Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Loạn thế Phong Ma Nhân (1)

Phiên bản Dịch · 1076 chữ

“Đao Kiếm Phong Ma?”

Mục Dã hơi sững sờ: “Game Đao Kiếm Phong Ma Lục này thật ra ta từng nghe qua, chẳng lẽ mix lại à? Nhưng sao ta chưa nghe thông báo? Chức năng tiếp theo là gì đây?”

Trò chơi này thật kỳ kỳ quái quái.

Không có nút nguồn sao khởi động? Không có tay cầm bàn phím sao thao tác đây?

Có điều vừa nghĩ tới mình là vì trò chơi rách nát này mà xuyên qua, nếu lý giải thành trò chơi hệ thống thì hợp lý!

Góc trên bên phải giao diện thêm một cái đồ án kỳ quái.

Trên đồ án hiển hiện chính là một màn cutscene vừa rồi, Mục Dã ý niệm khẽ nhúc nhích, hình ảnh kéo duỗi, hóa thành một cánh cửa đồng lớn thê lương mà u ám cổ phác bao trùm ban đầu.

Từng hàng chữ viết chậm rãi hiện lên:

[Những năm cuối vương triều, yêu ma hàng thế, thế đạo hỗn loạn, trật tự mất cân bằng.]

[Thế đạo hỗn loạn này, ngươi có thể đóng vai một vị du hiệp lưu lạc bát phương, cũng có thể hóa thành hiệp đạo du đãng trên đường phố. . . Hoặc tiểu thương, dẫn xe bán tương, khách làng chơi thanh lâu, phú gia công tử, ăn xin đầu đường. . . Quý tiện đều có khả năng.]

[Chém yêu đồ ma lập uy danh, lưu lạc bát phương hiển nghĩa khí, tiêu dao sống qua ngày. . . Trò chơi cuộc đời ngươi, do chính ngươi định nghĩa.]

Mục Dã xoa cằm suy nghĩ mấy lần, phía dưới hiển hiện rất nhiều mẫu nhân vật lựa chọn.

Chỉ là. . .

“Toàn là trạng thái khóa, đen như mực thế này thì chọn làm sao?”

Mục Dã tiếp tục nhìn xuống, phát hiện muốn mở khóa nghề nghiệp cần tiêu hao nhạc viên tệ?

Đoán chừng là đưa hệ thống tiền tệ trong game này nhỉ?

Mặc dù không mở khóa, nhưng hình như cũng có thể nhìn thấy chút năng lực đặc thù của những nhân vật này.

Tỉ như:

Du hiệp thiên phú: Nhiệt tình vì lợi ích chung, danh vọng ban đầu +, độ thân thiện +.

Hiệp đạo: Vượt nóc băng tường, khinh công +, mở khóa cạy khóa và năng lực trộm vặt.

Tiểu thương: Ban đầu mang theo nhiều loại vật phẩm.

. . .

Khách làng chơi thanh lâu: Mây mưa lên đỉnh, thuật phòng the +.

. . .

Căn cứ năng lực nghề nghiệp khác nhau, số nhạc viên tệ cần để mở khóa cũng rất khác nhau.

Tỉ như du hiệp, 50 nhạc viên tệ liền có thể mở khóa, hiệp đạo cần 100.

Còn loại như tiểu thương thì chỉ cần 30.

Khách làng chơi thanh lâu, phú gia công tử này nọ thì tương đối cao, cần 150.

“Khách làng chơi thanh lâu này dựa vào cái gì mà đòi 150 nhạc viên tệ?”

Mục Dã nhịn không được mà phỉ nhổ, chỉ là một cái thuật phòng the + mà thôi: “Chờ có nhạc viên tệ, ta nhất định phải thử nhân vật ngậm thì vàng này trước tiên mới được!”

“Chờ một chút!”

Mục Dã nhìn sang nhân vật sau cùng.

Ăn xin đầu đường (đã ẩn).

“Không phải chứ, tên ăn mày rách nát này mà còn bị ẩn?”

Mục Dã lắc đầu, cảm giác thiết lập trò chơi này rất không hợp lý.

Chỉ là một nhân vật ăn mày, sao có thể bị ẩn chứ?

Căn cứ kinh nghiệm chơi game của Mục Dã, chỉ có một khả năng, năng lực của nhân vật ăn mày này có lẽ là mạnh nhất? Hoặc là có tính đặc thù rất mạnh? Có điều hiện giờ vẫn không lựa chọn được.

[Ải tân thủ, giới hạn sử dụng ‘Phong Ma Nhân sơ cấp’]

Phong Ma Nhân, giang hồ khách lấy phong yêu trảm ma làm nhiệm vụ của mình, nắm giữ năng lực đặc thù Tâm nhãn + cùng Hàng ma chi thân

Tâm nhãn: Có thể cảm giác được yêu ma ngụy trang, cũng có thể phát giác khí tức đặc thù lưu chuyển xung quanh.

Hàng ma chi thân: trong cơ thể Phong Ma Nhân phong ấn sức mạnh đặc thù, lúc đối kháng yêu ma có thể kích hoạt.

Mục Dã như có điều suy nghĩ, cái này không phải liền là năng lực thám thính thường gặp trong game sao?

Sau khi lựa chọn nhân vật này, hình ảnh liền kéo gần, một nam tử thân mang hắc y, đội mũ rộng vành, hong đeo trường đao, lưng buộc đại kiếm, chậm rãi từ thành lâu đứng thẳng, vận sức chờ phát động.

Trái lại có mấy phần giống với đoạn cutscene mở đầu.

Đây chính là nhân vật chính trong game.

“Nhìn cũng soái ca quá chứ.” Mục Dã nhìn mấy lần, càng xem càng hài lòng.

Không hổ là ải tân thủ, chọn một phát là trang bị full.

Nhân vật khác thì không nói, dạng nhân vật chính như Phong Ma Nhân, chí ít cho hắn cảm giác rất soái, rất có xúc động muốn thể nghiệm một phen.

“Lựa chọn thành công, xin điền tên nhân vật.”

“Mục Tinh Hà.”

“Ải tân thủ, Thái Bình Thành Vị Vong Nhân bắt đầu, mở nhiệm vụ phẩm cấp, tiến vào trò chơi. . .”

Sau khi hoàn thành lựa chọn, chỉ thấy Phong Ma Nhân đang đứng trên cổng thành bỗng nhiên từ giữa không trung nhảy xuống, không gian đột nhiên bị xé rách, tuy có vài hình ảnh 3D nhìn hơi khó chịu, cũng may chỉ có hai ba giây, hình ảnh mới dừng lại.

Nền đá khối lập phương hiện lên, kết cấu chất gỗ kiến trúc cổ phong, quang ảnh phản chiếu từ rãnh nước sau cơn mưa, hiện ra hình ảnh đoàn người đang tới tới lui lui, tiếng gào của tiểu thương cùng tiếng bước chân của người đi đường hòa vào nhau, lại thêm thanh âm huyên náo, loại không khí khói lửa nhân gian cổ đại đập vào mặt.

Ý nghĩ thoáng động, Phong Ma Nhân liền bắt đầu chậm rãi đi trên đường lớn.

Trải nghiệm cái đã.

“Chỉ trình độ này mà cũng nói cảm giác chân thực sao?”

“Nhiều lắm cũng chỉ ở mức kính AR thôi. . .”

Mục Dã điều khiển nhân vật đi đến một chỗ bán bánh bao bên đường.

Bạn đang đọc Chỉ Chơi Một Cái Game, Sao Lại Thành Tiên Rồi (Dịch) của Hạ Thụ Cầm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cinnie
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.