thân ảnh Kim Bào xuất hiện ở cách áo bào trắng thiếu niên không xa, Kim Bào thiếu niên song mi như tóc mai, nhìn qua cực kỳ bá đạo, trong mắt lóe lên một tia kiêu ngạo, nhìn áo bào trắng thiếu niên châm chọc nói:

- Vân Trần, từ khi chia tay đến giờ không có vấn đề gì chứ, không nghĩ tới Thanh Vân Phủ chỉ cho ngươi tới, nhìn đến đối với Huyền Lân Tông Sư Truyền Thừa không coi trọng lắm.

- Cũng vậy.

Áo bào trắng thiếu niên Vân Trần thản nhiên nói, sắc mặt không hề bận tâm.

- Hừ!

Kim Bào thiếu niên hừ lạnh một tiếng, một cỗ sát ý cường đại lan tràn ra, lúc này, hai đạo thân ảnh trong nháy mắt xuất hiện ở bên cạnh hai người, Kim Bào thiếu niên lúc này mới thu liễm khí thế, cười lạnh nói:

- Vân Trần, hi vọng ngươi có thể còn sống đi ra.

Dứt lời, kim bào nam tử đạp chân xuống, trong nháy mắt biến mất bên trong màn sáng, Vân Trần không chút do dự đi theo vào.

Lúc hai người tiến vào màn sáng, còn có mấy đạo thân ảnh cũng gần như đồng thời tiến vào, những người khác gặp mấy người tựa như hư không tiêu thất, trong lòng kinh ngạc không thôi, vẻn vẹn trong nháy mắt, rất nhiều người trong nháy mắt hiểu ra, trong mắt bọn họ thấy chỉ là màn ánh sáng màu vàng nổi lên hư ảnh, cũng không phải là chân chính Tông Sư Động Phủ, nghĩ vậy, đám người lại không chần chờ, số lớn tu sĩ Nguyên Linh cảnh, Động Linh cảnh nhao nhao hướng về bên trong màn sáng lao đi.

Vị trí đám người Diệp gia, Đại Trưởng Lão hít sâu một cái nhìn màn ánh sáng màu vàng, hồi lâu mới hồi phục tinh thần lại, trịnh trọng nhìn Diệp gia đệ tử nói:

- Cái cấm chế này chỉ hạn chế tu vi tu sĩ, Huyền Linh cảnh trở lên, tất cả mọi người có thể đi liều một phen, cho dù lấy được một ít gì, cũng phải biết ẩn nhẫn, phải biết đạo lý mang ngọc có tội, miễn là còn sống đi ra, gia tộc liền là hậu thuẫn vĩnh viễn cho các ngươi.

- Vâng.

Đám người Diệp gia cùng nhau gật đầu, trong lòng không ít người kinh nghi, chẳng lẽ gia tộc còn có thể cùng lực lượng một phủ đối kháng hay sao?

- Đi thôi.

Đại Trưởng Lão phất phất tay nói, Diệp gia mọi người nhất thời toàn bộ khởi hành, một thoáng thời gian xông vào bên trong màn sáng, Đại Trưởng Lão nhìn qua thân ảnh bốn phía tí tách tí tách, trong mắt lóe qua một sợi tinh quang, trầm ngâm nói:- Liễu Tiêu hai nhà cũng nên biến mất.

Bạn đang đọc Chí Tôn Thần Hoàng (Dịch) của Tà Tâm Vị Mẫn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LongMiêu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 63

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.