Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đừng so bì với hắn

Phiên bản Dịch · 781 chữ

Diệp Tử Thần nháy mắt hoảng sợ, cho rằng Bùi Chiếu muốn phi lễ hắn, vội vàng dùng đôi tay bảo vệ thân thể chính mình.

“Đại huynh đệ, ta biết ta rất soái, nhưng ta là thẳng nam, huynh như vậy không tốt lắm đâu?”

“Đừng khẩn trương, ta chỉ là muốn giúp đệ chữa thương.” Thanh âm Bùi Chiếu ôn nhu ngoài dự đoán.

Nghe được hai chữ “Chữa thương”, Diệp Tử Thần lúc này mới yên lòng, tùy ý Bùi Chiếu bài bố.

Vài phút sau, chờ hắn đứng dậy, ta lại loáng thoáng cảm thấy hắn có cái gì đó không thích hợp.

Nhưng rốt cuộc là không đúng chỗ nào, ta cũng không nói lên được.

Diệp Tử Thần phịch một chút thân thể của mình, xác định không có cái gì khác thường mới thở dài nhẹ nhõm một hơi, nhéo một bộ tay hoa lan thẹn thùng dường như chọc một chút Bùi Chiếu rắn chắc ngực.

“Ai nha, như thế thì tốt rồi, thật cảm ơn Bùi Chiếu ca ca.”

Thanh âm kia phát ra, trong nháy mắt ta bắt đầu hoài nghi lỗ tai mình có phải có vấn đề hay không .

Sao ta lại không biết, Diệp Tử Thần cư nhiên phát ra âm thanh như vậy, giống như đúc tên ẻo lả.

Nhưng mà, thanh âm này vừa mới phát ra, Diệp Tử Thần cũng rất kinh ngạc bưng kín miệng mình.

Hiển nhiên, việc này cũng không phải hắn dự kiến.

Diệp Tử Thần thử khẽ hừ nhẹ vài tiếng trong miệng, lại phát hiện thanh âm hắn phát ra rất giống nữ nhân.

Rồi dường như hắn nhớ tới cái gì đó, ngay trước mặt ta liền kéo quần của mình ra, dùng tay thò vào trong sờ soạng.

“Ai ya, làm sao bây giờ hả? Tiểu đệ đệ không sử dụng được, lão nương sau này phải sống như thế nào."

Trong lúc nói chuyện, tay hắn tiếp tục xoa, không chịu buông tay.

Không tin được, hắn lại làm những hành động này, nhưng thật là có một ít buồn cười.

Nhìn đến Bùi Chiếu đứng ở một bên buồn cười, ta tức khắc phản ứng lại đây là chuyện như thế nào.

Haha, khẳng định là Mặc Lương Dạ không muốn Diệp Tử Thần quấy rầy ta, cho nên mới để Bùi Chiếu đem hắn biến thành một tên ẻo lả.

Hóa ra, gia hỏa này tự nhiên phúc hắc như thế !

Nhưng làm như thế đối nam nhân được sao?

Ta đang do dự muốn vì Diệp Tử Thần mà cầu tình, thì một quyển sách màu lam đã bị ném tới trong lòng ngực ta.

“Âm dương chí” ba cái chữ to chiếm cứ toàn bộ bìa mặt, hơi hơi ố vàng trang sách dấu diếm năm tháng dấu vết, cũng có thể nhìn ra quyển sách này trải qua không ít năm.

Ta không hiểu nguyên do, nghiêng đầu muốn hỏi Mặc Lương Dạ.

Lại phát hiện hắn cùng Bùi Chiếu thật nhanh đã đi tới cửa, chỉ để lại hai bóng dáng phiêu diêu vạt áo ở trong gió hơi hơi di động, thanh âm Mặc Lương Dạ từ nơi xa truyền mang theo một chút mờ ảo hơi thở.

“Quyển âm dương chí này nàng lưu trữ cẩn thận nghiên cứu, thời điểm nguy cấp thì dùng để tự bảo vệ mình.”

Có lời này cả Mặc Lương Dạ, lòng ta yên tâm rất nhiều.

Tạm thời không nói quyển sách này có thể trợ giúp được gì cho ta, nhưng ta tin tưởng đồ vật Mặc Lương Dạ cho ta, tuyệt đối sẽ không hại đến ta.

“Đi thong thả không tiễn, có thời gian lại đến chơi ∼”

Diệp Tử Thần the thé nói, hướng tới bóng dáng Mặc Lương Dạ cùng Bùi Chiếu vẫy vẫy tay.

Fuck, Diệp Tử Thần vừa rồi còn vẻ mặt tuyệt vọng đối với bộ dạng ẻo lả của mình. Mà trong chốc lát, hắn nhìn về phía Mặc Lương Dạ với ánh mắt mang theo một tia ngưỡng mộ.

Đây là ý tứ gì?

Tuy rằng thời gian ta cùng Mặc Lương Dạ ở chung cũng ít, nhưng nhìn Diệp Tử Thần dùng ánh mắt kia hướng Mặc Lương Dạ, lòng ta bốc cháy ý nghĩ muốn chiếm hữu, vì thế giơ tay tát lên trên mặt tên hoa si ngu ngốc Diệp Tử Thần một cái.

“Nhìn cái gì mà nhìn? Lão công của ta so ngươi rất soái, soái một trăm lần, ngươi đừng nghĩ đến chuyện so bì với ta, càng đừng nghĩ so bì với hắn.”

Bạn đang đọc Chào buổi tối, Minh Vương đại nhân của Đỗ Sơn Khảo
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tieuvivi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.