Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 880 chữ

Tô Nghênh Hạ càng lúc càng khẩn trương, cơ thể cô căng cứng, bởi vì những người đang đứng sau lưng bọn họ khiến cô cảm thấy áp lực hơn.

Hàn Tam Thiên cảm nhận được tâm trạng bất thường của Tô Nghênh Hạ, anh nhéo nhẹ vào tay cô, bảo cô thả lỏng, nhưng dưới tình huống như thế này, Tô Nghênh Hạ sao có thể thả lỏng được chứ?

Vài phút trôi qua, không thấy ai yêu cầu Hàn Tam Thiên quỳ xuống. Những người xung quanh không chờ được nữa, họ chỉ chờ xem màn kịch đặc sắc này thôi, mặt trời càng lúc càng lớn, không một ai muốn

đứng ở đây để phơi nắng cả.

"Sao thế nhỉ, không ai bắt Hàn Tam Thiên quỳ gối à?"

"Kì lạ, thật sự rất kì lạ, sao biểu cảm của những người đó lại thấy có gì sai sai nhỉ?"

"Sẽ không có gì thay đổi chứ?"

"Có thể thay đổi cái gì nữa, Giang Phú gây ra chuyện lớn như vậy, trừ khi tên bất lực Hàn Tam Thiên này quỳ xuống, không lẽ còn cách giải quyết nào nữa sao?"

"Qùy..... quỳ!"

"Chết tiệt, quỳ gối sao? Chuyện này sao có thể xảy ra?"

Đám người bên dưới khó tin la lớn, kinh ngạc nhìn thành viên của hiệp hội cờ vây, đám người phía sau Hàn Tam Thiên quỳ xuống, điều này khiến mọi người bị dọa.

"Tại sao có thể như thế, người quỳ gối không phải là Hàn Tam Thiên sao?"

"Đây chính là nhân vật nổi tiếng ở thành phố Thiên Vân này, bọn họ... bọn họ dám bắt Hàn Tam Thiên quỳ gối sao?"

"Không đúng, điều này không có khả năng, nhất định tôi bị hoa mắt rồi."

Tô Hải Siêu hít sâu, không dám tin những gì mình đang thấy, người quỳ gối không phải là Hàn Tam Thiên mà lại là lão gia, kịch bản này quả thật ngoài sức tưởng tượng của anh ta.

"Hải Siêu, sao có thể như thế?" Tô Diệc Hàm trừng mắt, âm thanh run run hỏi Tô Hải Siêu.

Tô Hải Siêu cũng không giải thích được,

nhưng anh ta biết, hôm nay vốn sẽ là Hàn Tam Thiên bị mọi người cười nhạo, nhưng bây giờ có thể thấy, đương nhiên không phải thế.

Nhiều người cảm thấy ớn lạnh, trong đầu không ngừng suy nghĩ về chuyện đang diễn ra, những người này dĩ nhiên là tự nguyện quỳ gối vì Hàn Tam Thiên, nhưng sao bọn họ lại phải làm thế?

Lúc Tô Nghênh Hạ nhìn những người phía sau, trong lòng liền gợn sóng, ánh mắt mê man nhìn Hàn Tam Thiên, đây chính là nguyên nhân khiến anh bình tĩnh như thế sao? Anh đã sớm giải quyết

chuyện này, hơn nữa còn khiến những người này quỳ gối.

"Tam Thiên, chuyện này là anh làm sao?" Tô Nghênh Hạ có chút ngây ngẩn hỏi.

"Lão già kia ăn hiếp em hai lần, sao anh có thể buông tha cho bọn họ dễ dàng thế được, nếu bọn họ thích quỳ gối, anh sẽ đáp ứng họ, khiến họ tình nguyện quỳ gối

đây." Hàn Tam Thiên thản nhiên nói.

Thẩm Linh Dao đã sớm ngây ngẩn từ lâu, lúc trước cô không muốn Tô Nghênh Hạ đi theo Hàn Tam Thiên, sợ Hàn Tam Thiên liên lụy khiến Tô Nghênh Hạ mất mặt,

nhưng bây giờ xem ra, Hàn Tam Thiên sẽ không bị bẽ mặt mà ngay cả Tô Nghênh Hạ cũng trở thành tâm điểm của sự chú ý, giống như việc cô chỉ cần đứng bên cạnh Hàn Tam Thiên, thì dù có phong ba bão táp, cô cũng sẽ không bị ảnh hưởng.

"Cô có muốn bị mọi người bàn tán không, bộ dạng bây giờ cũng không đẹp cho lắm." Thích Y Vân đi đến bên cạnh Thẩm Linh Dao, theo thói quen đẩy gọng kính, nhìn Thẩm Linh Dao nói.

Thẩm Linh Dao quay đầu nhìn Thích Y Vân, kinh ngạc nói:"Y Vân, cậu thấy sao, mấy người đó sao lại tự nguyện vì Hàn.

Tam Thiếu mà quỳ xuống?"

"Đương nhiên là tớ thấy, tớ không có mù." Vẻ mặt Thích Y Vân bình tĩnh, nhưng trong lòng là một chuỗi kinh ngạc có khi là khâm phục, cô thừa biết Hàn Tam Thiên có thể giải quyết chuyện này, nhưng theo cô, biện pháp giải quyết chuyện này, khiến chuyện này không phát sinh thêm nữa. Sau khi Hàn Tam Thiên xuất hiện, cô thậm chí còn nghĩ rằng Hàn Tam Thiên sẽ vì Tô Nghênh Hạ mà quỳ gối, hoặc anh sẽ không biết giải quyết thế nào, nhưng với tình huống hiện giờ, ngay cả cô cũng bất ngờ.

Qùy gối sao?

Hơn nữa còn khiến nhân vật nổi tiếng ở thành phố Thiên Vân này phải quỳ gối.

Thích Y Vân không thể tưởng tượng nổi anh đã làm việc này như thế nào.

Và điều này tất nhiên khiến Thích Y Vân càng tin tưởng Hàn Tam Thiên hơn, có lẽ anh chính là người mà cô vẫn luôn tìm kiếm, chỉ có anh, mới có thể cứu nổi Thích gia mà thôi.

Bạn đang đọc Chàng Rể Đa Tài (Bản Dịch) của Tuyệt Nhân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KhanhLy2308
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 46

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.