Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

RẮC RỐI LỚN

Phiên bản Dịch · 789 chữ

Trong khi lớp còn đang bấn loạn tinh thần thì nhân cơ hội đó Nhật Phong kéo nó đi ra ngoài . Cả 2 đâu biết rằng những hành động vừa rồi đã chọc giận tới 1 người . Và người đó chính là Triệu Vi . Triệu Vi tức giận là vì từ xưa đến giờ , một người cực kì lạnh lùng như hắn mà lại mở miệng bảo vệ 1 người . Mà người đó không ai khác lại là Ngọc Hân , người mà Triệu Vi cực kì ghét .Cô nàng mở điện thoại lên và gọi cho 1 người :

– Mau điều tra về cái người tên Hoàng Ngọc Hân cho tôi . – Triệu Vi lạnh lùng nói rồi dứt khoát tắt điện thoại .

Bên ngoài vườn ….

– Bỏ ra coi ! Nhật Phong , đau quá . – Hân Hân tức giận nói .

Nhật Phong thấy nó nhăn mặt bèn vội thả tay ra , cổ tay nó vì bị siết quá chặt nên đỏ hết lên . Hân Hân vừa xoa cổ tay vừa xuýt xoa .

– Xin lỗi . – Nhật Phong nói .

Nó giả bộ ” bơ ” hắn rồi quay người đi ra chỗ khác . Nhật Phong thấy nó bỏ đi cũng vội vàng đuổi theo sau .

– Nè , giận à ? – Nhật Phong hỏi

Nó không thèm trả lời cũng không thèm nhìn hắn dù chỉ 1 chút .

– Hoàng Ngọc Hân , đứng lại ! – Hắn giận dữ nói .

Hân Hân quay lại nhìn thẳng mặt hắn . Chưa bao giờ có ai gọi thẳng tên học của nó ra như hắn . Bộ muốn gọi là gọi hay sao ?

– Trần Nhật Phong , tui nói cho ông biết . Ông mà còn gọi thẳng họ tên tui ra như vậy 1 lần nữa thì ông chết chắc đó . Với lại cái gì mà bạn gái chứ ? Ông sợ tui chưa đủ phiền hả ?

Nó tức giận , nói cho 1 tràng còn Nhật Phong thì đơ người . Không ngờ nó lại có thể chửi hắn như vậy . Hân Hân không thèm nghe hắn nói liền quay người bước đi .

– Thú vị thật ! – Nhật Phong mỉm cười nói .

…..o0o…..

Ngọc Hân vừa đi vừa lầm bầm chửi hắn , đi được 1 lúc thì tiếng điện thoại vang lên báo có tin nhắn .

” Sau giờ ra về gặp nhau ở sân sau . Nếu không tới thì chuẩn bị chịu hậu quả đi ! ”

Tin nhắn gửi đến không đề tên người gửi mà cũng không thấy tên trong danh bạ . Nó thực tò mò muốn biết người gửi tin nhắn này là ai và lí do là gì ?

” Reng … reng … ” tiếng chuông vang lên báo hiệu giờ ra về đã đến . Mọi người nhanh chóng sắp xếp tập vở và chào nhau ra về . Nguyệt Linh đang dọn tập vở , định quay xuống rủ Hân Hân cùng về nhưng lại không thấy bóng dáng nó đâu . Nguyệt Linh đành ngậm ngùi xách cặp qua kiếm Minh Triết .

Tại bãi sân sau ….

– Hoàng Ngọc Hân cuối cùng cô cũng đến . – Giọng của 1 người con gái vang lên .

– Bạn là ai ? Kêu mình tới đây có gì không ? – Hân Hân hỏi .

Người con gái đó chính là Triệu Vi . Cô bước ra cùng với 1 đám người mặt bặm trợn .

– Là ai à ? Ha , tôi là người dễ quên đến như vậy sao ? Người đâu , giữ con bé đó lại .

Từ sau lưng Triệu Vi , 2 đứa con gái có vẻ to con đến gần lại chỗ Ngọc Hân và giữ chặt 2 tay nó .

– Bỏ ra , các người làm gì vậy ? Mấy người có quyền vì mà giữ tôi cơ chứ ? – Nó tức giận nói .

– Còn to tiếng được à ? – Triệu Vi nhếch mép cười và … ” bốp ” một cái tát đã giáng thẳng xuống mặt nó . Nó ngây người nhìn Triệu Vi , tát sao ? Từ nhỏ đến lớn nó chưa bao giờ bị ai đánh cả , ngay cả ba mẹ cũng chưa bao giờ làm vậy với nó . Vậy mà giờ nó bị người khác tát .

– Nói đi , lý do là gì ? Tại sao cô lại đánh tôi ? Tôi và cô đâu có thù oán gì với nhau đâu ? Sao lại …

” bốp ” 1 tiếng nữa lại vang lên , Triệu Vi nhếch môi cười . Thật sự bây giờ cô rất muốn giết chết nó , ngay và luôn …

End chap 12

Bạn đang đọc Cảm Ơn Em Vì Đã Ở Bên Anh của Chewry16
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 13

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.