Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 429

Phiên bản Dịch · 899 chữ

"Không có không có, nếu anh bằng lòng, em tặng cô ta cho anh luôn cũng được."

Thanh Vân nhớ lại xúc cảm tối qua, nói: "Vậy chúng ta cứ thế nhé."

"Được rồi, không có chuyện gì nữa rồi, anh về trước đi." Hàn Tam Thiên nói với

Lâm Dũng.

"Anh Tam Thiên, đêm qua Thập Nhị bị thương rồi, anh muốn đi xem không?" Lâm Dũng nói. Chuyện này Đao Thập Nhị đã từng nhắc nhở, bảo anh ta đừng nói với Hàn Tam Thiên, có điều Lâm Dũng thấy Hàn Tam Thiên rồi liền nhịn không nổi.

Nghe được câu này, trong nháy mắt vẻ mặt Hàn Tam Thiên liền trở nên nghiêm

túc.

Với thân thủ của Đạo Thập Nhị, sao có thể bị thương được? Trên sàn đấu ngầm

của thành phố Vân Thành, anh ta hẳn là người không ai địch nổi mới đúng chứ!

"Đưa tôi đi." Hàn Tam Thiên nói xong, quay lại dặn dò Thanh Vân: "Đừng gây phiền phức cho tôi nữa, nếu không thì cút đi xa cho tôi."

Thanh Vân gật đầu như giã tỏi, nói: "Đại ca yên tâm, tôi nhất định sẽ nghiêm túc."

Sau khi Hàn Tam Thiên và Lâm Dũng rời khỏi ghế lô, người đàn ông xăm tay mới thở phào nhẹ nhõm, hỏi Thanh Vân: "Tính tình đại ca anh tốt quá nhỉ."

Thanh Vân đắc ý mà nói: "Đại ca tôi là người nói đạo lý, nếu không kiểu nhân vật nhỏ như anh, một câu của anh ấy cũng giải quyết xong."

"Phải phải phải, chắc chắn vậy rồi." Người đàn ông tin tưởng không nghi ngờ, dù sao anh cũng là người được Lâm Dũng gọi là

anh.

"Khụ khụ." Thanh Vân cố ý ho khan một tiếng.

Người đàn ông hiểu được ý của Thanh Vân, lập tức nói: "Em sắp xếp cho anh,

trên lâu có phòng, nếu anh có yêu cầu gì thì cứ nói."

"Cái này... Kinh nghiệm tôi không phong phú lắm, tìm một người quen tay đi." Thanh Vân nói.

Khi hai người Hàn Tam Thiên và Lâm Dũng tới bệnh viện, Mặc Dương đã ở đó rồi, Đao Thập Nhị nằm trên giường bệnh, sắc mặt trắng bệch.

"Anh Tam Thiên, sao anh lại tới đây?" Đao Thập Nhị vẻ bất ngờ nói với Hàn Tam Thiên, việc này anh ta đã cảnh cáo Mặc Dương và Lâm Dũng không được nói cho

Hàn Tam Thiên rồi mà.

"Là tôi nói với anh Tam Thiên." Lâm Dũng cúi đầu nói.

Đạo Thập Nhị bất đắc dĩ cười.

Hàn Tam Thiên đi đến bên giường bệnh, nghiêm túc hỏi: "Chuyện gì đây, với thân thủ của anh, có thể đánh anh đến nhập viện, lại lịch đối phương không đơn giản nhỉ."

"Đã điều tra rồi, là người lạ, không có chút tin tức nào ở thành phố Thiên Vân, không biết là chui từ đâu ra, tối qua ở sàn đấu đã

thằng năm trăm ngàn." Mặc Dương nói.

Hàn Tam Thiên cau mày, sàn đấu là mang tính biểu diễn thôi, sao lại có cá cược?

"Anh Tam Thiên, để kích thích người xem hơn nên tôi cố ý sắp đặt một cuộc thi thách đấu, tiền thưởng khác nhau tương ứng với quyền thủ khác nhau, tôi là người giữ của năm trăm ngàn." Đạo Thập Nhị giải thích với Hàn Tam Thiên.

Hàn Tam Thiên có chút bất ngờ, cái tên đầu to này, ngoài đánh nhau ra lại còn có chút đầu óc buôn bán nữa, có thể nghĩ ra cách xây dựng không khí sàn đấu như

vậy.

Xuất phát điểm rất tốt, có điều sự tồn tại của tính khiêu chiến này chắc chắn sẽ dẫn cao thủ tới, đây là tự tìm phiền phức cho mình.

"Biết người đó ở đâu không?" Hàn Tam Thiên hỏi.

"Còn đang điều tra, trước mắt vẫn chưa có tin tức." Mặc Dương cắn một miếng táo, nói tiếp: "Giờ Thập Nhị bị thương rồi, bên sàn đấu không ai phụ trách, cậu phải nghĩ cách đi, nếu không đêm nay tên kia rất có thể sẽ còn xuất hiện."

"Anh có ý gì, nói thẳng đi." Hàn Tam Thiên khinh thường nhìn Mặc Dương.

Mặc Dương ngượng ngùng cười nói: "Trừ anh ra, còn ai đi được nữa."

"Người mà Thập Nhị cũng đánh không lại, tôi đi cũng chỉ là chịu chết thôi." Hàn Tam Thiên bất đắc dĩ nói, từng giao thủ với Đao Thập Nhị rồi, kết cục của Hàn Tam Thiên cũng không hề tốt. Tuy nói là lấy tính mạng ra đó, anh có thể giết Đao Thập Nhị, nhưng cái giá phải trả lại lớn vô cùng.

"Tam Thiên, không phải là cậu sợ rồi chứ?" Mặc Dương khiêu khích Hàn Tam Thiên, nói.

"Tôi đánh không lại anh ta, nhưng nếu muốn giáo huấn anh thì vẫn dễ dàng lắm, anh muốn thử không?" Hàn Tam Thiên nói.

Mặc Dương bất giác rụt cổ, cắn một miếng táo, xem như chưa xảy ra chuyện

gi

Sàn đấu không có Đạo Thập Nhị trấn giữ, cũng không biết sẽ là tình cảnh gì, tuy

Hàn Tam Thiên không muốn nhưng cũng không thể không đi, thở dài nói: "Anh nghỉ ngơi cho tốt, mấy ngày nay để tôi đi xem

xem."

Bạn đang đọc Chàng Rể Đa Tài (Bản Dịch) của Tuyệt Nhân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KhanhLy2308
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 79

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.