Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 294

Phiên bản Dịch · 923 chữ

Quỳ xuống xin lỗi?

Làm có chuyện Tạ Ngữ Phù chưa nghĩ đến chuyện này, có nằm mơ cũng muốn chuyện này xảy ra. Hàn Tam Thiên làm hỏng chuyện tốt của cô ta, còn hại cô bị Tạ Cẩn Ngôn mắng. Suýt nữa đắc tội hai người Mặc Dương, mối thù này Tạ Ngữ Phù ghi trong lòng, không báo không vui.

Ngược lại Lưu Kỳ là người theo đuổi cô ta, để con chó liếm đuôi này làm cũng là chuyện đương nhiên.

“Lưu Kỳ, anh mà khiến nó quỳ xuống xin lỗi tôi được thì tôi sẽ đi ăn với anh một

bữa.” Tạ Ngữ Phù nói.

Lưu Kỳ nghe được, cực kỳ vui vẻ. Cậu ta mời Tạ Ngữ Phù không biết bao nhiêu lần, lần nào cũng bị từ chối. Không ngờ bây giờ cuối cùng cũng có cơ hội.

“Em yên tâm, anh sẽ sắp xếp ngay, không chỉ bảo nó quỳ xuống mà còn bắt nó học sủa tiếng chó cho em nghe.” Lưu Kỳ cười nói.

“Nó là Hàn Tam Thiên, anh biết người này đúng chứ.” Tạ Ngữ Phù nói.

Hàn Tam Thiên?

Nghe thấy tên này, Lưu Kỳ ngây ngẩn cả người. Đây không phải thằng vô dụng nhà họ Tô sao? Loại này cũng dám đắc tội với Tạ Ngữ Phù, đúng là muốn chết.

“Ngữ Phù, loại phế vật này, Lưu Kỳ anh không đánh nó sưng mặt mũi được thì sẽ đổi thành họ của nó.” Lưu Kỳ cười lạnh

nói.

Tạ Ngữ Phù không nói cho Lưu Kỳ biết Hàn Tam Thiên có liên quan đến Thiên Xương Thịnh, cô ta sợ Lưu Kỳ biết sẽ không dám đối phó với Hàn Tam Thiên

nữa.

Vì chuyện này chỉ có những người thuộc tầng xã hội thượng lưu mới biết, mà nhà Lưu Kỳ không có tư cách tham gia tiệc mừng thọ. Điều này cũng là nguyên nhân Tạ Ngữ Phù không để ý Lưu Kỳ.

Cứ để Lưu Kỳ làm rất nhiều chuyện vì cô ta, thành một con chó bám đuôi không hề còn tôn nghiêm, nhưng Tạ Ngữ Phù vẫn coi là người hầu. Trừ gia thế bên ngoài, cái gì cũng không vừa mắt, toàn bộ thành phố Thiên Vân, trừ người của thành phố Thiên Vân là cô ta hợp mắt ra chỉ có Khổng Vũ. Cho nên cô ta tình nguyện làm

bất cứ chuyện gì vì Khổng Vũ.

Khi Hàn Tam Thiên rời khỏi Mordor, nhìn thấy xe mình bị đập thì đau lòng. Dù xe này không phải tiền của anh bỏ ra nhưng dù sao cũng đáng giá mấy triệu, tự nhiên bị người ta đập phá.

Lập tức bảo Mặc Dương sai người điều tra chuyện này, thông qua camera giám sát sẽ tìm ra được hung thủ là ai.

Khi thấy Tạ Ngữ Phù trong camera theo dõi, Hàn Tam Thiên không nhịn được cười khổ. Người phụ nữ này còn đến gây sự với anh, lẽ nào bài học lần trước chưa đủ

hay sao?

“Mẹ nó, tính tính cô gái này ác liệt ra phết. Hơn nữa còn không biết rút bài học, xem ra lần trước cha cô ta chưa được uống thoải mái rồi.” Mặc Dương lạnh giọng nói. Phá xe ở Mordor, không cần biết chủ nhân của xe này là ai, đều như đang tát vào mặt ông. Nếu không cho nhà họ Tạ một bài học, sau này ông còn mặt mũi gì đặt chân ở đất Thiên Vân này nữa.

“Anh Tam Thiên, tìm người bắt cô ta về chứ?” Lâm Dũng hỏi.

Hàn Tam Thiên cười cợt, Tạ Ngữ Phù phá

xe, rõ ràng là cô ta tự nguyện làm. Với cái người tính tình như công chúa thế này, chắc chắn chỉ phá xe thôi cũng không hả giận, có thể cô ta đang tính kế trả thù anh nữa.

Hơn nữa trong video cũng ghi lại rõ ràng một thanh niên lái BMW xuất hiện, có thể chính là người mà cô ta tìm giúp đỡ.

Nếu phải cho nhà họ Tạ một bài học, phải để cho họ biết trả giá khốc liệt đến mức nào.

“Không cần vội, chắc chắn cô ta sẽ còn tìm tôi, đêm nay để trống cho tôi một ghế

riêng, tôi muốn thả lỏng một lát.” Hàn Tam Thiên nói.

Tám giờ tối Mordor chính thức làm việc. Không tớ nửa tiếng đã đầy cả sàn, dưới âm thanh EDM là một đám người điên cuồng lắc lư là chuyện bình thường.

Hàn Tam Thiên không quá thích trường hợp này nên không quá thích dòng nhạc chói tai này. Ngồi trong phòng khách an tĩnh, im lặng chờ.

Lúc này, ở của Mordor tụ tập một đám người trẻ tuổi, trong đó có hai người Lưu Kỳ và Tạ Ngữ Phù.

“Lưu Kỳ, đây là địa bàn của Mặc Dương, chúng ta gây sự ở đây sẽ không sao chứ?” Người nào đó lo lắng hỏi Lưu Kỳ.

Lưu Kỳ không để ý khoát tay một cái, nói: “Một tên rác rưởi mà thôi, chỉ cần chúng ta không gây ra động tĩnh quá lớn thì Mặc Dương sao có thể quản mấy việc vặt này. Yên tâm đi, dù có xảy ra chuyện thì Lưu Kỳ tôi cũng đảm được cho mọi người.”

Lưu Kỳ cố ý tỏ ra không sợ gì trước mặt Tạ Ngữ Phù, thật ra trong lòng cậu ta vẫn hơi lo lắng.

Bạn đang đọc Chàng Rể Đa Tài (Bản Dịch) của Tuyệt Nhân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KhanhLy2308
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 96

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.