Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 968 chữ

So với Tô Nghênh Hạ, vóc dáng hay nhan sắc của Thẩm Linh Dao kém hơn một chút, nhưng gã ta lại có hứng thú với Thẩm Linh Dao.

"Không thể động vào hai người, nhưng sờ tí cũng không sao cả." Tên đàn em cười dâm đãng.

Thẩm Linh Dao cảm nhận được bàn tay gã đang di chuyển trên chân mình, không ngừng giãy giụa, nhưng tay chân đều bị trói, cơ bản là cô không thể nhúc nhích, chỉ có thể để gã ta mặc sức sờ mó.

"Làn da rất mịn màng, kiểu phụ nữ hèn hạ như cô, bị đụng chạm không ít phải không?" Ánh mắt tên đàn em lộ rõ dục vọng, bàn tay đã lướt tới bụng Thẩm Linh Dao.

"Cô muốn nói gì à?" Tên đàn em nói xong, thảo băng keo trên miệng Thẩm Linh Dao ra.

Vẻ mặt Thẩm Linh Dao có chút sợ hãi nhìn tên đàn em, nói:"Cầu xin anh, thả chúng tôi đi."

"Thả sao? Tôi làm gì có quyền làm chuyện này, nhưng nếu cô tình nguyện phục vụ tôi, tôi sẽ mạo hiểm một chút, cô đồng ý không?" Tên đàn em nâng cằm Thẩm Linh Dao, đáp.

Thẩm Linh Dao lắc đầu nguầy nguậy, cô không phải loại phụ nữ đó, mặc dù có trải qua vài cuộc tình, nhưng mối quan hệ chân chính, gần gũi cũng chỉ có một lần mà thôi.

Sau lần yêu phải tên dối trá, kể từ đó về sau Thẩm Linh Dao học được cách quý trọng bản thân mình hơn. Cho dù những người bạn trai sau này đối xử với cô tốt đến mấy, cô đều giữ vững được lập trường của mình.

"Tôi không phải loại người như anh nghĩ, anh cần tiền, tôi có thể cho anh, đều cho

anh hết." Thấm Linh Dao nói.

"Tiền?" Tên đàn em bóp mạnh cằm Thẩm Linh Dao, lạnh lùng nói:"Tất nhiên là tao cần tiền, nhưng người tao cũng muốn, mày không đồng ý à?"

"Đại ca của anh cũng đã nói, không được đụng đến chúng tôi, không lẽ anh quên rồi sao?" Thẩm Linh Dao nói.

Tên đàn em cắn chặt răng, không cam tâm buông Thẩm Linh Dao ra, mặc dù gã ta có dục vọng mãnh liệt cần phát tiết, những lời của gã xăm mình nói gã ta không thể không nghe.

"Tôi đi hút điếu thuốc, con mẹ nó, nếu có dám la hét, tôi đánh chết cô." Tên đàn em uy hiếp cô, đi ra phía sau căn phòng.

Bên ngoài phòng, tên đàn em tháo mặt nạ ra, lộ rõ diện mạo của gã, biểu cảm hung hãn.

Là Tô Hải Siêu!

Bị Tô Nghênh Hạ đuổi ra khỏi nhà họ Tô như chó nhà có tang.

Không còn công ty, cuộc sống của Tô Hải

Siêu khá khó khăn, anh ta trà trộn vào tầng lớp dưới đây xã hội, lần theo dấu vết người đàn ông xăm mình, trở thành đàn em của gã. Lúc xảy ra chuyện này, hoàn toàn nằm trong dự đoán của Tô Hải Siêu, nhưng với anh ta đây là chuyện tốt, tiếc rằng gã đàn ông xăm mình tình nguyện ra ngoài chơi đùa cùng những cô gái đáng giá vài đồng chứ không đồng ý đụng vào Tô Nghênh Hạ, điều này khiến anh ta không cam tâm.

Nếu không có quan hệ huyết thống, Tô Hải Siêu sẽ không ngần ngại mà tặng Hàn Tam Thiên một chiếc mũ xanh, nếu không vì Hàn Tam Thiên cùng Tô Nghênh Hạ,

kết cục của anh ta sao có thể thành ra như vậy được.

Đối với Tô Hải Siêu, tâm nguyện lớn nhất chính là có thể trả thù, trở về công ty, nhưng hiện giờ xem ra không có khả năng.

"Nếu cứ thế này thì thật dễ dàng với mày, tao không thể cam tâm tình nguyện như thế được." Tô Hải Siêu nghiến răng nói.

Ném tàn thuốc xuống, hung hăng dập tắt nó, đeo mặt nạ lên lại, trở lại phòng.

Trực tiếp đi đến trước mặt Tô Nghênh Hạ

Tô Hải Siêu nói:"Qùy xuống cho tao."

Vẻ mặt Tô Nghênh Hạ mờ mịt, không hiểu vì sao gã lại làm thế.

Trong lúc vẫn không hiểu tại sao, Tô Hải Siêu nắm lấy tóc Nghênh Hạ, đập mạnh vào vách tường, nói:"Tao nói, quỳ xuống cho tao, mày nghe không hiểu à?"

Đầu Tô Nghênh Hạ bị đập mạnh đến mức choáng váng, Thẩm Linh Dao liền nói:"Sao anh lại muốn cậu ấy quỳ, chúng ta không thì không oán, anh cần tiền, chúng tôi đưa anh là được."

Tô Hải Siêu cười hung hăng, sau đó đá vào ngực Thẩm Linh Dao một cái:"Con đàn bà đê tiện, không liên quan tới mày, mẹ nó đừng có mà nói hộ nó nữa, nếu không tao cũng không chắc sẽ không đụng đến mày."

Ngực Thẩm Linh Dao có chút khó thở, nói không ra hơi, đành trơ mắt nhìn Tô Hải Siêu ép Nghênh Hạ quỳ gối.

Nhìn thấy Tô Nghênh Hạ như muốn nói gì đó, Tô Hải Siêu tháo băng keo trên miệng cô xuống.

"Anh là ai, tôi biết, chắc chắn là tôi biết anh." Tô Nghênh Hạ nói.

Những lời này làm cho Tô Hải Siêu có chút hoảng sợ, đeo mặt nạ bảo hộ, còn cố tình thay đổi giọng nói, Tô Nghênh Hạ sao có thể nhận ra anh ta chứ?

"Tao không quen thứ để tiện như mày, chúng ta chưa từng gặp qua, mày làm sao biết tao là ai." Tô Hải Siêu kéo tóc Nghênh Hạ, trong lòng có chút khóc chịu, dùng băng dính bịt mắt Tô Nghênh Hạ.

Bạn đang đọc Chàng Rể Đa Tài (Bản Dịch) của Tuyệt Nhân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KhanhLy2308
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 67

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.