Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trò Chuyện (1)

Tiểu thuyết gốc · 1031 chữ

Thiếu nữ nói tiếp:"Tu vi của ta đã sớm Trúc Cơ đỉnh phong, chọn hôm nay Độ Kiếp là vì không muốn kinh động tu chân giả mà thôi!".

Tu chân giả khác?

Tựa như xung quanh đây còn có tu chân giả?

Trần Tiến vội hỏi:"Sao lại kinh động tu chân giả?".

Thiếu nữ thở dài nói:"Ngươi tưởng động tĩnh độ kiếp nhỏ hả? Nếu là ban ngày thì đã sớm bị báo chí, phóng viên phát hiện, chỉ có ban đêm mới che dấu được động tĩnh mà thôi, tuy nhiên cũng không tuyệt đối, nếu đến gần phạm vi như ngươi cũng thấy được".

"Xung quanh đây được ta bố trí một cái trung phẩm huyễn trận, cách quá xa dù là tu chân giả cũng không phát hiện trừ khi tu vi cách biệt quá xa hoặc thi pháp, tuy nhiên bình thường chẳng ai làm vậy vì nó rất hao tốn linh lực".

"Cũng có ngoại lệ như ngươi tiến tới gần mới có thể phát hiện, tuy vậy trước khi độ kiếp ta đã kiểm tra một lượt, xác thực không có ai trong tòa nhà này, ngươi vừa mới tiến đến phải không?".

Trần Tiến nghĩ một chút rồi nói:"Ta vừa mới vào tòa nhà này được 5 phút thì đã phát hiện tia chớp rồi".

Thiếu nữ thở dài nói:"Vậy là đúng rồi, ta vừa mới độ kiếp được 15 phút thôi".

Hai người không nói lời nào, không khí lập tức trở nên ngại ngùng.

Trần Tiến nhìn thiếu nữ trước mặt, hắn biết nàng.

Thiếu nữ là hoa khôi trong cả khối, nàng là sinh viên năm nhất, học rất giỏi, lại cực xinh đẹp, số người theo đuổi xếp hàng dài.

Nhưng nàng rất lạnh lùng, nàng rất ít nói chuyện, không có bạn bè.

Tính cách hơi kỳ lạ nhưng do xinh đẹp nên nàng vẫn rất được hoan nghênh.

Nàng tên là Nguyễn Ngọc.

Đây là lần đầu hắn nhìn gần nàng như vậy, do là bảo vệ nên hàng ngày đặc quyền của hắn cũng như bao bảo vệ khác là ngắm gái xinh.

Nguyễn Ngọc được hắn chú ý nhiều nhất, do tuổi tác tương đương nhưng nàng lại học giỏi, xinh đẹp, dùng toàn đồ hiệu, khoảng cách của hai người như trên trời dưới đất.

Cuộc đời này đã quyết định hai người không có khả năng gặp nhau, vậy mà bây giờ.

Thế sự khó lường a!

Trần Tiến nhẹ giọng cảm khái, hắn hỏi tiếp:"Cô tên là Nguyễn Ngọc phải không?".

Hắn biết rõ còn cố hỏi.

"Đúng, ngươi là bảo vệ hay trực buổi sáng phải không? Ngày nào tôi cũng gặp cậu, sao hôm nay cậu trực đêm?".

"Tôi cũng định đi kiểm tra tòa nhà này một lần nữa mà thôi, hồi 7h tôi đã kiểm tra lần lượt một lần".

Nguyễn Ngọc cười nói:"Cậu đúng là cẩn thận, dù biết tôi bị vây trên đây nhưng cậu cũng ráng tiến lên cứu tôi, dù hành động này của cậu rất ngu xuẩn, thử hỏi sấm sét mạnh như vậy nếu không có tôi thì cậu đã bị oanh ra bã".

"Tuy nhiên cậu đã biết bí mật tôi là tu chân giả, như vậy đi, cậu đi theo tôi, tôi giúp cậu tu tiên".

"Tu tiên ư?". Trần Tiến trừng to mắt.

Nằm mơ hắn cũng muốn tu tiên.

Tu chân giả phi thiên độn địa, không gì không thể, nhất kích trảm sơn hà, phi hành giữa chân không, siêu phàm thoát tục, quan sát vũ trụ tinh hà, tu thành đạo quả!

Khoa học kỹ thuật được xưng là thần đạo, còn tiên đạo là chân chính không gì không làm được!

Tất nhiên những thứ này do hắn đọc nhiều tiểu thuyết tưởng tượng ra mà thôi, thực tế khác biệt nhiều nhưng hắn vẫn có muốn mơ ước a!

Hồi tưởng lại, Trần Tiến cười hắc hắc, hai mắt phát ra ánh sáng triết học, si mê đần độn cười như ngớ ngẩn.

Nguyễn Ngọc khinh bỉ nói:"Nghĩ gì đấy? Chắc ngươi lại xem những thứ tiểu thuyết dỏm trên mạng rồi ảo tưởng phái không? Tiên Đạo không dễ, ngay cả ta cũng vừa độ kiếp thất bại, haizzz nói ra thì cũng do ta nhân từ, nếu ta thấy chết không cứu thì ta đã thành tựu Kim Đan đại đạo rồi!".

"Phàm nhân tu tiên, tiên nhân tu đạo, tuy ta chưa từng thấy tiên nhân nhưng hai câu trên là chắc chắn đúng, phàm nhân như ngươi không hiểu rõ đại đạo là thứ gì, ngay cả ta cũng vậy".

"Phàm nhân bắt đầu tu tiên phân chia các cảnh giới như Luyện Khí kỳ, Trúc Cơ kỳ, Kim Đan kỳ, Nguyên Anh kỳ, Hóa Thần kỳ".

"Tiếp nữa thì ta không biết, lịch sử tu chân giới đã có từ rất rất lâu, khi đó tu chân giả đông đảo, thiên kiêu lớp lớp, cường giả như mây, mãi đến tận khi thiên thạch va chạm địa cầu mới kết thúc thời đại hoàng kim của tu chân giới".

"Sau đó tu chân giới suy tàn, đến tận bây giờ mới hơi phục hồi được một chút nguyên khí, khi xưa ta vẫn nghe nói cường giả muốn thành tựu Nguyên Anh kỳ phải tiến vào vũ trụ ngộ đạo, Hoá Thần kỳ phải Hóa Phàm du lịch hồng trần, đi qua 3000 thế giới mới thành tựu Hoá Thần".

"Nhưng thật ra kẻ yếu cũng có thể thành tựu Nguyên Anh kỳ, Hóa Thần kỳ, chỉ là Nguyên Anh yếu nhất, Hóa Thần yếu nhất mà thôi, thực lực mạnh mẽ thấp một cảnh giới vẫn có thể chiến ngang tay".

"Những Nguyên Anh yếu nhất được gọi là Ngụy Nguyên Anh hay Hoá Thần yếu nhất gọi Ngụy Hoá Thần".

"Tuy là Ngụy Nguyên Anh nhưng thực lực vẫn mạnh hơn gấp chục lần Kim Đan kỳ đỉnh phong, đó thuần túy áp chế cảnh giới mà thôi, loại này không có tiền đồ gì, Ngụy Nguyên Anh, Ngụy Hoá Thần đã là cực hạn của họ".

Bạn đang đọc Cầu Tiên Lộ sáng tác bởi daihuynhjuka

Truyện Cầu Tiên Lộ tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi daihuynhjuka
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.