Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 699 chữ

Tam Thiên cũng là một chuyện tốt, sau này cũng sẽ có người hâm mộ con." Thiên Hoành Huy vừa cười vừa nói.

Trên sân khấu, Tô Nghênh Hạ đã khóc tới trôi lớp trang điểm, cơ thể khẽ run, vốn là hôn lễ của người khác, bây giờ cô lại biến thành nhân vật chính.

"Anh muốn em khóc đấy hả?" Tô Nghênh Hạ oán trách lau nước mắt nói.

"Từ hôm nay trở đi, anh sẽ dùng hết tất cả sức lực bảo vệ em, không để em phải rơi một giọt nước mắt nào nữa." Hàn Tam Thiên kiên định nói.

Tô Nghênh Hạ hít sâu một hơi, ổn định tâm trạng kích động của mình, nói: "Em không chỉ muốn gả cho anh kiếp này, còn cả kiếp sau, kiếp sau sau nữa."

"Nếu có luân hồi, nhất định anh sẽ đời đời kiếp kiếp lấy em làm vợ."

Lúc hai người ôm nhau, đa số mọi người

hiện trường đều mang ánh mắt chúc phúc, giờ phút này, bọn họ tạm thời quên mất thân hận của Hàn Tam Thiên và Tôi Nghênh Hạ, chỉ xem như chứng kiến một đôi tình nhân cầu hôn thành công.

Tiếng vỗ tay vang lên, hận thù của Tạ Vân Bằng cũng vọt tới đỉnh, anh ta hận không thể giết chết Hàn Tam Thiên.

Hiện trường hôn lễ thuộc về anh ta, bây giờ đã biến thành hiện trường cầu hôn của Hàn Tam Thiên!

"Các người vỗ tay cái gì, hôm nay tôi mới là nhân vật chính, tôi mới là chủ rể, chẳng lẽ các người mù hả?" Tạ Vân Bằng giận dữ hét lên với khách mời.

Tiếng vỗ tay đột ngột dừng lại, mọi người

nhao nhao hoàn hồn, đúng vậy, đây là hôn lễ của Tạ Vân Bằng, bọn họ đi theo góp vui làm gì?

Lỡ như chọc cho Tạ Vân Bằng bực mình, âm thầm trả thù bọn họ thì làm sao đây?

Một vài người sốt ruộc liên hợp với nhau, tỏ ra không nhịn được kêu gào với Hàn Tam Thiên trước mặt Tạ Vân Bằng.

"Hàn Tam Thiên, mày cút xuống đây cho tạo, đây không phải nơi để tên vô dụng như mày cầu hôn."

"Mẹ nó, ai muốn nhìn mày cầu hôn, cút

xuống nhanh lên."

"Còn không xuống tao sẽ gọi bảo vệ lôi mày ra ngoài."

Vẻ mặt Hàn Tam Thiên bình thản đứng

dậy.

Tô Nghênh Hạ nắm tay Hàn Tam Thiên thật chặt, hơi lo lắng và sợ hãi, dù sao cũng là hiện trường hôn lễ của Tạ Vân Bằng, Hàn Tam Thiên làm như thế, dễ khiến nhiều người tức giận.

Đúng lúc này, một tiếng vỗ tay chói tai lại vang lên.

Tất cả mọi người kinh ngạc quay đầu, nhìn về phía tiếng vỗ tay phát ra.

Tạ Vân Bằng tức giận bất mãn nói: "Đệch, ai đối đầu với tao, ra đây cho ông!"

Thiên Linh Nhi vỗ tay, tiến vào hội trường, lúc những người kia thấy rõ hai người Thiên Hoành Huy và Thiên Linh Nhi thì lập tức che miệng, rút câu đã tới cổ họng lại.

May mà không mắng ra miệng, nếu mắng người nhà họ Thiên, bọn họ có thể suốt đêm dọn dẹp hành lý cút khỏi thành phố

Thiên Vân rồi.

Tạ Vân Bằng giống như bị sét đánh trúng, đứng chết trân tại chỗ.

Người vỗ tay lại là Thiên Linh Nhi!

Lúc này, Quý Xuân chạy chậm tới bên cạnh Thiên Hoành Huy, lạnh mặt nói: "Hoành Huy, hai người này không biết từ đầu chui ra, mà dám phá hỏng hôn lễ của của Vân Bằng, ông phải làm chủ cho nhà họ Tạ chúng tôi."

Thiên Hoành Huy cười lạnh, quay đầu nhìn Quý Xuân, nói: "Làm chủ cho bà, tôi

không có tư cách đó."

Quý Xuân khó hiểu nhìn Thiên Hoành Huy, không hiểu ý ông là gì.

Lúc này, Thiên Linh Nhi mở miệng nói: "Là tôi vỗ tay đấy, bây giờ tôi đã xuất hiện rồi."

Advertisement

Truyện cứ thong thả mà đọc, cuộc sống chầm chậm trôi qua.

Bạn đang đọc Chàng Rể Đa Tài (Bản Dịch) của Tuyệt Nhân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KhanhLy2308
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 53

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.