Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Túi gấm màu vàng.

Phiên bản Dịch · 2527 chữ

Ngô Bách Tuế không hề che giấu, trước mặt mọi người, anh nói rõ với Hạ Mạt Hàn rằng Đường Dĩnh là vợ của mình.

Chỉ một câu nói đơn giản nhưng lại làm hiện trường ồn ào bỗng yên lặng trong nháy mắt.

Khi nghe thấy lời này, Hạ Mạt Hàn như bị sét đánh ngang tai, đầu cô muốn nổ tung. Cô đứng chôn chân trước mặt Ngô Bách Tuế, cố gắng không để nước mắt rơi xuống, nhìn Ngô Bách Tuế trân trân, ngàn vạn xúc cảm trong mắt cô đang cuồn cuộn dâng trào.

Cô không thể tin được, càng không thể chấp nhận được sự thật này.

Đây là một cơn ác mộng, nhất định là một cơn ác mộng!

Ngô Bách Tuế vì mình mà vào sinh ra tử, chẳng màng đến sống chết của bản thân sao lại cưới người con gái khác chứ? Anh mới rời đi có vài ngày, sao lại đột nhiên quen biết người con gái khác, thậm chí làm đám cưới luôn?

Hạ Mạt Hàn không dám tin bất cứ điều gì, cô lên tiếng lần nữa, nói với Ngô Bách Tuế bằng giọng vô cùng nghẹn ngào: “Không thể nào! Anh lừa em, đúng không?”

Ngô Bách Tuế nhìn Hạ Mạt Hàn, bộ dạng nghiêm túc, nói: “Tôi và cô ấy thật sự đã kết hôn rồi!”

Lời nói của Ngô Bách Tuế, rành mạch, rõ ràng, mỗi một chữ đều nhấn rất mạnh, từ nào từ nấy như lưỡi dao cứa sâu vào trái tim của Hạ Mạt Hàn.

Nghe hết, Hạ Mạt Hàn không thể kìm nén được nước mắt nữa, sau một lát, nước mắt rơi xuống.

Khoảnh khắc này, Hạ Mạt Hàn thật sự đã nếm được cảm giác sét đánh là như nào rồi. Trái tim và linh hồn của cô hoàn toàn vỡ nát.

Ngô Bách Tuế từng một lòng một dạ với cô nhưng cô lại không biết trân trọng, thậm chí nhẫn tâm ruồng bỏ Ngô Bách Tuế, chủ động ly hôn với anh.

Hôm nay, khi cô nhận ra được cái tốt của Ngô Bách Tuế, đã yêu Ngô Bách Tuế sâu đậm rồi thì anh lại kết hôn với người con gái khác. Hạ Mạt Hàn hoàn toàn bị loại rồi, không còn cơ hội nào nữa.

Đây là một cú đả kích chí mạng với Hạ Mạt Hàn.

Thật ra, ngay từ hôm Ngô Bách Tuế rời khỏi trang viên nhà họ Ngô, Hạ Mạt Hàn đã mơ hồ cảm nhận được sự thay đổi của Ngô Bách Tuế. Lúc đó, rõ ràng Ngô Bách Tuế ở rất gần cô nhưng lại khiến cô cảm thấy Ngô Bách Tuế cách mình ngày càng xa, đó là khoảng cách giữa hai con tim. Khi ấy, Hạ Mạt Hàn đã nhận ra, có lẽ Ngô Bách Tuế không còn yêu mình như trước nữa, chính vì thế, lúc đó, Hạ Mạt Hàn mới không dám tỏ tình ngay với Ngô Bách Tuế, cô chùn bước, sợ hãi nhưng dù sao vẫn ôm chút hy vọng.

Vậy nhưng bây giờ, tia hy vọng cuối cùng trong lòng Hạ Mạt Hàn cũng hoàn toàn vụt tắt rồi. Cô cảm thấy cả thế giới đều trở nên tối đen, bầu trời của cô sụp đổ thật rồi.

Tâm trạng người nhà họ Hạ cũng không tốt hơn Hạ Mạt Hàn là bao. Đối với bọn họ, tin Ngô Bách Tuế kết hôn chính là tiếng sấm giữa trời quang. Bọn họ tràn đầy vui mừng chạy tới đây, bây giờ thì ai nấy đều ngẩn người, chẳng ai cười nổi nữa. Đám người nhà họ Hạ đều cảm nhận được nỗi tuyệt vọng không nói thành lời.

Bọn họ công khai ở lại nhà họ Ngô, thật ra là ỷ lại vào việc Ngô Bách Tuế đối xử đặc biệt với Hạ Mạt Hàn. Bọn họ đều cho rằng Ngô Bách Tuế vẫn còn yêu Hạ Mạt Hàn sâu đậm, hai người họ rất có khả năng làm lại từ đầu. Một khi hai người kết hôn, nhà họ Hạ bọn họ có thể trở thành thông gia của gia tộc số một trong nước, còn có thể có được một người con rể thiên hạ vô địch nữa. Đây là chuyện lớn mà bọn họ có nằm mơ cũng cười đến khi choàng tỉnh, bọn họ ngóng chờ đến ngày hôm nay. Vậy nhưng giây phút này, một quả bom dội thẳng vào đầu bọn họ khiến giấc mộng đẹp của bọn họ hoàn toàn vỡ vụn. Cuối cùng, một người hoàn hảo như Ngô Bách Tuế lại trở thành con rể nhà người ta. Nhà họ Hạ bọn họ hoàn toàn không còn chỗ nữa rồi.

Người chịu đả kích lớn nhất trong chuyện này vẫn là Hoàng Quý Lan.

Mấy ngày qua, Hoàng Quý Lan luôn luôn chuẩn bị tâm lý, chỉ cần Ngô Bách Tuế bình an trở về, tất nhiên Hạ Mạt Hàn sẽ bảy tỏ lòng mình với Ngô Bách Tuế, sau đó hai người lại có thể làm lại từ đầu. Hoàng Quý Lan còn nghĩ được cả cảnh tượng khi hai người họ kết hôn, tưởng tượng được luôn hình ảnh mình trở thành người mẹ vợ đứng đầu thiên hạ. Bà ta khắc tất cả những gì tươi đẹp của tương lai vào tim cả rồi. Có điều, bây giờ, Ngô Bách Tuế quay về rồi nhưng lại mang theo một người vợ về cùng. Chuyện bất ngờ này, thiếu chút nữa khiến Hoàng Quý Lan ngất lịm.

Hoàng Quý Lan đờ đẫn một lúc lâu mới tỉnh táo lại, sau đó bà ta nhanh chóng đi tới bên cạnh Hạ Mạt Hàn, đối mặt với Ngô Bách Tuế, mắt đỏ au, nói: “Bách Tuế, sao cậu lại đối xử với Tiểu Mạt nhà chúng tôi như thế? Cậu có biết mấy ngày qua con bé lo lắng, bận tâm cho cậu như nào không? Con bé đã chuẩn bị xong xuôi để bày tỏ lòng mình với cậu rồi. Cậu bỗng đưa một người con gái khác về, sao lòng dạ cậu độc ác thế?”

Ngô Bách Tuế nhìn Hoàng Quý Lan, lạnh lùng nói: “Tôi với Hạ Mạt Hàn đã ly hôn rồi, điều này bà cũng biết rất rõ mà!”

Hoàng Quý Lan đụng phải ánh mắt lạnh băng băng của Ngô Bách Tuế, trong lòng bỗng run lên cầm cập. Bà ta rất sợ hãi Ngô Bách Tuế của hiện tại nhưng bà ta thực sự không cam lòng. Cho dù như nào bà ta cũng không nuốt được cục tức này. Vậy nên, bà ta lấy hết dũng khí, tiếp tục nói: “Hai đứa ly hôn rồi nhưng chẳng phải cậu vẫn còn tình cảm với Tiểu Mạt sao? Cậu quên rằng cậu đã năm lần bảy lượt cứu Tiểu Mạt, bảo vệ Tiểu Mạt như nào rồi sao? Những gì cậu bỏ ra vì Tiểu Mạt, chúng tôi đều nhìn thấy được. Tôi không tin cậu thay lòng đổi dạ nhanh như vậy!”

Nói rồi, Hoàng Quý Lan lại chỉ vào Đường Dĩnh đang đứng cạnh Ngô Bách Tuế, xéo xắt: “Cậu quen biết đứa con gái này được mấy ngày? Sao cậu lại nảy sinh tình cảm với một đứa con gái xa lạ chứ? Tại sao cậu vì cô ta mà tổn thương Tiểu Mạt nhà chúng tôi?”

Ngô Bách Tuế nhấn giọng, nghiêm túc nói: “Sau này, tôi vẫn dốc toàn bộ sức lực để bảo vệ Hạ Mạt Hàn nhưng quan hệ của chúng tôi chỉ dừng ở đó thôi. Người vợ hiện giờ của tôi là Đường Dĩnh. Tôi không cho phép bà ăn nói thiếu tôn trọng với Đường Dĩnh!”

Hoàng Quý Lan bị Ngô Bách Tuế quát mắng đến mức cả người run lên một lúc. Bà ta vừa tức vừa nóng lòng nhưng lại sợ. Bà ta há miệng, vẫn còn muốn lên tiếng nhưng lúc này, Hạ Mạt Hàn bỗng vừa khóc vừa lớn tiếng với Hoàng Quý Lan: “Mẹ, đừng nói nữa!”

Dứt lời, Hạ Mạt Hàn nhanh chóng quay người chạy đi.

Thấy vậy, Hoàng Quý Lan lập tức đuổi theo Hạ Mạt Hàn.

Ngô Bách Tuế nhìn thấy bóng lưng hoảng hốt của Hạ Mạt Hàn, trong lòng bỗng hơi nhói như kim châm. Anh và Hạ Mạt Hàn chẳng thể trở về như lúc xưa nữa. Tấm lòng của anh dành cho Hạ Mạt Hàn cũng không thể đơn thuần nữa.

Có lẽ, từ lần Hạ Mạt Hàn kết hôn với Nhất Bạch Sơn Tịch giả, Ngô Bách Tuế cố gắng chứng minh bản thân nhưng Hạ Mạt Hàn lại không tin anh, trái tim của Ngô Bách Tuế đã chịu một sự tổn thương vô cùng sâu sắc. Anh không trách Hạ Mạt Hàn chỉ là có một sự thất vọng nhất định đối với Hạ Mạt Hàn. Sau này, anh được Gia Cát Viêm cứu sống nhưng lại liên lụy cả nhà Gia Cát gánh lấy mối họa lớn. Gia Cát Thanh Thanh lấy đức báo oán, cưu mang anh, chăm sóc anh, đi theo anh, chịu không biết bao nhiêu cực khổ, thậm chí còn bị anh cưỡng bức. Chuyện đó ảnh hưởng rất lớn đến Ngô Bách Tuế. Anh cũng có tình cảm phức tạp và cảm giác trách nhiệm với Gia Cát Thanh Thanh.

Về sau, khi Ngô Bách Tuế về lại trang viên nhà họ Ngô, gặp người nhà họ Hạ ở ngoài cổng, Hạ Mạt Hàn lại không hề tin tưởng anh chút nào. Lúc ấy, lòng của Ngô Bách Tuế thật sự nguội lạnh rồi. Anh vẫn dốc toàn bộ sức lực để cứu Hạ Mạt Hàn, bảo vệ Hạ Mạt Hàn nhưng không thể giao trái tim mình cho Hạ Mạt Hàn được nữa.

Anh và Hạ Mạt Hàn không bao giờ có thể bên nhau được nữa, vậy nên hôm nay, anh chỉ có thể tuyệt tình đến cùng để Hạ Mạt Hàn chặt đứt ý nghĩ với mình, đồng thời cũng là một lời giải thích dành cho Đường Dĩnh. Anh dùng hành động thực tế chứng minh, anh cưới Đường Dĩnh sẽ cắt đứt tình cảm trong quá khứ và cũng cố gắng làm tốt trách nhiệm của một người chồng.

Đường Dĩnh vô cùng cảm động. Cô vẫn luôn nhớ rõ chuyện khi ở Bạch Vân Cổ Trấn, cô đã nhìn thấy ảnh của Hạ Mạt Hàn trong buổi đấu giá, cô biết chắc, đó là người con gái Ngô Bách Tuế yêu sâu đậm. Hôm nay, cô nhìn thấy Hạ Mạt Hàn ngoài đời ở khoảng cách rất gần, trong lòng cô dấy lên một gợn sóng lớn. Cô có thể nhìn ra, Hạ Mạt Hàn vẫn còn tình cảm rất sâu đậm với Ngô Bách Tuế nhưng biểu hiện của Ngô Bách Tuế khiến Đường Dĩnh rất bất ngờ, bởi vì Ngô Bách Tuế khiến cô cảm thấy dường như anh không còn yêu Hạ Mạt Hàn nữa, ít nhất là vẻ bề ngoài, Ngô Bách Tuế hoàn toàn chặt đứt gút mắc tình cảm với Hạ Mạt Hàn. Điều này thực sự khiến Đường Dĩnh vừa bất ngờ vừa cảm động. Cho dù cô biết rõ Ngô Bách Tuế vẫn chưa yêu mình nhưng cô cũng đã mãn nguyện rồi. Cô cũng tràn đầy hy vọng với tương lai.

Sau khi Hạ Mạt Hàn và Hoàng Quý Lan rời đi, bầu không khí lại rơi vào trạng thái im lặng.

Lát sau, Đường Chấn Phong bỗng lên tiếng, phá tan sự im lặng. Ông ta nghiêm mặt nói với Ngô Bách Tuế: “Được rồi, mau đi xem đồ đi!”

Vừa rồi, Hạ Mạt Hàn đột nhiên xuất hiện khiến Đường Chấn Phong có chút khó chịu. Đương nhiên ông ta có thể nhìn ra, quan hệ của Ngô Bách Tuế và Hạ Mạt Hàn không hề đơn giản. Nhưng, thái độ quả quyết của Ngô Bách Tuế khiến Đường Chấn Phong khá hài lòng. Ông ta cũng không truy cứu gì thêm về chuyện này nữa, trực tiếp giục Ngô Bách Tuế nhanh chóng tìm túi gấm, đây mới là thứ Đường Chấn Phong quan tâm nhất.

Nghe thấy vậy, Ngô Bách Tuế lập tức gật đầu, đáp: “Dạ!”

Sau đó, Ngô Thanh Đế đi trước dẫn đường, Đường Dĩnh bám vào Ngô Bách Tuế, Đường Chấn Phong và Tống Nghi Nhiên đi sau cùng. Năm người cùng nhau đi tới điện Vi Ương trong trang viên.

Con đường chật kín người nhà họ Ngô và người nhà họ Hạ lập tức nhường đường cho vài người bọn họ.

Còn Ngô Thiên lẳng lặng theo sau đám người Ngô Thanh Đế, không nói một lời.

Đến trước cửa điện Vi Ương, Ngô Thanh Đế bỗng quay đầu nhìn Ngô Thiên, nghiêm túc nói: “Bọn ta vào trong này nói chuyện. Con dừng chân ở đây đi”.

Chuyện về túi gấm thì người biết càng ít càng tốt, Ngô Thanh Đế không muốn gây thêm rắc rối nên để Ngô Thiên ở ngoài cửa.

Vừa nghe thấy thế, sắc mặt Ngô Thiên bỗng thay đổi. Hắn nhìn mấy người bọn họ đầy thâm ý, sau đó trầm giọng nói: “Được!”

Dứt lời, Ngô Thiên quay người bỏ đi.

Lúc này, đám người Ngô Thanh Đế mới đi vào trong điện Vi Ương đóng cửa chính lại.

Vừa đóng xong cửa, Ngô Thanh Đế lập tức đi tới vị trí chính giữa ở trên đại điện, Ngô Bách Tuế, Đường Dĩnh, Đường Chấn Phong, Tống Nghi Nhiên lặng lẽ theo sau.

Đến bên cạnh vị trí chính giữa, Ngô Thanh Đế đưa tay ra, ấn một chiếc nút bí mật phía đằng sau lưng chiếc ghế.

Sau khi vặn một vòng, bỗng nhiên, bức tường phía đằng sau chiếc ghế ngồi chính giữa từ từ chuyển động.

Đây là một đường hầm bí mật được ẩn giấu nhiều năm.

Sau khi bức tường mở ra, một con đường đột nhiên xuất hiện trước mặt năm người.

Ngô Thanh Đế dẫn theo bọn họ đi vào đường hầm. Đây là một đường hầm tối tăm, yên ắng, bọn họ từ từ vượt qua con đường tối mù này, cuối cùng đi tới một mật thất.

Mật thất này trông giống một phòng sách. Bên trên bốn bức tường đều đặt những chiếc kệ, bên trên kệ đặt toàn những món đồ quý giá và bí kíp võ công.

Vừa đi vào trong, Ngô Thanh Đế bèn đi thẳng tới trước một chiếc kệ trong số đó, từ trong ngăn bí mật của chiếc kệ, lấy ra một chiếc hộp gỗ tinh xảo.

Ngô Bách Tuế và Đường Dĩnh, Đường Chấn Phong, Tống Nghi Nhiên vây quanh Ngô Thanh Đế, nhìn chiếc hộp gỗ trong tay ông.

Trước ánh nhìn chăm chú của mọi người, Ngô Thanh Đế từ từ mở nắp chiếc hộp gỗ.

Nắp hộp vừa mở ra, mọi người chỉ nhìn thấy một chiếc túi gấm màu vàng lặng lẽ nằm trong chiếc hộp gỗ.

Bạn đang đọc Chàng Khờ Ở Rễ (Dịch) của Thư Sinh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Furysc
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 21

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.