Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Linh hồn trong hộp đen (phần 1)

Phiên bản Dịch · 2363 chữ

Nhìn qua bên ngoài, tiểu xà này có lẽ là được xếp vào loại ma thú nhỏ nhất, nó

thật sự bé đến mức đáng thương, thân rắn khiến ta có cảm giác xinh xắn đáng

yêu, nhưng nếu tiểu xà thực sự đơn giản như vậy, thì sao nó lại có hứng thú

đối với đấu khí phóng thích ra từ trên người Điệp Âm Trúc được? Phải biết

rằng, đấu khí là khắc tinh của tất cả các loại ma thú, trừ phi ma thú đó có

thực lực cao hơn đấu khí của đối phương, ngoài ra sẽ tuyệt nhiên không dễ dàng

đối địch với người đang phóng thích đấu khí.Đấu khí trên người Diệp Âm Trức

mặc dù còn chưa khôi phục, nhưng cũng đã phát tán ra khí tức có màu tím nhạt,

tuy vậy tiểu xà này vẫn không có ý định lui lại.

Bích lục tiểu xà không chờ đợi quá lâu, sau khi toàn bộ thân rắn từ lùm cây

thấp chui ra , lập tức triển khai hành động, trực tiếp hướng thân thể Diệp Âm

Trúc lao tới, âm thanh ti ti vang lên, quang quang trong mắt bích lục tiểu xà

càng trở nên sáng rực, một tầng thanh bích sắc vụ nhàn nhạt từ trên thân người

nó lan ra, hướng người Diệp Âm Trúc trùm tới.

Loại thanh bích sắc vụ không đáng để vào mắt đó vừa tiếp xúc với đấu khí trên

người Diệp Âm Trúc liền phát ra một tràng âm thanh nổ phốc phốc, khiến thân

thể Diệp Âm Trúc khẽ run, nhưng lúc này hắn đang hành công đến giai đoạn khẩn

yếu, tuyệt nhiên không thể dừng lại được, mặc dù biết ngoại giới có nguy hiểm

xuất hiện, nhưng chỉ có thể tiếp tục bảo trì trạng thái tu luyện.

Thanh bích sắc vụ khí thật sự cực kỳ quái dị, tại tác dụng của nó, hộ thể đấu

khí của Diệp Âm Trúc cũng bắt đầu từ từ bị hoà tan. thần nguyên ma pháp bào ở

bên trong mỗi lúc càng trở nên rõ ràng hơn.

Chính tại lúc này, Long hồn giới chỉ trên tay Diệp Âm Trúc yên lặng lâu nay

chợt tỏa ra một tầng quang mang sáng chói, sau một khắc, một luồng hắc vụ từ

trong đó bay ra, tốc độ của nó rất nhanh, trực tiếp bao phủ trên luồng vụ khí

màu bích lục, bao trụ thôn phệ, trong nháy mắt hắc vụ đã chiếm hoàn toàn ưu

thế trước bích lục độc vụ trên mặt đất.

Chi chi, bích lục tiểu xà kêu lên thống thiết một tiếng, thân thể cực liệt run

rẩy chống đỡ, tựa hồ luồng hắc vụ đối với nó cực hại, liền xoay xở thân hình

như muốn chạy trốn.

-Nghiệt súc, như vậy còn muốn chạy nữa sao? Lưu lại đây cho ta nào.

Hắc vụ như đao, ô quang hiện lên, đã hoàn toàn bao phủ bích lục tiểu xà vào

bên trong, sau một tràng âm thanh nổ phốc phốc, tiểu xà mãnh liệt phát ra

tiếng kêu chi chi, nhưng không có cách nào từ trong luồng hắc vụ thoát ra. Âm

thanh nó nhỏ đi rất nhanh, thân thể tràn ngập kịch độc mềm nhũn rơi xuống mặt

đất.

Hắc vụ hoá thành một đạo viên hoàn, quấn quanh bắt đầu từ chót đuôi bích lục

tiểu xà kéo dần lên trên, khi hắc quang hoàn quấn lên đến đầu thi thể của bích

lục tiểu xà thì sau một tiếng ”Phốc” nhỏ vang lên, một viên bích lục tinh thể

từ miệng tiểu xà phun ra.

Tinh thể dưới sự bao quanh của hắc vụ dần dần hạ xuống, một âm thanh già nua

bỗng vang lên:

-Tiện nghi tiểu tử này rồi!

Bích quang loé lên, dưới sự trợ giúp của hắc vụ chui vào trong miêng Diệp Âm

Trúc,nhanh chóng biến mất.

Đấu khí của Diệp Âm Trúc đã khôi phục trở lại bình thường. Nhưng sự yên lặng

đó chỉ tốn tại trong chốc lại, tựa như giếng phun trào, tử quang mãnh liệt toả

ra, khí tức trên người hắn đột ngột trở nên cường thịnh, trên mặt hắn cũng

toát ra thần sắc khốn khổ.

Phiến hắc vụ nọ thuỷ chung vẫn lẳng lặng phiêu phù quanh thanh thể hắn, quan

sát tình huống đó của hắn, tự nhủ:

-Tiểu tử này đạt đến cảnh giới đó, nhưng sao thực lực lại kém đến như vậy, vài lần cũng chút nữa bị người ta giết chết, bất quá tư chất đúng là miễn chê.

Không biết trải qua thời gian bao lâu. Khi Diệp Âm Trúc chậm rãi mở mắt thì

xung quanh màn đêm đã bao phủ. Đêm rất yên tĩnh, thậm chí cũng không có ngay

cả tiếng côn trùng kêu vang, cũng như tiếng chim hót. Bầu trời hoàn toàn tối

tăm, đây là một đêm không trăng sao.

Diệp Âm Trúc đột nhiên kinh ngạc phát hiện, thị lực của mình dường như có sự

biến hoá rất lớn. Tại trong đêm tối như vậy lại có thể nhìn thấy rõ ràng mọi

vật xung quanh, thậm chí từng chồi nhỏ trên thân cây cũng dễ dàng nhìn thấy

như ngay trước mặt.

Qua lần tu luyện này, Diệp Âm Trúc phát hiện dù là đấu khí hay ma phá lực của

mình đều có tiến bộ lớn, không chỉ là Tử Vi Cầm Tâm và Tử Trúc đấu khí đã ổn

định tại tử cấp, mà còn có xu hướng từ tử cấp nhất giai tiến sang tử cấp nhị

giai. Vốn tại trước khi tu luyện hắn biết phải tu luyện rất lâu mới hoàn toàn

khôi phục trở lại, nhưng hiện tại sau tu luyện, một luồng nhiệt lưu kỳ lạ xuất

hiện làm đấu khí của hắn rất nhanh đạt đến trạng thái đỉnh điểm, tốc độ minh

tưởng ngưng tụ ma pháp lực trở nên nhanh hơn nhiều.

-Không có gì ngạc nhiên cả, vì ngươi vừa được ăn tinh hạch của bích ngọc ma long, do vậy thị lực tự nhiên được tăng lên nhiều lần. Dưới sự trợ giúp của tinh hạch nó, thực lực của ngươi đương nhiên phải có tiến bộ, điều đó là tất nhiên bởi đây là một con bích ngọc ma long đã trưởng thành rồi.

Thanh âm đột nhiên vang lên nhất thời dọa Diệp Âm Trúc giật nẩy mình, hắn nhìn

thấy ngay bên cạnh người một xác rắn nhỏ màu xanh biếc. Một chùm hắc vụ không

biết từ lúc nào đã xuất hiện trước mặt hắn.

Diệp Âm Trúc là người thông minh, và trí nhớ cũng hắn cũng rất tốt, lập tức

liền nhớ ra thanh âm này của hắc vụ.

-Tiền bối, hoá ra là ngài! Từ sau khi rời khỏi đó, ngài cũng chưa xuất hiện lại, linh hồn của ngài còn gặp vấn đề không?

Thanh âm từ trong luồng hắc vụ này hắn rất quen thuộc, đó chính là linh hồn

trong hắc hạp tử ở dưới lòng đất Ám tháp. Lúc đó, sau khi hắn mở phong ấn thì

suýt nữa bị năng lượng khổng lồ bộc phát hủy diệt, khi tỉnh lại thì đã ở phụ

cận Quanh Minh tháp. Mặc dù hắn cũng muốn biết tột cùng linh hồn trong hắc hạp

tử là ai, nhưng vì nguyên nhân bận tham gia thất quốc thất long bài vị chiến

nên tạm thời gác việc đó lại. Không ngờ hiện tại linh hồn trong hắc hạp tử đó

lại chủ động xuất hiện trước mặt mình.

-Nếu ta còn có vấn đề, thì sao có thể giết con bích ngọc ma long này, thậm chí còn lấy tinh hạch của nó cho ngươi ăn được chứ?

Diệp Âm Trúc có chút tò mò hỏi:

-Đây là rồng ư? Còn có loại tiểu địa long như vậy sao? Tại sao nó lại trông giống như một con rắn vậy!

Linh hồn trong hắc hạp tử nói:

-Ngươi sai rồi. Nó chẳng những là một con rồng, mà còn là một cường giả trong long tộc. Long tộc không chỉ có Hắc Long, Ngân Long, Kim Long ba chủng loại long tộc cửu cấp. Loại này bích ngọc ma long là đệ tứ chủng loại. Có lẽ ngươi đã nghe qua tên gọi khác của nó là độc long. Đó là một loại rồng cường đại nhất trong long tộc, nhưng cũng lại là tối nhược tiểu địa long.

-Độc long?

Diệp Âm Trúc trong lòng vừa động, lập tức nhớ đến Bội Cổ, Bội Cổ hình như có

nói qua, chiếc cung của hắn hình như gọi là độc long cung, nhưng mình chưa

từng từ Ly Sát nói qua tại trong Long tộc có tồn tại chủng loại rồng như vậy.

-Việc ngươi không biết về độc long cũng là chuyện hết sức bình thường, bọn họ trong long tộc được coi là một tồn tại cấm kỵ, ta có thể nói đó là một loại rồng vừa cực mạnh lại vừa cực yếu, chủ yếu là do tu luyện của bích ngọc ma long thật sự là quá khó khăn, long tộc bình thường thì trời sinh đã có thân thể cường hãn và ma pháp. Nhưng bích ngọc ma long tại sau khi sinh ra thì cái gì cũng không có, chỉ có hình dáng của một con rắn nhỏ, thân dài không quá một thước, khi đó bọn chúng vô cùng yếu ớt, thậm chí ma thú cấp một cũng có thể dễ dàng huỷ diệt chúng. Bích ngọc ma long phát triển khó khăn so với long tộc bình thường rất nhiều lần, bọn chúng mỗi một trăm năm chỉ sinh trưởng dài thêm hai tấc, phải đạt đến năm nghìn năm tuổi mới được coi là chính thức trưởng thành, muốn đạt được khả năng phi hành trên không trung và cường hãn thân thể như long tộc của chúng thì phải đạt đến ngoài vạn tuế. Tại trước một nghìn năm tuổi, loại ma thú này cơ hồ không có năng lực công kích và phòng ngự lực nào cả, chỉ có thể phát triển bằng việc hấp thu thiên địa linh khí và ăn các thực vật có độc để sinh tồn. Ngươi nghĩ xem, tại tình cảnh đó, còn có bao nhiêu bích ngọc ma long có thể tiếp tục tồn tại sinh tồn? Bích ngọc ma long trước mắt ngươi này ít nhất đã sống năm nghìn năm tuổi, sắp đến lúc chuyển hoá thành hình rồng,phi thường không đơn giản.

Diệp Âm Trúc nhìn thi thể bé nhỏ màu bích lục trên mặt đất, nguyên lai còn có

loại rồng nhỏ bé yếu ớt thê, Bọn họ nếu sinh trưởng khó khăn đến vậy, trước

khi trưởng thành vẫn yếu ớt như vậy, đợi sau khi chúng lớn lên, thực lực có

phải sẽ rất cường đại chăng?

Linh hồn trong hắc hạp tử gật đầu nói:

-Không sai, khi còn bé chúng nhỏ yếu, nhưng sau khi trưởng thành nhất định chúng sẽ trở nên cường đại. Bích ngọc ma long có thể nói là ngoại trừ thần thánh cự long ra, còn lại nó là khắc tinh của tất cả long tộc. Hắn được gọi là độc long bởi vì độc dịch của hắn đến rồng cũng không có khả năng miễn dịch, một khi trúng phải, sẽ nhanh chóng tử vong, đồng thời độc vụ mà bích ngọc ma long phun ra còn có thể hủ thực đấu khí và ma pháp, hơn nữa còn có năng lực hủ thực và thôn phệ linh hồn, giúp thực lực bản thân tăng lên. Vừa rồi ngươi chút nữa đã trở thành bữa tiệc của con bích ngọc ma long này. Con bích ngọc ma long này mặc dù đã trưởng thành, nhưng phòng ngự của nó vẫn còn quá yếu, nếu nó nhẫn nại đợi khi đủ vạn tuế tuổi mới xuất hiện, thì sợ rằng chính thần thánh cự long cũng đừng nghĩ đến việc chế trụ được nó. Lân này chỉ tiện nghi tiểu tử nhà ngươi, ăn được tinh hạch của bích ngọc ma long, từ giờ trở đi ngươi đã có tấm thân bách độc bất xâm, thị lực đồng thời cũng tăng lên nhiều lần. Bích ngọc ma long bản thân có tính phát triển phi thường mạnh, ngươi lại có lạc ấn của ngoại tịch ngân long trên người, rất dễ dàng đem khí tức của bích ngọc ma long này dung nhập trong cơ thể, mặc dù ngươi không thể dùng độc như nó, nhưng ngoại trừ thần thánh cự long ra, long tộc còn lại nếu cảm nhận được hơi thở bích ngọc ma long trên người ngươi, sợ rằng sẽ lập tức chạy trốn.

-Nguyên lai là vậy, đa tạ tiền bối đã cứu mạng.

Diệp Âm Trúc cung kính hướng hắc vụ hành lễ.

-Được rồi, không cần tục lễ như thế, không phải ngươi cũng đã từng cứu ta hay sao? Nếu không có ngươi, thì lúc này ta vẫn còn bị nhốt tại nơi ám vô thiên nhật đó. Ngươi cũng không cần cảm kích ta, ta còn có chuyện phải nhờ ngươi hỗ trợ

Tâm tình linh hồn trong hắc hạp tử tựa như có chỗ không đúng.

Diệp Âm Trúc nói:

-Có chuyện gì tiền bối cứ nói, chỉ cần trong khả năng của vãn bối là được. À, xin được thỉnh giáo tính danh của tiền bối.

Bắt đầu từ lúc ở dưới lòng đất, linh hồn trong hắc hạp tử không bỏ qua hắn,

mang theo hắn rời đi chỗ nguy hiểm đó, cùng thêm lần cứu giúp này. Diệp Âm

Trúc biết, bất luận trước kia linh hồn này là ai, nhưng hắn có thể tin tưởng

được, có thể đối xử như bằng hữu.

-Tính danh ư?

Linh hồn trong hắc hạp tử âm thanh có chút chần chừ.

Bạn đang đọc Cầm Đế của Đường Gia Tam Thiếu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 126

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.