Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1657 chữ

Nhìn ra nghi hoặc của Tô Nghênh Hạ, Hàn Thiên Dưỡng nói: “Đợi sau khi Tam.Thiên trở về, ông sẽ nói cho các cháu một vài chuyện.”

“Anh ấy đi đâu, sao tới giờ vẫn chưa trở về?" Tô Nghênh Hạ khẩn trương hỏi.

“Con yên tâm đi, nó không có việc gì, nó đi cứu Hàn Niệm rồi sẽ mang theo Hàn Niệm cùng trở về.” Hàn Thiên Dưỡng nói.

Hai chữ Hán Niệm này giống như một quả bom với Tô Nghênh Hạ. Trong nháy mắt khiến cho cô chảy ra hai dòng nước mắt, vừa nghĩ tới Hàn Niệm lòng cô sẽ đau như xé tim xé gan.

Tô Nghênh Hạ không dám nghĩ đến bây giờ Hàn Niệm thế nào, thậm chí ngay cả một chút suy nghĩ trong đầu cũng không dám có.

“Tin nó đi, nó nhất định sẽ mang theo Hàn Niệm trở về." Hàn Thiên Dưỡng nói.

Tô Nghênh Hạ che miệng, cố gắng không để cho mình khóc thành tiếng, thế nhưng tiếng nức nở nghẹn ngào vẫn theo khe kẽ tay thoát ra ngoài không khống chế được.

“Cha, chúng ta phải trở về Thủ Đô sao?” Thi Tinh hỏi Hàn Thiên Dưỡng.

Hàn Thiên Dưỡng lắc đầu, nói: “Nếu những người kia biết được tin tức cha chưa chết, nhất định sẽ gây ra phiền phức không nhỏ.Bây giờ không thể gây rối thêm cho Tam Thiên.”

Thi Tinh gật đầu hiểu rõ. Tuy rằng bà không biết cụ thể là đã xảy ra chuyện gì, nhưng mà chuyện phiền phức lớn nhất mà Hàn Tam Thiên đang gặp, đó chính là tìm Hàn Niệm về. Trong tình cảnh này, không thể gây thêm rắc rối cho Hàn Tam Thiên. Hơn nữa bây giờ Hàn Thiên Dưỡng đã trở về, tất cả chuyện của nhàhọ Hàn đều do ông làm chủ, Thi Tinh chỉ cần dựa theo phân phó của ông mà làm là được rồi.

Vào lúc này, đột nhiên Hàn Thiên Dưỡng quay đầu nhìn chằm chằm Tưởng Lam, nói: “Chính là bà, bà luôn luôn xem thường cháu của tôi, thậm chí còn muốn giết nó?”

Lúc ở Mordor, Hàn Thiên Dưỡng biết đại khái tình trạng nội bộ của nhà họ Tô. Mặc Dương nói không ít về Tưởng Lam, vì thế Hàn Thiên Dưỡng biết rất rõ Tưởng Lam đã làm gì với Hàn Tam Thiên.

Tưởng Lam sợ tới mức mặt mũi trắng bệch, cả người hơi run lên.

Đúng là bà ước gì Hàn Tam Thiên chết đi, thậm chí là sinh mạng nhỏ bé như Hàn Niệm ở trước mặt bà, cũng chỉ đáng làm nơi trút giận thôi. Thế nhưng đối mặt với chất vất của Hàn Thiên Dưỡng, Tưởng Lam nào dám nói chi tiết ra?

“Không, không có, tôi không muốn cậu ta chết, cái đó chỉ là hiểu lầm mà thôi." Tưởng Lam run giọng nói.

“Vì sao Hàn Niệm có thể mất tích khỏi biệt thự? Là vì bà! Lẽ nào chuyện này không liên quan đến bà sao?” Hàn Thiên Dưỡng tiếp tục chất vấn nói. Hơn trăm người bảo vệ, hơn nữa chỉ là một người làm mà thôi, sao có thể có lá gan bắt cóc Hàn Niệm được chứ. Còn nữa một người giúp việc càng không thể có liên quan gì đến Nam Cung Chuẩn được.

Lúc Tưởng Lam cảm nhận được ánh mắt của Tô Nghênh Hạ, đột nhiên bà ngẩng đầu nói với Hàn Thiên Dưỡng: “Ông đừng có ngậm máu phun người. Hàn Niệm cũng là cháu ngoại của tôi, sao tôi có thể làm vậy với cháu gái của mình được?”

“Là thật hay giả, sẽ có một ngày chân tướng rõ ràng. Hy vọng không phải bà làm. Nếu không, tôi tuyệt đối không tha cho bà.” Hàn Thiên Dưỡng thản nhiên nói.

Tưởng Lam khiếp sợ, chỉ có thể ở trong lòng khẩn cầu cái chân tướng này đừng bao giờ lòi ra, nếu không kết cục của bà không thể nào tưởng tượng ra được.

Chỉ chốc lát sau, Viêm Quân đã về biệt thự sườn núi, khi ông nhìn thấy Hàn Thiên Dưỡng, ông rõ ràng đang đè xuống kích động của mình.

“ Đi theo tôi.” Hàn Thiên Dưỡng nói với Viêm Quân.

Hai người đi đến sân sau biệt thự.

Yên lặng một lúc lâu, Hàn Thiên Dưỡng mới lên tiếng: “Người Địa Tâm bị Tam Thiên giết sạch rồi, nhưng bây giờ, con gái của nó đang rơi vào tay Nam Cung Chuẩn, không biết nhà họ Nam Cung sẽ lợi dụng nó làm chuyện gì.”

Sắc mặt Viêm Quân thay đổi. Hàn Niệm đã rơi vào tay nhà họ Nam Cung? Vậy chuyện này không chỉ đơn giản là bị bắt cóc!

“Nhà họ Nam Cung muốn lợi dụng Tam Thiên bước vào nơi đó sao?” Viêm Quân cực kỳ phẫn nộ nói.

“Đây là thứ rất nhiều gia tộc quyền thế lớn theo đuổi. Mà Tam Thiên cũng có lý do danh chính ngôn thuận.” Hàn Thiên Dưỡng thở dài, hiện lên vẻ mặt không biết làm sao.

Hô hấp Viêm Quân dồn dập. Nếu như vậy, việc này còn phức tạp hơn so với tưởng tượng của ông, hơn nữa còn khiến cho Hàn Tam Thiên gặp phải nguy hiểm càng lớn.

“Chúng ta không còn cách nào để giúp Tam Thiên sao?” Viêm Quân nói.

Hàn Thiên Dưỡng mệt mỏi nhún vai, nói: “Ông cho rằng đối mặt với nhà họ Nam Cung, chúng ta còn có cách nào sao? Cho dù Nam Cung Thiên Thu chưa chết thì dùng mặt mũi của bà ta cũng vô dụng.”

“Đúng rồi, sao Tam Thiên đột nhiên trở nên mạnh như vậy?" Hàn Thiên Dưỡng tò mò hỏi, Hàn Tam Thiên ở Địa Tâm phô bày thực lực của mình ra, đã gần bằng Viêm Quân.Ở tuổi này của anh, đây dường như đã là chuyện không thể làm được, vì vậy Hàn Thiên Dưỡng rất ngờ vực điểm này.

“Nó đã từng đi tìm tôi, nói trong thân thể nó đột nhiên có thêm một sức mạnh mạnh mẽ. Tôi cũng đã được chứng kiến, sức mạnh của nó đúng thật là rất khác thường, thậm chí. Thậm chí nó còn giết Hàn Long.” Viêm Quân nói.

“Cái gì?” Vẻ mặt Hàn Thiên Dưỡng kinh hãi nhìn Viêm Quân. Ông vốn nghĩ rằng thực lực của Hàn Tam Thiên chỉ là gần bằng Viêm Quân, không ngờ ngay cả Hàn Long cũng bị Hàn Tam Thiên giết!

Hàn Long chính là người mạnh mẽ nhất ở nhà họ Hàn ở nước Mỹ. Thực lực của gã Hàn Thiên Dưỡng biết rất rõ, tuy rằng Hàn Long còn chưa có tư cách bước vào nơi đó, nhưng mà ở tầng dưới này, chắc chắn là một cao thủ tuyệt đỉnh.

“Tôi biết ông không muốn tin, nhưng mà đây là sự thật. Viêm Quân nói.

Hai tay Hàn Thiên Dưỡng run lên, ngay cả đồng tử cũng như bị chấn động. Nếu như vậy, sớm muộn cũng có một ngày Hàn Tam Thiên thực sự có thể tiếp xúc nơi đó.

“Những gia tộc cổ xưa kia sẽ cho phép sự uy hiếp như nó tồn tại ở đây không?” Hàn Thiên Dưỡng buồn phiền nói.

“Tôi tin nó có thể sống sót, vì Tô Nghênh Hạ và còn vì Hàn Niệm.” Viêm Quân nói.

Hàn Thiên Dưỡng hít sâu một hơi, nói: “Đây không phải là chuyện chúng ta có đủ năng lực giúp được, nó chỉ có thể dựa vào bản thân thôi.”

Tuy rằng Viêm Quân rất muốn giúp đỡ Hàn Tam Thiên, nhưng lúc đó ông khôngthể không thừa nhận lời Hàn Thiên Dưỡng nói.

Tình huống Hàn Tam Thiên đang gặp phải, đúng là bọn họ không có tư cách tùy ý nhúng tay vào.

Nhà họ Hàn ở Thủ Đô, ở trong mắt người bình thường, chính là ngồi tít trên cao, thế nhưng khi đối mặt với những gia tộc lớn thực sự vẫn giống như là con sâu con kiến.

Trên thế giới này, quá nhiều vinh quang ở mặt ngoài, gia tộc lớn mạnh thực sự không thèm lộ diện ở thế tục.

“Tưởng Lam là một người phụ nữ rất ngoan độc, nhất định phải cẩn thận bà ta." Viêm Quân nhắc nhở Hàn Thiên Dưỡng.

“Nếu như tôi đã trở về, tôi còn có thể cho người phụ nữ này có cơ hội làm mưa làm gió sao?" Hàn Thiên Dưỡng cười nhạt một tiếng, nói tiếp: “Bà ta sẽ phải trả giá đắt, nhưng phải trả cho Hàn Tam Thiên. Vì vậy, tôi phải để cho bà ta sống, để cho bà ta chứng kiến sự lợi hại của Tam Thiên, để cho bà ta hối hận về tất cả mọi chuyện đã làm.”

“Tôi đã không kiềm được muốn nhìn thấy bà ta quỳ xuống trước mặt Hàn Tam Thiên cầu xin tha thứ. Hy vọng Tam Thiên có thể về sớm.” Viêm Quân nói.

Đối thoại của hai người đều tràn đầy sự tin tưởng đối với Hàn Tam Thiên, đây là lựa chọn duy nhất của bọn họ.

Nụ cười trên gương mặt Hàn Thiên Dưỡng đắng chát, ông đã sớm liệu cuối cùng cũng sẽ có một ngày Hàn Tam Thiên phải đối mặt với tình cảnh như vậy.Bởi vì

sau khi Nam Cung Thiên Thu gả vào nhà họ Hàn thì nhà họ Hàn ở Yên Kinh đã trở thành một con cờ của nhà họ Nam Cung.

Người đời đều cho rằng Hàn Thiên Dưỡng xây dựng sự nghiệp bằng hai bàn tay trắng, tạo ra vô số kỳ tích, thế nhưng đâu ai biết rõ, nếu không có nhà họ Nam Cung ở sau lưng sắp đặt tất cả mọi thứ,ông hoàn toàn không làm được.

Bạn đang đọc Chàng Rể Đa Tài (Bản Dịch) của Tuyệt Nhân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KhanhLy2308
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 49

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.