Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kiến thiết lãnh địa cần nhiều tiền(p2)

Phiên bản Dịch · 1602 chữ

Đi theo tên nhân viên, Âm Trúc bước vào một tòa nhà bên trên có đề: tiệm cầm đồ Áp Kim Tạp.

Áp Kim Tạp? Đây là chỗ gì vậy ah? Tên nhân viên giàu kinh nghiệm thấy vẻ mặt Âm Trúc thì giải thích ngay:

- Muốn đấu giá thì hoặc tự thân người chủ ra đấu giá, nhưng cần phải có giấy chứng nhận của Áp Kim Tạp. Nếu như ngài muốn bán được giá cao thì cần phải có chứng nhận cao cấp của Áp Kim Tạp, hoặc nếu ngài muốn mua bán trong cuộc đấu giá thì ngài cũng cần phải chứng minh tài chính thông qua chỗ này, việc này đơn giản chỉ giúp cho quá trình đấu giá suôn sẻ hơn mà thôi.

Âm Trúc nghe giải thích thì hiểu ngay, mục đích của Áp Kim Tạp chính là kiểm tra hàng, xem xem người đó có phải là chủ nhân của món hàng không, nếu như không có sự gian dối hay trộm cắp nào, thì sẽ tiến hành đấu giá, bằng không sẽ sinh lắm luyện lôi thôi sau này. Đối với người mua thì việc cầm tờ chứng nhận đã gián tiếp ép họ phải mua đồ, bằng không ai lại mua một tờ chứng minh tài chính làm gì.

- Được, vậy ta làm sao để có được một tờ Áp Kim Tạp bình thường? Ta muốn bán đồ vật, không muốn mua!

Tên nhân viên đáp:

- Một tờ chứng nhận bình thường là một trăm đồng vàng. Sau đó là có thể tiến vào cuộc đấu giá.

Diệp Âm Trúc gật đầu, ừ thì một trăm đồng. Nhớ lúc xưa khi mới biết tiền là gì, hắn từng cho Tô Lạp một nửa, sau đó đã lâm vào cảnh sống dở chết dở. Sau này trở thành thành chủ Cầm thành, hắn đương nhiên rủng rỉnh hơn rất nhiều.

Tên phục vụ làm rất nhanh, trong phút chốc đã quay lại:

- Tiên sinh, xin hỏi ngài là hệ pháp sư nào? Khi làm Áp Kim Tạp chứng nhận, bọn tiểu nhân phải khai cho đủ, xin làm phiền ngài.

- Không sao, ta là thần âm sư.

Dịch vụ nơi đây lấy sự hài lòng của khách lên hàng đầu, đối với Diệp Âm Trúc cũng không ngoại lệ.

- Thần âm sư?

Tên nhân viên có chút kinh ngạc nhìn hắn, nhưng chỉ thoáng qua

- Như vậy xin hỏi ngài có trong ma pháp sư công hội nào không?

Diệp Âm Trúc lắc đầu

- Không, ta là đệ tử của Mễ Lan Ma Vũ học viện, ta tên gọi là Diệp Âm Trúc, học viên năm hai của thần âm viện, ngươi còn muốn biết gì nữa không?

Tên nhân viên nhanh nhảu ghi chép, xong nói:

- Thưa không, cám ơn ngài, xin chờ trong chốc lát.

Đợi một lúc thì hắn đưa cho Âm Trúc một tờ Áp Kim Tạp màu trắng, bên trên có một hàng số màu xanh nước biển, là mười vạn (một trăm ngàn) một trăm đồng thì hắn có, nhưng làm cách nào có mười vạn? Người Mễ Lan thật sự giàu có. Tên nhân viên lại hướng dẫn nếu trong hạn kỳ mà hắn không muốn đấu giá thì có thể đổi giấy chứng nhận để lấy lại một trăm đồng vàng. Khi tiến hành đấu giá thì nhà đấu giá hưởng lợi một phần trăm, còn người mua thì không bị khoản này.

Tên nhân viên lại dắt Âm Trúc đến trước sảnh chờ, nói:

- Xin mời ngài, chỉ cần đưa thẻ Áp Kim Tạp là ngài sẽ được phục vụ miễn phí.

Âm Trúc gật đầu đi vào trong.

Tên nhân viên tiễn Âm Trúc thì lòng suy tư:

- Thầm âm sư ư? Pháp sư loại này thật hiếm, so với ám ma pháp sư còn ít hơn nhiều, nhưng cái tên Diệp Âm Trúc, không biết đã nghe ở đâu rồi???

Âm Trúc bước vào đã có ngay một người khác ra đón tiếp, dẫn hắn vào trong.

Hắn chính thức tiến vào nô trường, bên trong thật sự rộng rãi, sảnh được chia làm hai phần, một bên lấy màu xanh làm chủ đạo, một bên lấy màu vàng để trang trí, như màu vàng này không phải màu vàng kim của ngân lượng hay châu báu, khiến người ta có cảm giác u nhã, bên trên lại có một chữ lớn.

Người nhân viên giải thích, khu màu vàng là nơi để mọi người đấu giá, còn khu màu xanh là nơi tiếp nhận vật đấu giá. Vì nơi đây tổ chức các phiên chợ hàng ngày, cho nên phải chia ra như vậy cho thuận tiện, nhận hàng và giao tiền cùng lúc. Vật đấu giá bình thường giá trị không thể ít hơn năm trăm đồng vàng, còn nếu không thì không nhận bán.

Thẳng thắn mà xét thì cái giá năm trăm đồng vàng thực là quá thấp, Âm Trúc thầm nghĩ, hắn đến đây không phải để mua, mà la để bán. Cầm thành tu sửa cần rất nhiều tiền, mặc dù tự làm nhưng cũng cần tiền, hơn nữa để có thể có một cuộc sống đầy đủ, mang về những trang thiết bị tốt thì cũng phải tích trữ vật tư trong khi giá cả càng lúc càng tăng. Hắn càng không thể quản luôn cả ải nhân tộc cùng địa tinh tộc, cho dù có An Nhã giúp một tay nhưng là thành chủ, hắn không thể mãi dựa vào nàng. Đó cũng là lý do hắn đến buổi đấu giá này để có thể kiếm chút tiền phát triển cầm thành.

Dưới sự tính toán của nhân viên, hắn cũng chẳng cần phải trả phí để làm gì, vì vật hắn mang đến toàn là thượng phẩm trong phiên đấu giá lần này. Những nhân viên ở đó khi thấy vật phẩm của hắn chỉ còn biết trợn mắt há mồm mà thôi.

Bước vào phòng đấu giá, Âm Trúc nhất thời kinh ngạc sửng sốt, bởi hắn không ngờ nơi đây lại rộng lớn đến vậy, có thể chứa cả vạn người như chơi. Chính giữa căn phòng có một đài cao khoảng năm thước, còn chỗ ngồi thì được xếp vòng quanh đài này, dần dần mở rộng ra và cao lên cả trăm thước, tất cả đều được sắp đặt bởi ma pháp, tuy xa hay gần đều có thể nhìn vào trung tâm một cách rõ ràng.

Tuy nói chỗ này có đến cả vạn chỗ ngồi, nhưng phần lớn đều có người đặt hết, trên ghế có bảng tên, điều đó chứng tỏ nơi đây nổi tiếng đến mức nào. Trên đài có một người cầm loa ma pháp đang tiến hành đấu giá. Vật đấu giá lúc này là một khối tinh thạch, tuy ở xa nhưng Âm Trúc vẫn cảm thấy ma pháp phát ra từ nó, nhất định là tinh hoa của ma thú cấp bốn hoặc cấp năm chứ không chơi.

Tên nhân viên có chút kiêu ngạo nói:

- Diệp tiên sinh, đây là phòng đấu giá lớn nhất đại lục, mỗi ngày đều tổ chức đấu giá. Khi đến phiên, thường có quý tộc Mễ Lan đến đây tham dự, không những vậy còn có quý tộc các nước khác. Buổi đấu giá thường bắt đầu vào buổi chiều cho đến tận mười giờ tối, đó cũng là cao trào của buổi đấu giá, cũng là lúc bán ra ba món đồ của tiên sinh đây.

Diệp Âm Trúc cười đáp:

- Ta chỉ quan tâm vật ta đem đến khi nào được bán đi thôi.

Công tác viên cung kính đáp:

- Vật ngài đem đến hôm nay nhất định được đấu giá cuối cùng. Nếu ngài không muốn đi vào trong kia thì ngài cứ ở đây nghỉ ngơi.

Đến tận mười giờ đêm, vậy là còn một khoảng thời gian nữa, những vật phẩm tầm thường thì hắn chẳng có hứng thú chút nào. Đương nhiên hắn cũng hy vọng không có một vật phẩm nào tốt được bán trước vật của hắn, vậy là được rồi.

- Được, vậy làm phiền ngươi dẫn ta đến khu vực khách quý đi.

Người phục vụ dẫn hắn đi vào trong, xuyên qua ba tầng bảo vệ, đến một đại sảnh nhỏ hơn. Chỗ này khoảng ba trăm thước vuông, nhưng khiến hắn có lại cảm giác như Kim Sắc Sinh hoạt, chỗ này được thiết kế xa hoa, tuy hắn không biết giá trị của những thứ trang trí, nhưng nhìn độ tinh xảo và màu sắc cũng đủ biết là đồ có giá trị lớn.

Chỗ này có vẻ trống trải, đi đến đây thì tên phục vụ ngừng lại mà có một người khác tiến ra phục vụ hắn.

Tất cả phục vụ viên nơi đây đều là nữ tử, toàn bộ mặc một bộ đồ màu đen, đơn giản mà tinh tế, tôn hết vẻ đẹp của các cô. Các cô mặc váy dài, kéo đến tận mắt cá, chỉ để lộ ra chút xíu chỗ gót chân trắng nõn, tay áo cũng dài, nhưng vẫn thấy được đôi bàn tay xinh đẹp. Cô nào cô nấy đều cười tươi như hoa, khiến cho Âm Trúc cảm thấy vài phần hảo cảm, quả nhiên đây là phòng đấu giá lớn nhất đại lục, so với Lôi Thần công hội quả thật khác biệt một trời một vực.

Bạn đang đọc Cầm Đế của Đường Gia Tam Thiếu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 180

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.