Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1012 chữ

Tháng bảy.

Những đám mây lơ lửng trên bầu trời xanh thẳm, ánh nắng chiếu dọc theo tầng mây.

Chiếu vào khu phố Diệp Thành.

Tích!

"Chào mừng sử dụng xe đạp điện Tiểu Cát, vui lòng chú ý đến phạm vi hoạt động trước khi lái xe và nhớ dừng lại ở những nơi được chỉ định, chúc bạn có một chuyến đi vui vẻ."

Một thanh niên quét một chiếc xe điện, chạy dọc theo con đường lớn.

Khóe miệng hắn mang theo nụ cười như thể đã gặp phải một chuyện vui vẻ nào đó.

Hứa Gian, 24 tuổi, đã tốt nghiệp được hai năm, vẫn là người làm việc linh hoạt.

Hôm nay là ngày hắn ứng tuyển.

Là vị trí nhân viên kế hoạch bất động sản.

Lương tháng 6.000, làm từ 9h đến 5h, nghỉ hai ngày cuối tuần.

Hiệu suất làm việc tốt còn có hoa hồng, là một việc làm không tệ.

Ù!

Đột nhiên, điện thoại trong túi rung lên.

"Thời gian này lại có người nhắn tin cho mình được nhỉ?"

Vì tò mò hắn dừng lại, lấy điện thoại di động ra.

Chỉ thấy mấy chữ lớn hiện lên trên phần mềm trò chuyện: "Con trai, cha là cha con."

Nhìn qua biệt danh, là "Nếu Như".

"Kỳ cục thật."

Hắn lắc đầu, cất điện thoại đi.

Định đi phỏng vấn trước.

Sở dĩ hắn phớt lờ là vì hắn không có cha mẹ, hay nói cách khác cha mẹ hắn đã mất tích hơn mười năm trước.

Kể từ đó, hắn ở với cậu mình, lên cấp 3 được một hai năm là bắt đầu không làm phiền tới bọn họ nữa.

Cậu rất tốt với hắn nhưng chung quy thì nuôi dạy hắn cũng không phải chỉ như thế.

Cho nên vừa có năng lực là hắn đã bắt đầu làm việc bán thời gian kiếm tiền, thành tích học hành coi như tạm được.

Sau khi tham gia kỳ thi tuyển sinh đại học bình thường, quậy phá cuối cùng cũng kết thúc.

Chớp mắt đã hai mươi bốn năm rồi.

...

Bất động sản Tập Thành.

Người phỏng vấn là một cô gái trẻ tuổi, trông có vẻ vừa mới tốt nghiệp.

Mặc váy ngắn, đôi chân dài trắng nõn của cô ấy vô cùng bắt mắt.

"Xin chào." Đối phương lịch sự gật đầu.

Hứa Gian đang định giới thiệu bản thân, nhưng lại không có cơ hội mở miệng.

“Là như thế này, vị trí nhân viên kế hoạch bên chúng tôi đã đủ rồi.

Không biết hắn Hứa có hứng thú với nhân viên bán hàng không?"

"..."

Ba phút sau.

Hứa Gian quay lại đường phố.

"Cứ luôn cảm thấy đã bị lừa."

Đứng trước chiếc xe đạp điện hắn cũng không chán nản, quay về nghỉ ngơi vậy, lại tìm một công việc phù hợp khác.

Vừa lấy điện thoại ra, người trước đó lại gửi một tin nhắn khác.

“Con trai, con có ở đó không?”

Trước đây đã bị đánh một lần rồi, lại thấy người này gọi hắn là con trai ông ấy.

Không tức giận cũng không ủ rũ.

Sau khi nhấp vào cửa sổ trò chuyện, hắn dứt khoát trả lời một câu: "Tôi là cha ông."

Bỗng chốc đã cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều.

Chỉ là hắn chưa kịp thở được hơi nào, đối phương đã trả lời bằng một tin nhắn mới: “Cha thực sự là cha con.”

“Thật ra tôi cũng là cha của ông.” Hứa Gian cũng trả lời theo.

“Ông đây quay lại được chắc chắn sẽ đánh chết con.” Đối phương nghiêm khắc nói.

Hứa Gian cười khúc khích, nghĩ nhàn rỗi cũng đã nhàn rỗi nên trả lời: "Nói xem thử ông muốn bao nhiêu tiền."

Người bên kia im lặng hồi lâu mới nói: "Có nước không? Đưa một ít trước."

“Đây là muốn tiến hành từng bước nhỏ sao?” Lần đầu tiên Hứa Gian thấy kiểu lừa đảo như vậy.

Do dự một lúc, hắn gửi tin nhắn: "Hay là ông đổi một tài khoản khác lừa tôi? Tài khoản này tôi không quen."

"Tại sao? Số này là của tôi." Người kia trả lời.

"Ông cái người này không chuyên nghiệp gì cả, ông muốn lừa tôi cũng không nên dùng tài khoản phụ của tôi" Hứa Gian không vui nói.

Tài khoản này được hắn giữ từ nhiều năm trước, vẫn luôn không dùng nhưng cũng không để nó biến mất.

Nghĩ nếu có chuyện vui gì còn có thể gửi cho đối phương.

Ai biết còn bị hack rồi.

Hack rồi còn đến lừahắn, như vậy làm sao mà nhập vai được?

"Tài khoản phụ? Con đang nói nhảm cái gì vậy? Đây là cha đăng ký, làm sao lại thành tài khoản phụ của con rồi?

Mặc dù vì chục năm không dùng nhưng cũng không phải là của con." Đối phương rất không hài lòng.

Ồ? Hứa Gian hơi ngạc nhiên, tài khoản này thực sự đã có từ hơn mười năm trước.

Là của người cha đã khuất của hắn.

Sau này được hắn coi như tài khoản phụ, vẫn luôn giữ lại.

“Ông có gì chứng minh đây là của ông?” Hắn hỏi.

Chỉ là hắn rất nhanh đã ngây ngẩn cả người, thậm chí còn có chút nghi ngờ nhân sinh, bởi vì đối phương lại gửi một tin nhắn khác tới: “Không có bằng chứng, nhưng tên con cũng là cha đăng ký, con khóc lóc đòi cha đăng ký cho con.”

Nhìn thấy những lời này, Hứa Gian không khỏi khâm phục.

Khá quá.

Hắn còn tưởng không chuyên nghiệp nhưng đây cũng quá chuyên nghiệp rồi.

Chuyện thế này làm sao mà biết được?

"Người quen?"

Không có khả năng, loại chuyện này cũng không có người quen nào biết.

Chợt hắn nghĩ tới điều gì đó, liền gửi tin nhắn hỏi: "Nếu như thế vậy ông có biết cha tôi bây giờ thế nào không?"

Bạn đang đọc Cha, Sao Cha Xuyên Không Rồi của Vũ Hạ Đích Hảo Đại
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Nhatlosinhhoa18
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 82

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.