Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 443

Phiên bản Dịch · 862 chữ

"Không biết, với địa vị của Thượng Quan Hắc Bạch, ông ấy đã rất lâu rồi không tham gia tranh giải quốc nội, hơn nữa ngay cả các cuộc thi quốc tế cũng rất ít khi tham dự, hiện tại trong giới cờ vây ông ấy là cấp bậc nhân vật được mọi người kính trọng, nếu ông ấy tham gia giải đấu thì những người khác thi đấu sao lại chứ." Vương Mậu cười khổ nói, nếu như Thượng Quan Hắc Bạch tham gia, như

vậy cuộc thi này sẽ không còn ý nghĩa, đơn thuần là một mình Thượng Quan Hắc Bạch biểu diễn tài năng.

"Như vậy không có cách nào để ông ấy so đấu với tôi à? Lần này tôi tới nhất định phải thắng ông ấy." Hàn Tam Thiên nói, đã nói với Tô Nghênh Hạ vậy rồi, thắng Thượng Quan Hắc Bạch là có thể giành dược cơ hội thưởng thức son môi vô số lần, đây cũng là mục đích Hàn Tam Thiên đến thành phố Phú Dương.

"Cậu... cậu muốn đuổi kịp Thượng Quan Hắc Bạch?" Vương Mậu khiếp sợ nhìn Hàn Tam Thiên, mặc dù lần trước anh đã

tạo được chút phiền toái cho Thượng Quan Hắc Bạch nhưng cuối cùng vẫn thua, cho dù trong lòng không phục, đối mặt với nhân vật như Thượng Quan Hắc Bạch anh cũng phải ẩn nhẫn mấy năm, đến khi tài đánh cờ của mình tiến bộ sau đó mới tới báo thù chứ. Gấp như vậy không phải đưa mặt tới cửa cho người ta đánh hay sao?

"Đúng, hơn nữa phải thi đấu với ông ấy, nếu không tôi đến thành phố Phú Dương này một chuyến tay không." Hàn Tam Thiên nói.

"Tại sao?" Vương Mậu nghi ngờ hỏi, tới

thành phố Phú Dương không phải để tham gia thi đấu hay sao, chẳng lẽ Hàn Tam Thiên còn những mục đích khác.

Hàn Tam Thiên cười gian trá, nói: "Đây là chuyện riêng tư cá nhân của tôi, không thể tùy tiện tiết lộ cho ông được, ông nghĩ cách giúp tôi làm sao mới có thể đấu với Thượng Quan Hắc Bạch đi."

"Chuyện này..." Vương Mậu cau mày, dưới góc nhìn của ông ta, đây gần như là một chuyện không thể. Hơn nữa Thượng Quan Hắc Bạch cố ý ké độ hot của hai người Hàn Tam Thiên và u Dương Tu Kiệt, điều này nói rõ bây giờ ông có lòng

tin với thực lực của u Dương Tu Kiệt, ít nhất là nghĩ ra cách đối phó với Hàn Tam Thiên rồi.

Bây giờ có thể tranh giải hạng nhất được hay không cũng khó nói chắc, sao có thể đấu cờ với Thượng Quan Hắc Bạch được chứ?

"Tam Thiên, không phải tôi không giúp cậu, mà là thực sự không nghĩ ra cách gì cả. Dù sao... dù sao địa vị của Thượng Quan Hắc Bạch cũng không ai có thể ra lệnh cho ông ấy, chỉ cần ông ấy không muốn thì không ai ép được." Vương Mậu nói.

Hàn Tam Thiên bĩu môi, nói: "Xem ra phải tự ông ta muốn mới được, được rồi, tôi biết rồi, chuyện này cũng không phiền ông nhọc lòng nữa, tự tôi nghĩ cách vậy."

"Tam Thiên, tôi vẫn phải nhắc nhở cậu một câu, mặc dù cậu rất lợi hại nhưng lần này cao thủ tham gia rất nhiều, dù sao cũng không thể xem thường." Vương Mậu nói.

Hàn Tam Thiên khoát tay ra vẻ không sao cả, nói: "Yên tâm đi, trạng thái bây giờ của tôi tốt nhất từ trước tới giờ.".

Có Tô Nghênh Hạ kích thích, trạng thái của Hàn Tam Thiên sao có thể không tốt được, chỉ cần vừa nghĩ tới mùi son môi, sức chiến đấu đã tăng mạnh.

Cách cuộc thi còn hai ngày, trong hai ngày này, Hàn Tam Thiên và Thích Y Vân cũng không rời khỏi khách sạn, mặc dù anh không cần luyện tập nhưng với thực lực của Thích Y Vân, muốn lấy được một thành tích tốt trong cuộc thi nhất định phải luyện tập chơi cờ.

Cuối cùng cũng đến ngày tranh giải, Hàn

Tam Thiên nhẹ nhàng ra trận, Thích Y Vân tỏ ra hơi nghiêm túc.

Sau khi danh sách thi đấu vòng loại được công bố, Thích Y Vân thở phào nhẹ nhôm, không ở cùng bảng với Hàn Tam Thiên, điều này chứng tỏ cô ta có thể đi xa hon.

Mặc dù Thích Y Vân cũng không để tâm vào cuộc thi lần này, nhưng đây cũng là một cơ hội chứng minh thực lực của bản thân, nếu phải gặp Hàn Tam Thiên từ sớm, đối với cô ta là điều đó đồng nghĩa phải rời cuộc thi trước thời hạn.

"Thật may không phải gặp anh, hy vọng chúng ta có thể tiếp tục không có duyên như vậy." Thích Y Vân cười nói với Hàn Tạm Thiên.

"Điều đó là chắc chắn rồi, duyên phận của chúng ta nhiều lắm cũng chỉ là bạn." Hàn Tam Thiên nói.

Bạn đang đọc Chàng Rể Đa Tài (Bản Dịch) của Tuyệt Nhân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KhanhLy2308
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 80

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.