Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngươi nghĩ chết ở kia

Phiên bản Dịch · 1491 chữ

Mặt trời lặn về hướng tây, sắc trời dần tối.

Diêu Tư lúc này mới cuốn rèm cửa sổ lên thở phào một hơi, nhìn lầu dưới đèn đuốc sáng rỡ, nàng thuận tay cầm lên một cái áo màu đen khoác lên đi ra ngoài, đang định ra cửa bỗng nhiên nhạc chuông điện thoại vang lên.

Nàng móc ra nhìn, chỉ thấy trên đó viết “Không biết mã số” bốn chữ, nàng đáy lòng không khỏi căng thẳng, ngó chừng bốn chữ này hai giây, mới hít sâu một hơi gọi lại.

“Alo”

“Diêu Tư?” Một đạo thanh âm bình thản truyền tới, cách điện thoại nhưng nàng vẫn cảm nhận được sự rét lạnh trong đó.

Diêu Tư nhất thời cảm thấy cổ chân có chút mềm, “Phải . . . . . Là ta!”

“Thư thông báo tử vong của ngươi đã tới.” Đối phương hoàn toàn không có ý tứ cùng nàng khách sáo, gọn gàng dứt khoát nói, “Thủ tục đã xong xuôi rồi, ngươi nghĩ gửi đi nơi nào?”

“Ách. . . . . .” Khóe miệng nàng vừa kéo, thiếu chút nữa nghe thành: ngươi nghĩ chết rồi thì ở đâu? Mặc dù đã sớm chuẩn bị trước, nhưng vẫn như cũ có loại cảm giác chọn mộ địa cho mình, “Không cần, trực tiếp gửi cho ta đi, ta là cô nhi, không có người thân.”

“Ừ.” Đối phương trả lời, thanh âm vẫn là không có nửa điểm phập phồng, “Còn có, ngươi yêu cầu chứng thực cũng đã có kết quả, là thời Ngũ Đại.”

“Thời Ngũ Đại. . . . . .” Nàng nhất thời dâng lên một trận cảm giác vô lực, không thể không nói cái kết quả này làm cho người ta rất thất vọng .

“Hiện tại thời buổi rối loạn, cụ thể ngươi là con nối dòng của ai, tạm thời còn chưa tra ra.”

“Không sao, ta quen rồi.” Dù sao nàng từ nhỏ chính là cô nhi, bây giờ chẳng qua là làm cô nhi một lần nữa mà thôi.

Có lẽ là nàng tiếp nhận được quá nhanh, thanh âm lạnh lùng kia khó được trầm mặc hai giây, đột nhiên mở miệng nhắc nhở một câu, “Đại chiến sắp khai hỏa, giống như ngươi là người mới, không có chuyện gì tốt nhất đừng nên ra cửa, nếu không chết như thế nào cũng không biết.”

“Tốt, tạ ơn. . . . . .”

“Yêu cầu chứng thực của ngươi đã gửi đi rồi, bắt đầu từ bây giờ ngươi chính là một thành viên của Huyết tộc, tự giải quyết cho tốt.”

Không đợi nàng trả lời, trong điện thoại đã vang lên tiếng đô đô, nhân viên công vụ của Huyết tộc đều dứt khoát như vậy sao?

Diêu Tư yên lặng nhìn điện thoại hai giây, chuông cửa vào lúc này lại vang lên.

Ngoài cửa là người chuyển phát nhanh, nàng ký nhận mở ra, vừa nhìn chỉ thấy trong rương là một cái thẻ hình dáng con rơi, là chứng thực của nàng, Huyết tộc làm việc quả nhiên hiệu quả nhanh chóng. Phía trên thẻ xuất hiện một số “5” thật to, chứng minh nàng là Huyết tộc của thời Ngũ Đại, phía dưới là tên của nàng, cùng một chuỗi dài dãy số. Nàng suy đoán đây đại khái chính là mã số giấy CMND.

Nàng tỉ mỉ nhìn thẻ chứng thực mấy lần, rồi thu vào trong túi đồ, thở dài một hơi. Không nghĩ tới ngắn ngủn một tháng thời gian, nàng từ một người sống ở dưới ánh mặt trời, biến thành một vampire lấy máu mà sống, hơn nữa còn là có phương pháp chứng thực cái chủng loại kia….

Cái bụng nàng kêu lên, lần nữa phát ra kháng nghị, Diêu Tư lần nữa liếc nhìn phía ngoài, bây giờ trời đã tối hẳn, lúc này mới yên tâm cầm lấy ví tiền cùng cái chìa khóa đi ra cửa. Ban đêm gió lớn, đây là lúc đi ra cửa . . . . . . uống máu vịt. ╰( ̄▽ ̄)╭

“Ơ, em gái Tư Tư, tới rồi hả.” Vừa tới chợ bán thức ăn, Lý đại ca bán máu trong mắt sáng ngời, đối với nàng phất phất tay.

“Lý đại ca.”

“Hôm nay làm sao tới trễ như vậy?”

“Mặt trời quá lớn, không muốn ra cửa.” Diêu Tư thuận miệng trả lời, đứng trước bịch máu thơm ngọt ngào, có chút khống chế không được nước miếng.

Thơm quá thơm quá thơm quá. . . . . . Cảm giác bụng đói hơn.

“Ngươi là người mới nên mới thế!” Lý đại ca cười cười, vẻ mặt hơn người bộ dạng lắc đầu, mọi nơi xem xét, xác nhận xung quanh không có người nghe không thấy bọn họ nói chuyện, mới hạ giọng hỏi, “Vừa bắt đầu là như vậy, ban ngày không muốn ra cửa, qua ít ngày là tốt.”

“Ừ, ta đã biết, cám ơn Lý đại ca.” Diêu Tư gật đầu, ban đầu nếu không phải gặp phải hắn, nàng còn không biết mình đã không phải là người rồi.

Không sai, vị Lý đại ca này cũng là Vampire, tên đầy đủ là Lý Chính, hắn thành quỷ thời gian so sánh với Diêu Tư sớm hơn nhiều lắm, đến nay đã hơn một trăm năm.

Ngày đó thời điểm Lý đại ca nhìn ra nàng cũng là Vampire, Diêu Tư từng cho là hắn bị bệnh thần kinh, thiếu chút nữa báo cảnh sát. Nhưng mấy ngày kế tiếp, nàng lại phát hiện thân thể của mình biến hóa, càng ngày càng phù hợp sự miêu tả của hắn, cho đến khi trong miệng xuất hiện hai cái răng nanh. . . . . .

Nàng phải mất rất nhiếu tháng, mới đón nhận mình đã không phải là loài người. Mà về chuyên về Huyết tộc tất cả đều là Lý đại ca phổ cập cho nàng, cùng với cái loại suốt ngày trốn trốn tránh tránh trên ti vi, uống máu người mà sống, Huyết tộc hoàn toàn bất đồng. Chân chính Huyết tộc thật ra thì sống được. . . . . . Còn rất tiêu sái . Mặc dù đồng dạng là lấy máu mà sống, nhưng máu cũng chia rất nhiều loại, máu gà, máu vịt, máu heo, máu bò. . . . . . Chỉ cần là máu, cũng có thể làm chắc bụng, hơn nữa từ máu còn có cách chế tạo ra nhiều loại món ăn đặc sắc giống như con người, Mao Máu Vượng chính là thức ăn thường thấy nhất của Vampire. Mà máu người thì chưa bao giờ “Quỷ” đi uống.

Cái vấn đề này, nàng đã từng hỏi Lý đại ca nguyên nhân. Lý Chính cho nàng một liếc mắt, hỏi ngược lại: “Ngươi đã thấy sinh vật nào mà chỉ ăn một loại thức ăn chưa? Khoan hãy nói, hiện tại máu người có thể uống sao? Hiện tại nhân loại ăn nhiều chất phụ gia, chất bảo quản, dầu mỡ ngầm và vân vân, uống máu người ngộ nhỡ ngộ độc thực phẩm thì phải làm sao bây giờ?”

Diêu tư: “. . . . . .” Nói thật có đạo lý, nàng không phản bác được.

Tóm lại, Huyết tộc trừ cuộc sống tập tính, ăn uống thói quen, thân thể đặc thù bất đồng ra, thì không có gì khác con người cả. Hơn nữa người ta cũng là có tổ chức có kỷ luật, người mới thì cần làm chứng nhận ghi danh cái chủng loại ….

Gắng phải hỏi nàng cùng trước kia có cái gì bất đồng mà nói…, đại khái nàng từ thích ăn cay, biến thành thích ăn vị cay Mao Máu Vượng!

“Lý đại ca, tới 10 cân.”

“Yes Sir!” Lý Chính giả bộ giơ tay lên chào, vừa chọn vừa hỏi, “Đúng rồi, em gái Tư Tư, chứng thực của ngươi đã tới chưa?”

“Đã tới, chứng nhận hôm nay gửi đến .”

“Thật!” Trong mắt của hắn sáng ngời, chọn mười túi rồi từ từ quầy hàng vòng đi ra ngoài, “Kết quả như thế nào? Tra ra huyết thống không? Tìm được tên khốn cắn ngươi không?”

“Không có.” Diêu Tư không thèm để ý lắc đầu, lựa ra một khối Mao Máu Vượng đặt ở trong tay của hắn bỏ vào trong túi, “Bất quá đã chứng thực rồi, là thời Ngũ Đại.”

“Thời Ngũ Đại!” Lý Chính cả kinh, vẻ mặt không thể tin, “Điều này sao có thể? Ngươi xem ra rất có tiềm lực a.”

“Thật.” Lắc lắc cái tay, nàng đem thẻ từ trong túi áo ra, trên đó viết con số “5”.

Lý Chính vừa nhìn, ánh mắt không khỏi lại đeo chút thương hại, an ủi vỗ vỗ bả vai của nàng, “Đừng nản chí, thời Ngũ Đại cũng có chỗ tốt của thời Ngũ Đại, ít nhất lần này đại chiến còn chưa tới phiên ngươi tham chiến.”

“Đại chiến?” Diêu tư sửng sốt, “Cái gì đại chiến?”

Đúng là từ tiểu thuyết đi ra rồi.

Bạn đang đọc Cha Ta Là Nam Thần của Vưu Tiền
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Ayakawa
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 34

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.