Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tôi chỉ muốn...

Tiểu thuyết gốc · 1151 chữ

Anh đưa cô về tới, rồi cùng cô vào nhà, anh chào hỏi ba mẹ Hàn Ngọc Thi và ngỏ ý muốn kết hôn cùng cô và được sự đồng tình từ ba mẹ cô, anh bảo cô và anh yêu nhau được 1 năm rồi, muốn tiến xa hơn. Cô nhìn anh và như không tin được vào mắt mình, anh có thể nói dối không chớp mắt như vậy ư? Ba mẹ cô sao lại đồng tình chứ, họ chắc hẳn không biết là con gái họ bị ép đến đường cùng như thế này. Hai bên đồng ý rằng vì cô còn đang đi học nên sẽ không đám cưới, chỉ đăng kí kết hôn, sẽ đợi tới khi cô xong cấp 3 sẽ tổ chức. Vì vậy từ ngày mai cô sẽ chuyển sang khách sạn sống cùng anh, dù sao khách sạn ấy cũng là công ty con của anh nên ba mẹ cô đồng ý.

Tối hôm đó cô vẫn không tin được mình đây là hoa đã có chủ. Mặc dù có rung động vì anh nhưng giữa họ thực sự không tồn tại tình yêu, mà chỉ vì cô biết bí mật của hắn.

Sáng hôm sau cô vẫn đi học bình thường như mọi ngày, chỉ khác rằng từ nay cô phải đi cùng anh, cô phải chuẩn bị cho anh mọi thứ như một người vợ. Tới trường là lúc mọi người ngạc nhiên nhất, tại sao cô lại sướng đến thế được ngồi chung xe với Bạch Phong Thần chứ. Cô muốn việc mình là người của Bạch Phong Thần là bí mật vì vậy cũng chỉ mỗi Hạ Vũ Lam biết, đối với mọi người cô vẫn là một thư kí riêng của tổng tài.

-------------------------------

Tối đến cô về khách sạn cùng anh, cô hồi hộp vì đây là lần đầu tiên cô ngủ cùng nam nhân khác mà không phải ba cô, trong suốt quãng đường từ trường về khách sạn mặt cô cứ đỏ ửng lên. Nhưng cô đâu biết mọi hành động, cử chỉ, biểu cảm của cô đều được anh nắm rõ trong, mọi thứ của cô đều khiến trái tim của anh bị rung động, anh không cho cô rời anh nửa bước, vì anh không muốn ai thấy những biểu cảm đáng yêu này của cô.

Thời gian họ bên nhau cứ nhẹ nhàng như thế trôi qua, anh xử lí tại liệu, cô học bài, pha nước cho anh, chăm sóc anh kĩ càng, rồi đến khi cô tắm xong cô mới chợt nhận ra mình không có đồ ngủ, vì cả ngày hôm nay cô lên trường rồi lại đến đây không kịp về nhà lấy quần áo mà mẹ cô đã chuẩn bị sẵn, nên cô đành để sáng mai sang nhà lấy, nhưng cô đâu biết được Phong Thần đã cho người tới lấy nhưng cất đi, không cho cô biết, anh đợi tới khi cô nói rằng muốn về nhà lấy quần áo thì anh mới chỉ, chẳng qua là muốn gây ấn tượng trước mặt bố mẹ vợ rằng mình quan tâm đến con gái họ với anh muốn cô cảm kích từ từ rồi yêu anh thôi. Cô bối rối không biết phải làm gì thì một ý nghĩ xuất hiện trong đầu cô, cô lại tủ quần áo của anh lấy chiếc áo sơ mi của anh, vì cô gần như không thấy bất kì chiếc áo nào có thể dài như áo sơ mi của anh, vì thật ra áo anh mặc mỗi ngày chỉ có vest, ngồi ra có vài bộ đồ thể thao khác.

Cô nhỏ nhắn khi mặc chiếc áo sơ mi của anh vào, đương nhiên nó rộng, dài chỉ tới nửa đùi của cô, nó rộng vì vậy thấp thoáng bầu ngực căng tròn của cô. Cô thẹn thùng bước ra từ phòng tắm và nhìn ra chiếc bàn làm việc không thấy anh cô nghĩ anh đã đi rồi, nhưng lại không ngờ anh đã ngồi trên giường chờ cô, xem thử cô sẽ mặc gì vì khi cô tắm xong không hỏi gì!? Tuy không nằm ngoài dự đoán của anh nhưng không ngờ cô lại đẹp như thế? Cô vừa quay lại thì mắt anh và cô chạm nhau, họ nhìn nhau không chớp mắt, mặt cô càng đỏ anh lại càng thích càng rung động.

Anh ngoắc cô lại, đập vào phần giường bên cạnh, ý bảo cô ngủ ở đây, ngay bên cạnh anh. Cô bước lại, nằm xuống lấy chăn đắp lên mình. Bỗng anh từ đằng sau ôm cô dán chặt vào người anh, cô giật mình lưng thẳng lên, mặt cô bây giờ đỏ như bị nướng chín. Anh phả hơi nóng, ấm vào cổ cô, tham lam hít lấy hương thơm tự nhiên cùng hòa lẫn một mùi từ xà phòng tắm từ cô, anh mê muội như muốn hít hết chúng, anh không muốn hương thơm ấy bị ai cướp hay ai có thể được hít nó. Cô dùng hết sức, cố kiềm nén:

- Anh…anh đang tính làm …gì…thế?

- Đêm nay tôi chỉ muốn ôm em.

- Nhưng mà…tôi không quen…ngủ như…thế …này? Tôi quen ngủ một mình rồi.

- Vậy sao? Thế nếu tôi và em hòa lại làm một thì em sẽ ngủ được đúng không?

- À…à…, không. Ngủ như thế này cũng được!!! – Cô giật bắn người, nếu thế không phải mình sẽ thảm hơn hay sao. Nằm im cho chắc.

- À mà em mặc áo ngực khi ngủ đấy à!

- Thì…thì tôi ngủ cùng nam nhân khác không lẽ không mặc.

- Cả đời này em chỉ có thể ngủ cùng tôi, nên không mặc cũng được, với lại em mặc thế này làm sao có thể phát triển được, thực sự không tốt, tôi giúp em cởi nó.

- Khoan...khoan tôi tự …làm được. – Cô nghe anh nói xong ngượng ngùng đáp, rồi chạy thẳng vào nhà vệ sinh, cô không biết nhưng lúc chiều trước khi tới khách sạn cô có cảm giác gì đó nên mua một bộ đồ lót mới, bây giờ mới biết vì sao lại có cảm giác đó.

Cô vừa quay lại giương ngủ, chưa kịp nằm xuống đã bị anh kéo nằm thẳng vào lòng anh, làm khuôn mặt cô áp sát vào ngực anh, mùi cơ thể anh khiến người cô rung lên, cô muốn mùi hương này lưu lại đâu đó trong cô để cô có thể ngửi nó. Cô hạnh phúc bất giác cười rồi thiếp đi. Anh ôm cô vào lòng, lồng ngực anh ấm hơn, tìm đập nhanh hơn, anh cuối xuống đặt nụ hôn lên trán cô rồi nói nhỏ vào tai cô dù anh biết cô đã ngủ rất say:

- Nếu em là thuốc phiện, tôi chấp nhận trở thành kẻ nghiện.

Bạn đang đọc Chỉ Cần Bên Tôi sáng tác bởi CSYY01
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi pphan115
Thời gian
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.