Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 978 chữ

"Đúng rồi, mấy ông xem video thi đấu chưa?" Một người nào đó lên tiếng hỏi.

Đề tài vừa được đưa ra khiến cuộc thảo luận trở nên rôm rả, sau khi Hàn Tam Thiên thua trận đấu, bọn họ thông qua nhiều con đường đã thấy video từ sớm, chỉ không có ai tình nguyện nhắc tới chuyện nhục nhã như vậy.

"Nói tới tôi cũng thấy kì quái, Hàn Tam Thiên đang chiếm ưu thế, sau khi đi WC xong thì hoàn toàn thay đổi."

"Tôi đã tái hiện lại ván chơi ngày đó, cục diện sau trung kì giao cho tôi cũng có thể

thắng, vậy mà cậu ta lại thua."

"Liệu trong lúc cậu ta đi WC, đã có chuyện gì xảy ra?"

"Ý của ông Thượng Quan Hắc Bạch giở tro?"

Trong lúc mọi người thảo luận, Giang Phú không kiên nhẫn đập bàn, nói: "Dù có gặp chuyện gì thì thằng vô dụng này cũng không dùng được, bị dọa một chút đã thua trận, cậu ta hoàn toàn không nghĩ tới mặt mũi của chúng ta."

Trong suy nghĩ của Giang Phú, Hàn Tam

thắng, vậy mà cậu ta lại thua."

"Liệu trong lúc cậu ta đi WC, đã có chuyện gì xảy ra?"

"Ý của ông Thượng Quan Hắc Bạch giở tro?"

Trong lúc mọi người thảo luận, Giang Phú không kiên nhẫn đập bàn, nói: "Dù có gặp chuyện gì thì thằng vô dụng này cũng không dùng được, bị dọa một chút đã thua trận, cậu ta hoàn toàn không nghĩ tới mặt mũi của chúng ta."

Trong suy nghĩ của Giang Phú, Hàn Tam

"Đừng nhắc tới chuyện thi đấu nữa, càng nghĩ càng tức. Giờ chỉ muốn phát tiết trên người cậu ta mới bớt tức được."

Trên mặt mỗi người là sự bất mãn, dường như Hàn Tam Thiên cần coi bọn họ là người lớn trong nhà mà đội trên đầu, phải để ý cảm thụ của từng người.

“Đúng rồi, thằng nhóc bên người Thiên Xương Thịnh ở tiệc mừng thọ chính là Hàn Tam Thiên, sao giờ ông ta lại mặc kệ Hàn Tam Thiên vậy?" Người nào đó nghi ngờ hỏi, cũng là điều rất nhiều người tò

mò.

Nhớ tiệc mừng thọ trước đây, ai cũng cảm thấy Hàn Tam Thiên sẽ là người Thiên Xương Thịnh bồi dưỡng, vậy mà thời điểm Hàn Tam Thiên gặp nguy cơ như này, Thiên Vương Thịnh lại buông tay mặc kệ khiến người ta không giải thích được.

“Hừ.” Giang Phú hừ một tiếng, nói: “Thiên Xương Thịnh là con cáo già, sao ông ta vô duyên vô cớ đối xử tốt với một người được, theo tôi thấy lúc trước Hàn Tam Thiên khẳng định có giá trị lợi dụng với ông ta, nên mới cố tình nâng thân phận cho Hàn Tam Thiên, nhưng hiện tại kẻ vô

dụng này đã hết giá trị, nên Thiên Vương Thịnh mới vứt bỏ cậu ta."

Nghe xong Giang Phú nói, mọi người mới hiểu, từ lúc Thiên Vương Thịnh giao công ty giao cho con của ông ta, đã nhiều năm không tham gia thương trường, sau thời gian tay đấm tại võ quán của ông ta bị đuổi, đột nhiên mới nâng đỡ Hàn Tam Thiên này, nếu không phải cậu ta có giá trị lợi dụng thì có ích lợi gì.

"Thằng vô dụng này đáng thương thật đó, bị Thiên Vương Thịnh lợi dụng xong rồi đá văng."

"Tôi nghĩ Tô Nghênh Hạ ở Hàn Tam Thiên được Thiên Vương Thịnh coi trọngnên mới làm thế, nhưng người phụ nữ đáng thương này lại không biết Hàn Tam Thiên đã hết giá trị."

"Không chừng cô ta đang chờ Hàn Tam Thiên đứng ra giải quyết, chờ cô ta biết chuyện xong không biết có tâm trạng như nào."

Ai nấy đầy ý châm chọc, dường như đã coi nhà họ Tô nằm dưới chân mình.

Từ tình huống hiện tại, công ty nhà họ Tô

không có khả năng xoay chuyển, vừa bị đối tác bội ước, vừa bị Tô Hải Siêu lấy luôn nhân viên, cả công ty chỉ như cái vỏ rỗng, cho dù Đại La Kim Tiên xuất hiện cũng không cứu được.

Ở khung cảnh khác, Tô Hải Siêu đang đắc ý vênh mặt mời chào họ hàng nhà họ Tô làm quản lý của công ty mới, anh ta lại trở thành viêm ngọc quý được đám họ hàng nâng niu, cảm giác được người khác coi trọng khiến Tô Hải Siêu lâng lâng, anh ta thậm chí có ảo giác trong tương lai không xa, Tô Hải Siêu sẽ thay nhà họ Thiên được mọi người tại Thiên Vân biết tới.

"Hải Siêu, anh lợi hại thật đó, có thể tìm được được một tỷ đầu tư."Rốt cuộc Tô Diệc Hàm không cần làm việc dưới trướng Tô Nghênh Hạ, đây là chuyện tốt, mà mọi thứ đó do Tô Hải Siêu cho cô, cô đương nhiên phải nịnh nọt Tô Hải Siêu.

"Năng lực của tôi đâu đáng giá một tỷ, sau này người đó sẽ cho tôi càng nhiều tiền, nhà họ Tô sớm muộn cũng thành gia tộc lớn." Tô Hải Siêu nói.

Tô Diệc Hàm không do dự gật đầu, tỏ vẻ cực kì tin tưởng.

Thật ra Tô Diệc Hàm thừa biết năng lực của Tô Hải Siêu như thế nào, anh ta không có năng lực gì cả, chỉ dùng tiền mới có địa vị cao, nên cô hy vọng Tô Hải Siêu có thể lợi dụng một tỷ này để phát triển. Còn việc phát triển thành gia tộc mạnh như nhà họ Thiên căn bản không có khả năng, nhưng do ghét Tô Nghênh Hạ, Tô Diệc Hàm tình nguyện tin Tô Hải Siêu.

Bạn đang đọc Chàng Rể Đa Tài (Bản Dịch) của Tuyệt Nhân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KhanhLy2308
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 66

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.