Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thống trị Lư Thành - Xưng Vương Xuyên Bắc

Phiên bản Dịch · 2140 chữ

Cậu ta bây giờ đã là một tông tượng võ thuật, tuy chỉ mới bước vào cảnh giới này, nhưng cũng đủ xếp vào top 20 của lớp thanh niên trong giới võ thuật Hoa Hạ.

Còn Diệp Thiên, lại chỉ cần dùng nội lực đã có thể áp chế được nội lực của cậu ta khiến cậu ta không thể điều động được nữa, toàn thân bất động, tu vi ít nhất cũng lớn hơn cậu ta hai cấp, ở cấp trung tông tượng hoặc ở đỉnh cao tông tượng, ngang bằng với em gái cậu ta là Đường Vũ Vy.

Nghĩ đến đây, toàn thân cậu ta lạnh toát, trước đó còn định tìm cơ hội đánh thương Diệp Thiên, bây giờ lại hoàn toàn không còn ý định đó nữa.

Đối mặt với cao thủ thiếu niên rất có khả năng có cấp bậc tương đương với Đường Vũ Vy thiên tài hàng đầu của Đường Môn, cậu ta căn bản không có cơ hội phản kháng.

Diệp Thiên dùng một tay nhấc Đường Tu Văn lên không trung, ánh mắt không có chút biểu cảm nào, như thể đang nhìn một con kiến.

“Hôm nay là hội nghị Xuyên Bắc, hội nghị này do tôi khởi xướng! Anh đưa Lâm Thiên Nam đến đây định cướp vị trí của tôi, tôi làm gãy một chân của anh, đó chính là cái giá mà anh phải trả!”

Lâm Thiên Nam sững sờ, toàn bộ cảnh tượng xảy ra trước mắt hoàn toàn trái ngược với những gì mà hắn mơ tưởng trước lúc đến đây.

Hắn vẫn còn chưa hoàn hồn, chỉ nghe thấy Diệp Thiên nói tiếp: “Anh là người của Đường Môn, Thục Trung Đường Môn, tôi đã nghe nói đến rất nhiều lần rồi!”

“Hôm nay làm gãy một chân của anh, tôi biết anh không cam tâm, muốn tìm tôi trả thù! Sau khi anh về, cứ nói với những bậc trưởng bối của Đường Môn các anh, chân của anh là do Diệp Lăng Thiên tôi đánh gãy!”

Diệp Thiên chỉ ngón tay cái vào mình, nói với vẻ vô cùng tự tin.

“Chỉ cần Đường Môn các anh muốn tìm tôi trả thù, Diệp Lăng Thiên tôi sẽ tiếp bất cứ lúc nào!”

Nói dứt, Diệp Thiên vung tay một cái, nhưng thể vứt rác, ném thẳng vị truyền nhân Đường Môn là Đường Tu Văn ra khỏi cửa, rồi rơi bịch xuống đất.

Lâm Thiên Nam một lúc sau mới hoàn hồn, đang định cho người đến đỡ Đường Tu Văn dậy, nhưng giọng nói của Diệp Thiên lại vang lên ngay phía sau lưng hắn.

“Lâm Thiên Nam, vị trí bá chủ Xuyên Nam này, anh cũng ngồi đủ lâu rồi đấy! Bây giờ tôi cho anh một cơ hội lựa chọn, trung thành với tôi, hay là trung thành với Đường Môn?”

“Nếu anh chọn làm việc cho tôi, tôi có thể đảm bảo vị trí ông trùm Xuyên Nam sẽ mãi thuộc về Lâm Thiên Nam anh!”

“Nhưng nếu anh chọn sai” Giọng nói của Diệp Thiên lập tức trở nên lạnh lùng.

“Lần sau, tôi sẽ nhổ tận gốc của anh lên, đừng nói là Xuyên Nam, cho dù là cả tỉnh Xuyên này, đều không còn nhân vật nào tên là Lâm Thiên Nam nữa!”

Lâm Thiên Nam hít mạnh một hơi, chỉ cảm thấy luồng khí lạnh từ sống lưng đi thẳng vào trong cơ thể hắn, tuy nửa đời người hắn đã nghe không ít lần những lời đe dọa uy hiếp, nhưng để khiến hắn nghe thôi cũng cảm thấy cơ thể lạnh toát thì chỉ có một mình Diệp Thiên.

Hắn đứng im một chỗ do dự một lúc, nghĩ đến uy lực lớn mạnh và gia thế khủng khiếp của Đường Môn tại Xuyên Thục, hắn cắn răng, đi thẳng ra đỡ Đường Tu Văn dậy, rồi đưa người ra khỏi sơn trang Hồng Diệp.

Mặt Đường Tu Văn tràn đầy oán hận, quay người nhìn về phía Diệp Thiên, vận nội lực để nói.

“Diệp Lăng Thiên, cái tên này tao nhớ kỹ rồi, hôm nay mày đã khiến tao phải nhục nhã, sau này nhất định sẽ khiến mày phải trả lại gấp nhiều lần, Đường Môn tao nhất định sẽ quay lại tìm mày!”

Diệp Thiên dửng dưng, chỉ nhẹ nhàng đáp lại: “Tôi sẽ chờ!”

Đám người Lâm Thiên Nam hùng hổ đến đây, cuối cùng ra về với bộ dạng thảm hại, các ông lớn ở Xuyên Bắc đều vẫn đang chìm trong nỗi bàng hoàng.

Ngô Quảng Phú nuốt nước bọt, tuy anh ta không đề xướng Diệp Thiên gây hấn với Đường Môn, nhưng không thể không thừa nhận Diệp Thiên lúc này từ ngoài lẫn trong đều toát lên vẻ bá đạo ngút trời, không ai có thể sánh nổi.

Những ông lớn ở Xuyên Bắc ai nấy đều há mồm trợn mắt, đều đoán già đoán non thân phận của Diệp Thiên, còn Diệp Thiên cũng quay người lại, đối mặt trực tiếp với các ông lớn này.

“Vừa rồi các vị nói chưa từng gặp tôi, bây giờ tôi đã đứng trước mặt các vị đây! Tôi chính là ông chủ đứng sau Ngô Quảng Phú!”

Diệp Thiên nhìn khắp một lượt, những người chạm mắt với cậu đều cúi đầu, không dám nhìn thẳng vào mắt cậu.

Giọng nói của Diệp Thiên trầm vang, truyền khắp căn phòng lớn.

“Tôi họ Diệp, hội nghị Xuyên Bắc lần này là do tôi triệu tập các vị đến đây!”

“Tôi không thích nhiều lời, cũng không thích ép người khác, tôi chỉ có thể nói với các vị, nếu hợp tác với tôi, tương lai sẽ đem đến cho các vị tiền tài và quyền thế lớn hơn gấp nhiều lần các vị tưởng tượng!”

“Chỉ không bao lâu nữa, cho dù là Lâm Thiên Nam, nhà họ Hàn ở Thành Môn, hay Đường Môn của Xuyên Thục đều sẽ đứng dưới chân của tôi."

“Các vị ở đây muốn tiếp tục làm ếch ngồi đáy giếng, làm đầu sỏ một vùng, hay là muốn cùng tôi quét sạch bốn phương, xưng bá thiên hạ, tự các vị lựa chọn đi!”

Ngay lập tức, các ông lớn trong phòng đều bị lây nhiễm bởi khí thế ngút trời của Diệp Thiên, luồng máu nóng chảy trong tim bọn họ lại một lần nữa sục sôi.

Đột nhiên, Từ Uyên Đình của thành phố Phán bước lên một bước, cúi gập người trước mặt Diệp Thiên.

“Từ Uyên Đình của thành phố Phán, nguyện đi theo Diệp tiên sinh!”

Sau khi Từ Uyên Đình bước ra, lại có một người khác đứng ra khỏi đám đông.

“Vạn Quy ở Miên Thành, nguyện đi theo Diệp tiên sinh!”

Trương Quốc Bưu xưa nay luôn cứng đầu không thích phục tùng ai, lúc này chắp tay quyền, hướng về phía Diệp Thiên.

“Trương Quốc Bưu của thành phố Tam Thủy, nguyện đi theo Diệp tiên sinh!”

Chỉ trong chốc lát, ba ông trùm ở Xuyên Bắc đều lần lượt tỏ rõ thái độ của mình. Những ông lớn ở các thành thị nhỏ còn lại chỉ do dự một lát sau đó đều đồng thanh hô ứng.

“Nguyện đi theo Diệp tiên sinh!”

Cả căn phòng đều đồng thanh hô to.

Ngày 14 tháng 3 năm 2019, Diệp Thiên, tức Diệp tiên sinh, thống trị Lư Thành, xưng vương Xuyên Bắc!”

Hội nghị Xuyên Bắc được kết thúc trong bầu không khí hùng hồn do Diệp Thiên tạo ra, còn danh tiếng Diệp tiên sinh cũng bắt đầu lan truyền khắp giới thượng lưu ở các thành phố lớn ở Xuyên Bắc, các đại gia giàu có ở Xuyên Bắc đều nghe cái danh này như sấm rền bên tai.

Rất nhiều người không hề biết gì về cái danh “Diệp tiên sinh”, nhưng bọn họ chỉ cần biết các ông lớn ở khắp nơi của Xuyên Bắc đều coi Diệp tiên sinh là người đứng đầu, đó cũng đủ để bọn họ phải kính nể rồi.

Các ông lớn ở Xuyên Bắc bình thường mỗi người quản lý một phương, nguồn lực, mạng lưới quan hệ, nguồn tài sản đã vô cùng khủng khiếp, và bao nhiêu ông lớn như vậy đều bị thu phục bởi một người, quyền thế và sức ảnh hưởng của người đó e rằng đủ để vượt qua cả chủ tịch một tỉnh rồi, ai dám coi thường chứ? Nhưng chỉ trong hai ngày, “Diệp tiên sinh” đã trở thành chủ đề nói chuyện nóng hổi của khắp Xuyên Bắc, bất cứ doanh nhân giàu có nào đều cho rằng được quen với Diệp tiên sinh là một niềm vinh hạnh lớn, đi khắp nơi tìm kiếm thông tin, chỉ hi vọng được nhìn thấy diện mạo thực sự của Diệp tiên sinh.

Nhưng các ông lớn ở Xuyên Bắc đều giữ bí mật rất kín về thông tin của Diệp tiên sinh, cho đến bây giờ, những người đã từng gặp mặt của Diệp tiên sinh cũng chỉ là những ông lớn tham dự hội nghị Xuyên Bắc hôm đó.

Chính vì vậy, Diệp tiên sinh trở thành một nhân vật vô cùng thần bí trong giới thượng lưu Xuyên Bắc.

Còn Diệp Thiên là người trong cuộc lại cảm thấy hết sức bình thường, vẫn nằm ngủ khò khò trong giờ học.

Tuy cậu đang ngủ nhưng ngủ không sâu, trong đầu cậu, mô hình kế hoạch ban đầu đã trở thành bản kế hoạch hoàn chỉnh, bây giờ cậu vẫn học ở trường chỉ là vì chuyện của Cố Giai Lệ vẫn chưa giải quyết mà thôi.

Ước mơ của Cố Giai Lệ là trở thành một ca sỹ, chuyện này đối với Diệp Thiên mà nói dễ như trở bàn tay, nhưng cậu lại không muốn chuyện này quá đỗi đột ngột, cậu đang chờ một thời cơ để Cố Giai Lệ hoàn toàn bước vào con đường ca hát.

Chiều tối tan học xong, Cố Giai Lệ đến tìm Diệp Thiên.

“Anh Diệp Thiên, tối nay em không phải đi làm, em còn nợ Nguyệt Nguyệt và Tinh Tinh một bữa rượu, tối nay chúng ta cùng đến “Dạ Yến” được không?”

Diệp Thiên nhìn cố Giai Lệ nở nụ cười ngọt ngào, thế là đồng ý luôn.

Cậu rời xa Cố Giai Lệ cũng chỉ trong một thời gian ngắn, nhưng lần sau gặp lại, e rằng là nửa năm thậm chí còn lâu hơn, nên bây giờ cậu muốn tranh thủ ở bên cạnh Cố Giai Lệ nhiều hơn chút.

Hai người đi trên đường tìm đại một quán ăn nhỏ để ăn tối, khoảng tám rưỡi hai người cùng đến quán bar “Dạ Yến”.

Sếp quán bar là Lục Tử Thiên nhìn thấy Cố Giai Lệ đến, vội vàng ra đón, từ sau lần trước Diệp Thiên hoàn toàn áp đảo Viên Phong ở quán bar này, chỉ một câu khiến Viên Phong cút khỏi Lư Thành, anh ta vô cùng sợ và kính nể Diệp Thiên, càng không dám có chút ý đồ gì với Cố Giai Lệ, cho dù Cố Giai Lệ đến làm việc, anh ta cũng không dám sắp xếp bất kỳ việc gì cho Cố Giai Lệ, đa phần đều để Cố Giai Lệ thảnh thơi, lương thì cao gấp ba lần những nhân viên khác, hoàn toàn cung phụng Cố Giai Lệ như Bồ Tát sống.

Anh ta đi lên trước định nói gì đó, đột nhiên nhìn thấy Diệp Thiên đi phía sau Cố Giai Lệ, biểu cảm thay đổi rõ rệt.

“Cậu…”

Anh ta đang định buột miệng chào một tiếng “cậu Thiên”, thì lại nhớ đến lời dặn dò của Diệp Thiên tại quán bar Dạ Yến hôm đó, thế là vội vàng nói lại.

“Người anh em, cậu cũng đến à!”

Diệp Thiên chỉ gật đầu nhẹ với anh ta một cái rồi đi vào một bên, Cố Giai Lệ không nhận ra được sự thay đổi biểu cảm trên khuôn mặt Lục Tử Thiên, thế là cười nói với anh ta: “Chào sếp, hôm nay tôi mời bạn tôi uống rượu, có thể sắp xếp cho chúng tôi ngồi ở tầng hai không?”

“Đương nhiên là được, hôm nay tầng hai không có khách, mọi người đến đó cũng yên tĩnh đấy!”

Từ sau sự việc xảy ra lần trước ở quán bar, Lục Tử Thiên đâu dám nói lời từ chối, nên vội vàng mỉm cười gật đầu.

Anh ta cũng thầm đưa ra quyết định, tối nay sẽ không tiếp khách ở tầng hai, vì sợ Diệp Thiên ở tầng hai sẽ bị người khác làm phiền.

Bạn đang đọc Cao Thủ Tu Chân của Phong Hòa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi BabyLove
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 4
Lượt đọc 106

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.