Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quân Cờ Khởi Động

Tiểu thuyết gốc · 1422 chữ

Lúc này ở một bên khác.

Một dinh thự vô cùng xa hoa, với lính gác canh phòng nghiêm ngặt.

Phủ Trấn Quốc tướng quân Lâm Mạnh Dũng, cũng đã bắt đầu náo loạn nên khi phát hiện ra Quân Dương mất liên lạc. Trong đại sảnh gia đình nhà họ Lâm đều có mặt đông đủ, Thượng tướng Lâm Hùng một mặt nghiêm túc khó coi đi đi lại lại trong nhà, Thượng tướng phu nhân thì khóc như muốn ngất đi vì thương con. Bỗng chốc một giọng nói uy nghiêm bỗng chốc vang lên phá vỡ không gian căng thẳng.

- Im nặng hết cho ta. Ngươi đi đi lại lại thì được tích sự gì, nó cũng không nhỏ nữa rồi. Bây giờ cũng đã muộn mọi người về nghỉ đi, Lâm Hùng con theo ta nên thư phòng có việc.

Lâm lão nói song cũng đứng dậy đi vào thư phòng, những người khác tính nói gì nhưng gặp sự ngăn cản của ông Lâm Hùng cũng chi có thể nén lại. Vào đến thư phòng Lâm lão ném nên bàn xấp tài liệu của gián điệp nên bàn mà dựa vào ghế thở dài nói.

- Quân Dương nó còn quá trẻ, suy nghĩ bồng bột. Gián điệp có thể nên được chức vị đó được bao nhiêu năm rồi, ta làm sao có thể không biết chính phủ làm sao có thể không biết. Chỉ là chưa muốn động thôi, một không muốn " bứt dây động rừng" hai có thể thông qua gián điệp chuyền một số thông tin giả ...

- Bây giờ nó lại vạch trần gián điệp, " bứt dây động rừng" không nói, đợt mất tích này chỉ sợ lành ít giữ nhiều.

Lâm lão sau khi nói song cả hai cha con đều nhìn nhau rồi trầm mặc, bây giờ tung tích con, cháu mình không rõ sống chết cũng không phải ai cũng có thể dữ được bình tĩnh.

- Lâm lão.

Một người bỗng chốc bất ngờ sông vào với vẻ mặt hoảng hốt, đó là Hải Dương phụ tá đắc lực của Lâm lão. Hắn chạy vội đến chỗ Lâm lão ngồi còn vẻ mặt ái ngại nhìn về phía Thượng tướng rồi ghé sát vào tai Lâm lão nói gì đó làm ông khựng người lại, ánh mắt ảm đạm mà bi thương.

Đúng lúc này ngoài cửa sổ có tiếng gõ vang nên tiếng " cốc, cốc " rõ ràng. Tiếng gõ đột nhiên mà quỷ dị làm ba ngươi đều bản năng sờ đến khẩu súng bên hông, Hải Dương bản năng cũng dần dần đứng chắn trước người Lâm lão bảo vệ.

Lâm Thượng Tướng nhanh chóng ra khiểm tra cửa sổ, phải biết đây là tâng hai ai có thể ở đó được. Hơn hết đây là dinh thự trủ tướng quân, bên ngoài đều có lính gác và hệ thống bảo vệ vô cùng cao có thể nói con ruồi cũng không để nọt được.

Nhưng khi mở cửa ra lại khôn g thấy bất cứ ai hay cái gì, chỉ có một làn gió lạnh buốt thổi vào làm căn phòng càng im ắng một câu kim rơi cũng có thể nghe được. Lâm Thượng Tướng cũng chỉ có thể đóng cửa lại gượng cười quay sang nói với Lâm lão một lí do gượng ép.

- Chắc là gió thổi thôi, cha để con gọi cho bộ phận an linh để họ kiểm tra lại...

Nhưng tiếp nói chưa rứt thì tiếng gõ cửa lại lần nữa vang lên, lần này rõ hơn vang hơn khiến họ không thể thôi miên mình là gió thổi được nữa.

- Lâm Hùng mở cửa ra.

- Nhưng... cha

- Mở cửa.

Nhìn thấy khuân mặt nghiêm túc cùng giọng uy nghiêm không cho phản bác của Lâm lão, Lâm thượng tướng đành nghe theo mở cửa ra. Rồi Lâm lão hít sâu một hơi rồi bình tĩnh nói.

- Vị nào ở ngoài đó ? ghé thăm lão già này có việc gì mà phải chọn đêm khuya như vậy ?.

Ngoài của sổ vẫn không có bất cứ thanh âm gì tĩnh mịch, u ám với những luồng gió lạnh se se của mùa thu, nhưng đêm nay nó có vẻ lạnh hơn thì phải. Đơi một lúc nâu không thấy ai nên tiếng, lúc hai vị đại nhân vật sắp mất kiên nhẫn thì một giọng nói rầu rĩ bỗng chốc vang nên.

- Cha, ông nội là con, Quân Dương.

Nghe song giọng nói lạnh buốt vang lên đúng là con của mình Lâm Thượng Tướng bỗng chốc vui mừng lao ra cửa sổ, giọng nói vui mừng làm không khí căng thẳng bỗng chốc xua tan. Ông gắt giọng chửi mắng nhưng ai cũng nghe ra sự vui mừng cưng chiều trong đó.

- Thằng ranh con, về mà không báo con bày đặt chò dùa vớ vẩn này có tin lão tử đánh chết ngươi không ?

Nhưng đáp lại sự vui mừng của Lâm Thượng Tướng cũng chỉ là màn đêm tĩnh nặng, khác với người cha vui mừng khi nghe tiếng con thì Lâm lão mặt vẫn ngưng trọng, ngồi yên trên ghế ánh mắt sâu thẳm nhìn ra của sổ. Dương phụ tá mặt càng khó coi, tay đã cầm súng chuẩn bị cho bất cứ tình huống nào.

Bởi vì theo ông nhận được tin mới nhất thì có thể Quân Dương đã chết rồi, vừa nãy đang định báo tin cho mọi người nhưng lại gặp phải chuyện quỷ dị như vậy.

- Quân Dương nếu đã về thì sao không ra đây gặp mặt ? Hay chỉ là bọn giả mạo muốn luôn mạng của lão già này, vì theo tin mà ta nhận được Quân Dương có thể đã chết.

Tiếng nói Lâm lão vang nên như đánh vỡ hi vọng cuối cùng của Lâm Thượng Tướng, từ thái độ của cha lúc nãy hắn cũng đã đoán ra được phần nào. Tiếng nói ban nãy như tia hi vọng cuối cùng giờ cũng hoàn toàn tan vỡ, ông không kiềm được mà đôi mắt bắt đầu rưng rưng, giọt nước mắt lăn dài trên gương mặt cương nghị in sâu vết tích của tháng năm của ông. Giờ ông không còn là thượng tướng uy nghiêm mà chỉ là một người cha mà đau khổ trước cái chết của con mình bất lực không làm gì được.

Nhưng không khí bi thương chưa được bao lâu thì đã bị tên ngớ ngẩn Quân Dương phá diệp, mặc cho ba người đang hóa đá nhìn mình. Hắn hiện thân khóc, còn khóc rất to hắn không ngờ được người cha bình thường nghiêm khắc với hắn lại có một mặt yếu ớt như vậy, nghĩ đến hành động bồng bột của mình để mọi chuyện đi đến bước đường này.

Ở một căn biệt thự gần đó, Dạ quân làm một Boos sau màn chuyên nghiệp hắn thời khắc đều theo dõi mọi truyện qua hệ thống để chánh phát sinh chuyện ngoài ý muốn. Cũng phải đỡ trán với tên sa điêu này, hắn không hiểu tại sao tên đó lên làm được thượng úy. Nhưng nghĩ đến số cảm xúc điểm tăng là hắn lại thấy vui lòng, dù là kiếp trước hay kiếp này kiếm tiền đều là thú vui lớn nhất của hắn, ừm... cộng thêm một chút ác thú vị đi.

- Ngươi...ngươi là Quân Dương ?

Lúc này Lâm lão và Lâm thượng tướng cũng bắt đầu từ hóa đá trạng thái khôi phục lại vô cùng không chắc chắn hỏi.

Quân Dương trạng thái bây giờ đã khác lúc ở trong rừng, vẫn là một bộ dạng hồn ma mờ ảo âm khí quấn quanh, nhưng giờ lại xen lẫn với mầu vàng kim khí vận hỗn hợp vào với nhau nhìn vô cùng huyền diệu. Hơn hết là hắn mặc một bộ giáp tướng quân mầu vàng kim trói lóa có điêu khắc hình ác ma, lệ quỷ dữ tợn cùng với những hoa văn huyết hồng quỷ dị. Nhìn đáng sợ, khủng bố nhưng lại thần thánh uy nghiêm đến lạ nếu không nhìn mặt khóc " sói chu, quỷ gào " của hắn.

...........................................................................................................................................

Mọi người, lần đầu tiên viết truyện nếu có chỗ nào không ổn mọi người thông cảm cho ạ. Hoặc viết bình luận cho mình, các ca ca, tỷ tỷ, muội muội ủng hộ tuyên chuyền giúp mình nha .

Bạn đang đọc Chế Tạo Thế Giới Huyền Huyễn sáng tác bởi MiThienTaQuan

Truyện Chế Tạo Thế Giới Huyền Huyễn tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi MiThienTaQuan
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.