Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 432

Phiên bản Dịch · 1180 chữ

"Đậu má, tên nhóc đó muốn đi thật sao?"

"Thật đúng là không sợ chết mà, thi đấu khiêu chiến có thưởng đó, trước nay quyền thủ chưa bao giờ nương tay đâu."

"Mẹ nó, tôi sẽ không phải gọi cậu ta là ông nội thất chứ?"

"kêu cái lông ấy, đến khi cậu ta bị đánh nhập viện thì bọn mình sớm đã về nhà rồi."

Mấy người dù có kinh ngạc, nhưng bọn họ không định sẽ thực hiện lời hứa. Hơn nữa bọn họ thấy Hàn Tam Thiên chắc

chắn không có cơ hội xuống khỏi sàn đấu, lên xe cứu thương rồi, ai còn quen biết ai chứ?

"Đêm nay, sàn đấu vì muốn đền đáp cho các vị khán giả nên đặc biệt có một trận đấu cho khán giả, mọi người có thể tùy ý lên sàn, ai đứng được tới cuối cùng thì người đó có thể giành được giải thưởng một trăm ngàn tệ do sàn đấu trao cho." Quản lý lên đài, cầm micro nói.

Những lời này đã gợi lên tiếng xôn xao không nhỏ. Tuy một trăm ngàn không nhiều, nhưng cũng không ít, hơn nữa ai cũng có thể tham gia, cũng có nghĩa là

mọi người đều có cơ hội.

Có điều căn cứ theo cách nghĩ địch không động ta cũng không động, tạm thời còn chưa có người xem nào muốn lên sàn.

Lúc này, Hàn Tam Thiên từ dưới sàn đấu liền đi lên.

"Vị khán giả khiêu chiến đầu tiên đã xuất hiện, ai muốn lên ứng chiến nào?" Quản lý hỏi.

Thấy Hàn Tam Thiên không phải kẻ cao to lạ thường gì, cũng không có cơ bắp cuồn cuộn, không ít người bắt đầu rục rịch. Loại

đối thủ này trong mắt bọn họ, khả năng thắng được là vô cùng lớn.

Nhưng khi một bóng người đi về phía sàn đấu, mấy người đang rục rịch đó liền lập tức đánh tan ý nghĩ trong đầu.

"Là anh ta! Anh ta lại tới nữa kìa!"

"Tối qua Đạo Thập Nhị chính là thua dưới tay anh ta đó, không ngờ hôm nay anh ta vẫn xuất hiện."

"Tên nhóc trên sàn đấu kia không vững vàng mà, giao thủ với người này, kết cục của cậu ta có thể tốt hơn Đao Thập Nhị

sao? Tôi nghe nói Đao Thập Nhị đến giờ vẫn còn ở trong bệnh viện đó."

Mấy người vừa rồi nói chuyện với Hàn Tam Thiên nhìn thấy tình huống này, trên mặt đều lộ ra ý cười.

"Giờ không cần lo phải kêu ông nội nữa rồi, tên nhóc này không chết thì cũng tàn

phế."

"Xem chừng cậu ta chưa xem trận đấu hôm qua rồi, lần này chết như thế nào cũng không biết đâu."

"Đáng tiếc, tối qua Đạo Thập Nhị đánh với

anh ta thì còn có chút đáng xem, nhưng cái tên này, cũng không biết có thể chống đỡ được mấy chiêu đây."

"Còn mấy chiêu nữa? Theo tôi thấy, một chiêu thôi cũng đủ xử xong cậu ta rồi."

Sau khi người nọ lên đài, mí mắt quản lý giật một cái, tuy rằng đây là do Hàn Tam Thiên chủ động yêu cầu, nhưng một khi xảy ra chuyện, anh ta cũng không cách nào ăn nói với Đạo Thập Nhị được.

"Anh Tam Thiên, cẩn thận chút." Trước khi xuống khỏi sàn đấu, quản lý đi đến bên cạnh Hàn Tam Thiên, nhẹ giọng nhắc

nhỏ.

Hàn Tam Thiên gật đầu, đứng đối diện với anh ta. Chẳng qua là một người trẻ tuổi tầm hơn hai mươi, vậy mà có thể đánh Đạo Thập Nhị nhập viện, điều này khiến Hàn Tam Thiên vô cùng kinh ngạc.

Viêm Quân đã từng nói, ở tuổi này mà Hàn Tam Thiên có thể có thực lực như vậy đã xem như là thiên phú dị bẩm rồi. Mà người trẻ tuổi đang đứng trước mặt anh hiện tại, hiển nhiên là thiên phú còn lợi hại hơn anh. Nói cách khác, làm sao ngay cả Đạo Thập Nhị cũng bại dưới tay anh ta chứ?

"Có thể biết tôn tính đại danh của anh không?" Hàn Tam Thiên hỏi người nọ.

Anh ta cười nói: "Đến giúp người tối qua bảo thù đúng không? Nếu là báo thù, nói nhiều lời vô dụng như vậy làm gì?"

Hàn Tam Thiên cười cười, chỉ thông qua một câu nói như vậy, anh đã có thể cảm nhận được sự kiêu căng bệ vệ của người trẻ tuổi này. Nhưng anh ta đúng là có cơ sở để kiêu căng, có thể đánh Đao Thập Nhị nhập viện, cả thành phố Thiên Vân sợ là cũng không tìm ra được một người nào

khác.

Hai người vô cùng ăn ý mà đồng loạt ra tay, đối với khán giả đang xem tình hình trên đài mà nói, trận đấu này là một cuộc chiến vô cùng đặc sắc, hai bên đánh đều có qua có lại.

Nhưng đối với Hàn Tam Thiên mà nói, từ khi mới bắt đầu anh đã cảm nhận được một loại áp lực che trời rợp đất. Áp lực này giống như khi anh giao đấu với Viêm Quân vậy, mạnh đến nỗi khiến người ta không thể thở nổi.

Sự khiếp sợ trong lòng Hàn Tam Thiên

càng lúc càng mạnh, thậm chí anh cảm giác được với thanh niên này, dù là Viêm Quân cũng phải cố gắng hết sức mới có thể thắng được.

Đây là quái vật ở đầu ra chứ? Mới tuổi này đã có thể có được thân thủ kinh người như vậy!

"Chẳng thú vị gì cả." Trong quá trình giao thủ, Hàn Tam Thiên đột nhiên nghe được người nọ nói.

Đang lúc trong lòng nổi lên một tia dự cảm không lành, Hàn Tam Thiên cảm giác được cánh tay anh ta ra đòn lại giống như

xuất hiện ảo ảnh vậy. Đây là tình huống xảy ra do tốc độ quá nhanh, khiến người khác không nhìn rõ.

Hai tay theo bản năng để trước ngực, không tới một nháy mắt sau, một lực thật lớn đã từ tay truyền ra khắp thân thể, sau đó thân thể liền không khống chế được mà bay về phía sau, thẳng đến khi đập vào dây thừng rào xung quanh sàn, Hàn Tam Thiên mới dừng lại.

Hai tay đau đến nóng rát, đã đến mức độ tê dại mất đi cảm giác, Hàn Tam Thiên cắn chặt khớp hàm cũng không ngăn được hai tay hơi run lên nhè nhẹ.

Mạnh!

Vô cùng mạnh!

Áp lực mà người trẻ tuổi này mang đến cho hàn Tam Thiên giống như đang đứng trước mặt Viêm Quân vậy.

"Đồ rác rưởi như anh cũng dám giúp anh ta báo thù sao?" Người nọ khinh thường nói với Hàn Tam Thiên.

"Có thể kết bạn không?" Người mạnh như vậy, nếu làm đối thủ, đối với Hàn Tam

Bạn đang đọc Chàng Rể Đa Tài (Bản Dịch) của Tuyệt Nhân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KhanhLy2308
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 81

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.