Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 20: Người thừa kế ma pháp hắc ám

Phiên bản Dịch · 1599 chữ

Tiểu Tiểu Bạch đứng ở trên bờ vai của Thư Tiểu Bạch.

Hắn đã học xong minh tưởng, hơn nữa khiến cho Thư Tiểu Bạch kinh ngạc là.

Thiên phú ma pháp của hắn không phải rất tốt, thế nhưng mới bắt đầu đã có ma lực hạn mức cao nhất lên đến 800/800.

Việc này khiến cho Thư Tiểu Bạch có chút kinh ngạc.

Vì ban thưởng cho Tiểu Tiểu Bạch, Thư Tiểu Bạch mang theo Tiểu Tiểu Bạch đi dạo phố.

Bây giờ bọn họ đang ở thị trường động vật thí nghiệm.

Tại đây dễ thấy nhất chính là con chuột, ếch xanh, cùng một chút động vật khác.

Chó, dê, khỉ, thậm chí một ít động vật hoang dã.

“Tiểu Tiểu Bạch, ngươi muốn tìm bạn bè như thế nào?”

Tiểu Tiểu Bạch hiện nay nhìn đồng loại mình cũng ko vừa mắt.

Ngoài trừ thủ hạ Ban Điểm ra, những con chuột khác cảm giác ko thể nào tiếp xúc trao đổi.

Cách tiếp xúc trao đổi của hắn chính là, ai nghe lời ai ko nghe lời.

Ban Điểm chính là một cái chân chó trung thành.

Tiểu Tiểu Bạch đang ôm một viên chocolate gặm.

Trên đường người đến kẻ đi hoa cả mắt, đại đa số đều là dân khoa.

Ai cũng muốn kiếm một chén canh ở khoa học sinh vật.

Lợi ích ở chỗ này quá lớn.

Thư Tiểu Bạch hỏi Tiểu Tiểu Bạch, ánh mắt thì tìm kiếm xung quanh.

Hắn hy vọng có thể tìm được sinh vật có hai loại thuộc tính quang và ám.

Đương nhiên, bằng mắt thường là ko thể phân biệt được.

Thư Tiểu Bạch đã cải tiến đồng hồ của mình, có thể thăm dò thuộc tính của đối phương.

Thư Tiểu Bạch đi vào một quầy hàng chuyên bán chó: “Hàng của ngươi đều ở đây sao?”

“Đằng sau còn nữa, có muốn đi xem ko?” chủ hàng nói ra.

“Để ta xem một chút đã.” Thư Tiểu Bạch ôm lấy một con chó con.

Liếc mắt nhìn đồng hồ.

Con hàng lởm này: hỏa 8%, phong 5%, thủy 6%, thổ 12%.

Hàng lởm là cái gì, chính là ko thể tu luyện ma pháp, thuộc tính tổng cộng ko được 100%.

Đây là trong thời gian này Thư Tiểu Bạch phát hiện ra.

Thư Tiểu Bạch đem tần suất cộng minh của mỗi người thiết lập số lượng giá trị là 100%.

Đây là tần suất của đại đa số sinh vật sống có thể tu luyện ma pháp.

Tần suất thấp hơn, thì ko thể nào sinh ra liên hệ với nguyên tố.

Tần suất cao hơn, cưỡng ép tu luyện sẽ trực tiếp ko khống chế được ma lực.

Thư Tiểu Bạch, Tiểu Tiểu Bạch, Lâm Thái đều có tần suất cộng mình là 100%.

Thư Tiểu Bạch có hơi đặc biệt, 6 hệ thuộc tính bằng nhau là 16.666666%.

Tất cả đều biết thật ra cũng là tất cả đều không tinh thông.

Nghĩa là Thư Tiểu Bạch thiên phú ma pháp cả 6 hệ đều ko cao.

Nhưng mà Thư Tiểu Bạch lại tu luyện ko giống với người khác.

Thư Tiểu Bạch chính là người hiểu ra được lý luận ma pháp trụ cột.

Cho nên hắn không phải …..học tập, mà là trực tiếp hiểu được.

Nếu như Thư Tiểu Bạch là một người học tập, thì Thư Tiểu Bạch mặc dù tiến vào ma pháp điện phủ, thì khả năng lớn nhất cũng chính là tầm thường cả đời.

Thư Tiểu Bạch thả chó con trong tay ra, lại cầm lên một con chó con màu đen khác.

Thuộc tính chính: hắc ám 99%, quang minh1%.

Thư Tiểu Bạch ngẩn ra, sau đó đêm chó con ôm vào ngực: “Con này bán bao nhiêu?”

Thư Tiểu Bạch đã kiểm tra cho tất cả động vật trong phòng thí nghiệm của mình.

Mấy ngày qua trên con phố này cũng tìm mấy trăm con động vật, thế nhưng ko phát hiện ra một con nào có thuộc tính quang minh hay hắc ám.

Không nghĩ tới hôm nay rốt cuộc cũng gặp được một con.

Cho nên Thư Tiểu Bạch ko thể bỏ qua tiểu tử này.

Chủ hàng chỉ vào tấm biển bên cạnh, trên đó viết, mỗi con 1000 bạch tinh tệ, ko mặc cả.

Thư Tiểu Bạch quyết đoán trả tiền 1000 bạch tinh tệ.

Tinh thần lực của Thư Tiểu Bạch liên hệ với chó con.

“Haha, ăn, đói đói đói……”

Thư Tiểu Bạch vuốt trán, mình lại bắt đầu muốn giáo dục trẻ em.

Nhớ tới trước đó giáo dục vỡ lòng cho Tiểu Tiểu Bạch, Thư Tiểu Bạch liền cảm thấy đau đầu.

Nhưng hắn nghĩ đến, chỉ số thông minh của chó con hơn chuột, hy vọng là ko quá khó khăn.

Tiểu Tiểu Bạch nhảy lên đầu chó con.

Chít chít chít-----

Chó con liền duỗi móng vuốt nhỏ ra bắt lấy Tiểu Tiểu Bạch định nhét vào trong miệng.

“Ngu xuẩn ngu xuẩn ngu xuẩn, ăn Tiểu Tiểu Bạch, nhả ra nhả ra.”

May mà chó con còn chưa mọc răng, chỉ là đem toàn thân Tiểu Tiểu Bạch làm cho toàn là nước bọt.

Tiểu Tiểu Bạch chạy ra khỏi miệng chó, lập tức tức giận cào loạn lên đầu con chó con.

Đáng tiếc chân tay của hắn nhỏ bé, căn bản ko thể mang lại uy hiếp gì với chó con.

Tiểu Tiểu Bạch phải để con chó con này hiểu rõ, ai mới là đại ca ở nhà này.

Đáng tiếc, chó con dùng hành động thực tế chứng minh, Tiểu Tiểu Bạch khoảng cách với vị trí đại ca này, gánh nặng đường xa.

Với cân nặng của chó con, Tiểu Tiểu Bạch muốn dùng nắm đấm và đạo lý, thì cũng ko có cách nào trở thành đại ca.

Thư Tiểu Bạch đặt cho chó con cái tên là Tiểu Tiểu Hắc, đối lập với Tiểu Tiểu Bạch.

Hoàn toàn trái ngược với Tiểu Tiểu Bạch bại hoại, Tiểu Tiểu Hắc chính là một bảo bảo hiếu kỳ, cài gì cũng dám cho vào trong miệng.

Hơn nữa đặc biết thân thiết với Tiểu Tiểu Bạch.

Ở trong mắt Tiểu Tiểu Hắc, chỉ có 4 việc, ăn, ngủ, nghe lời chủ nhân, cũng với đoạt chức đại ca với Tiểu Tiểu Bạch.

Chó đã bị nhân loại thuần hóa trên vạn năm.

Cho nên từ trong gien luôn đối với nhân loại thần phục và trung thành.

Hơn nữa chỉ số thông minh của chúng cũng cực cao.

Mặc dù chỉ mới có 3 tháng tuổi, Tiểu Tiểu Hắc đã thể hiện ra trí lực ưu tú.

Làm cho Thư Tiểu Bạch kinh hãi nhất chính là thiên phú ma pháp của Tiểu Tiểu Hắc.

Tiểu Tiểu Bạch cần 10 ngày để học được minh tưởng.

Tiểu Tiểu Hắc chỉ cần 3 ngày.

Mà lại có hạn mức cao nhất ma lực là 1600/1600.

Gấp hai lần Tiểu Tiểu Bạch.

Đương nhiên đây chỉ là tình huống bắt đầu, mỗi lần minh tưởng thì hạn mức đều sẽ phát triển.

Tiểu Tiểu Bạch tựa hồ cảm thấy nguy cơ, cho nên thời gian này đặc biệt nghiêm túc học tập ma pháp cùng minh tưởng.

Hắn muốn cho Tiểu Tiểu Hắc hiểu rõ, cái nhà này ai mới là người định đoạt.

Thế nhưng trước khi hắn học được ma pháp.

Hắn liền phải đối mặt với phương thức trao đổi của Tiểu Tiểu Hắc là ko giảng đạo lý, trực tiếp há mồm.

……

“Chủ nhân, thủy , thủy, học được…..”

Tiểu Tiểu Bạch vui mừng kêu to.

Đúng vào lúc này, một đoàn bóng đen từ mặt đất xẹt qua.

Tiểu Tiểu Hắc chui ra từ trong bóng đen.

Âm ảnh chi hành!

Tiểu Tiểu Hắc đã học xong âm ảnh chi hành sớm hơn Tiểu Tiểu Bạch 1 ngày.

Thuộc tính hắc ám 99%, cũng ko phải để cho có.

“Chó ngu, chó ngu!” Tiểu Tiểu Bạch lập tực ném một quả cầu nước vào Tiểu Tiểu Hắc.

Quả cầu nước này so với đầu Tiểu Tiểu Bạch còn lớn hơn.

Thế nhưng quả cầu nước này bắn vào người Tiểu Tiểu Hắc, ko khác gì đang tắm rửa cho nó.

Tiểu Tiểu Hắc lắc lắc lông đen trên người, miệng mở rộng lè lưỡi ra.

Phảng phất như đang cười nhạo Tiểu Tiểu Bạch.

Sau đó, Tiểu Tiểu Hắc lại hóa thành một đoàn bóng đen trên đất, hơn nữa còn ko nhìn địa hình.

Trực tiếp xẹt qua mặt đất, xuất hiện ở trước mặt Tiểu Tiểu Bạch.

Há mồm ra bắt lấy Tiểu Tiểu Bạch.

“ Chó ngu, chó ngu, nhả ra….”

Tiểu Tiểu Bạch lại một lần nữa chiến bại!

Tỷ số trước mắt là 1:29

Trong đó một lần chiến thắng chính là vào ngày bọn họ mới gặp nhau, Tiểu Tiểu Bạch cảm thấy hắn mới là người chiến thắng.

Từ ngày đó về sau, Tiểu Tiểu Bạch liền nghênh đón thời khắc u ám nhất của nhân sinh.

“Chủ nhân, cứu ta.”

“Tiểu Tiểu Hắc, nhả ra.”

Thư Tiểu Bạch nói ra.

Tiểu Tiểu Hắc lập tức nhả ra.

Tiểu Tiểu Bạch lập tức nhảy lên người Thư Tiểu Bạch, chui đầu vào trong ngực Thư Tiểu Bạch.

“Chủ nhân, ta lại thất bại.”

“Bỏ đầu của ngươi ra, ngươi là nam, ko nên làm hành động này, nếu như thua, vậy thì phải tìm lại chiến thắng.”

Bạn đang đọc Cái Thể Chất Này Bán Quá Tiện Nghi (Dịch) của Hán bảo
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi v0lka
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 117

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.